Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4014: Đùa lửa

Chương 4014: Đùa lửaChương 4014: Đùa lửa
Cuối cùng mọi người suy đoán ra một lý do hợp lý nhất, là những vũ khí hạng nặng trên thuyền sắp khởi động, quái vật kia kiêng kị, lại thêm ăn không sai biệt lắm, nên chọn rời đi.
Chỉ có Thương Hồng Ngư biết nguyên nhân thực sự, nàng giật mình nhìn nam nhân đối diện.
Tuy vừa rồi cửa sổ nổ tung, trong nhà ăn các loại mảnh vỡ bay loạn, nhưng chỗ hai người lại phẳng phất như có lực trường vô hình, chặn tất cả tạp vật ở bên ngoài.
Thức ăn trên bàn, thậm chí những ly rượu kia, tất cả đều bình yên vô sự.
Chú ý tới thần sắc của nàng, Tổ An cười cười:
- Vừa rồi ta có đẹp trai không. Thương Hồng Ngư đỏ mặt, vội vàng dời ánh mắt:
- Hừ, không kém Long Vương bao nhiêu, ngày bình thường ta gặp nhiều.
Trong nội tâm nàng lại rõ ràng, tuy Long Vương không sợ loại Bắc Hải Cự Yêu này, nhưng căn bản là sử dụng huyết mạch Long tộc uy áp tự nhiên, thật muốn đánh nhau, chỉ sợ không có cách nào nhẹ nhàng giống như Tổ An. Tổ An cũng không để bụng, trực tiếp lấy ra một cái bình sứ, tay khẽ vây, trước đó xúc tu bị thương lưu lại một bãi chất nhầy màu hồng phấn, bị hút vào trong bình.
Thấy cảnh này, Thương Hồng Ngư trừng to mắt:
- Ngươi không phải người tốt. Tổ An giật mình:
- Vì sao?
Thương Hồng Ngư chỉ vào bình sứ:
- Chất nhầy của Bắc Hải Cự Yêu có tác dụng thúc tình mãnh liệt, đặc biệt là đối với nữ tử và giống cái, có hiệu quả cực kỳ bá đạo, ngươi thu thập nó là muốn dùng để đối phó người nào?
Nói đến đây hai tay nàng chăm chú ôm trước ngực, cả người ngửa ra sau:
- Ngươi sẽ không tính toán dùng ở trên người ta chứ? Tổ An:
Hắn tức giận nói:
- Ta muốn làm gì với ngươi, sao cần loại vật này. Thu thập nó, là bởi vì chất nhầy này là một loại tài liệu luyện dược thượng thừa, ngày bình thường cực kỳ quý hiếm, nhìn thấy tự nhiên phải thu.
- Nguyên lai ngươi còn hiểu luyện dược... khoan đã, câu nói trước kia của ngươi có ý gì, cái gì gọi là ngươi muốn làm gì với ta, không cần loại vật này?
Thương Hồng Ngư thở phì phò nhìn hắn.
Tổ An cười duỗi ra một ngón tay lắc lắc:
- Ngươi quên hiệu quả đặc biệt của nguyên khí trị thương? Lúc này Thương Hồng Ngư mới nhớ tình cảnh lúc trước được hắn trị thương, tuy chỉ trong nháy mắt, nhưng đoán chừng đời này nàng sẽ không quên loại cảm giác kia.
Có loại năng lực kia, xác thực không cần dùng chất nhầy của Bắc Hải Cự Yêu.
- Phi, hạ lưu!
Gò má nàng nóng lên, xì một tiếng.
Tổ An: Rõ ràng là giải thích cho nữ nhân này nha, ta dễ dàng lắm sao.
Lúc này bên ngoài có tiếng bước chân ồn ào truyền đến, hai người vội vàng dời ánh mắt.
- Chúng ta đi ra ngoài trước đi.
Thương Hồng Ngư đề nghị, nếu để cho người khác đến nhìn thấy hai người bình yên vô sự, khó tránh khỏi gây nên hoài nghi.
- ĐƯợc.
Tổ An đứng dậy, tiện tay phất một cái, bàn ghế hai người vừa rồi ngồi tứ phân ngũ liệt, phảng phất như bị xúc tu kia quất qua.
Thương Hồng Ngư âm thầm gật đầu, nam nhân này còn rất thận trọng.
Rất nhanh một đám thủy thủ tiến đến, nhìn thấy hai người có chút ngoài ý muốn:
- Vận khí của hai ngươi thật tốt, lại không có bị quái vật kia ăn.
Thương Hồng Ngư vỗ ngực, vẻ mặt sợ hãi nói:
- May mắn hai ta trốn ở trong góc, quái vật kia lại đột nhiên rời đi, lúc này mới tránh thoát một kiếp.
Tổ An có chút buồn cười nhìn nàng lừa những thủy thủ kia, xem ra nữ nhân đều diễn viên là trời sinh.
Rất nhanh hai người tới boong tàu, gió biển thổi qua, nhìn đám thủy thủ bận rộn tu bổ các nơi, không ít gian phòng bị xúc tu to lớn trùng kích thất linh bát lạc, ngay cả một số nỏ pháo to lớn trên thuyền cũng bị hủy mấy cái. Thuyền y ngược lại thanh nhàn, chỉ trấn an mấy khách nhân, bởi vì công kích vừa rồi, cơ bản chỉ có kẻ chết, không có người bị thương. Thương Hồng Ngư nhìn về phía gian phòng của mình, không khỏi mừng rỡ:
- Xem ra vận khí của chúng ta rất tốt, gian phòng bình yên vô sự.
Chẳng lẽ từ nơi sâu xa có an bài gì sao?
- Nếu gia hỏa kia dám làm hư gian phòng của chúng ta, nó cũng đừng nghĩ đi.
Tổ An tùy ý nói.
Lúc này có mấy khách nhân đi ngang qua ở bên cạnh, vừa vặn nghe được hắn nói, không khỏi trợn mắt:
- Khoác lác cái qì.
Nữ nhân kia nhìn cũng thật ngu xuẩn, vậy mà sẽ bị loại hoang ngôn sơ hở trăm chô này lừa gạt, bất quá nhìn xấu xí, khó trách kiến thức không cao.
Tổ An:
Thương Hồng Ngư ngược lại cười đến nghiêng nghiêng ngửa ngửa.
Trải qua việc nhỏ xen giữa này, hai người bắt đầu trò chuyện chính sự. - Vừa rồi Bắc Hải Cự Yêu kia có chút yếu, kém xa con ta đã từng thấy.
Tổ An trầm giọng nói.
- A, không nghĩ tới ngươi gặp qua Bắc Hải Cự Yêu? Quả nhiên không hổ là Nhiếp Chính Vương truyền kỳ. Thương Hồng Ngư hơi kinh ngạc.
- Phải biết Bắc Hải Cự Yêu đều ở dưới biển sâu vạn trượng, ngày bình thường ngay cả Hải tộc cũng rất ít nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận