Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4110: Vong Xuyên nhân quả

Chương 4110: Vong Xuyên nhân quảChương 4110: Vong Xuyên nhân quả
- Âm Thần, Dương Thần, Nguyên Thần chỉ là thế giới các ngươi thô sơ giản lược phân chia, linh hồn xuất khiếu nói đơn giản nên tính là ba thần hợp nhất, trừ không có nhục thể ra, thì không khác ngày thường.
Pho tượng đáp.
- Nhưng theo ta biết, nếu không có nhục thể che chở, linh hồn sẽ cực kỳ yếu ớt, thành bèo trôi không rễ, rất nhiều thuật pháp không cách nào thi triển, đến thời điểm coi như hắn đến Địa Phủ, chẳng phải mặc người chém giết?
Thương Lưu Ngư lo lắng nói. - Cái này không cần phải lo lắng, bí pháp của ta sẽ để hắn không bị ảnh hưởng, trừ số ít kỹ năng đặc thù không thể dùng, tỉ như công pháp tịnh hóa vong linh kia, dù sao đến thời điểm chính hắn cũng có thuộc tính Vong Linh, nếu vận dụng công pháp kia, rất dễ dàng tịnh hóa mình trước. Pho tượng cười nói...
Nghe hắn nói như vậy, Thương Lưu Ngư mới hơi yên lòng một chút, nhịn không được nhìn Tổ An, xem hắn quyết định như thế nào.
Tổ An rơi vào trầm tư, tâm nghĩ gia hỏa thần bí này đến cùng có đáng giá tín nhiệm hay không, vạn nhất hắn cố ý gạt, đợi ta linh hồn xuất khiếu thừa cơ đánh giết, đến thời điểm linh hồn thể không có lực phản kháng thì phiền phức.
Nhưng đối phương nói thành khẩn, hết thảy cũng coi như hợp tình hợp lý, mình quả thật cần phải đi ngăn cản Bác Bì Quỷ Vương.
Lúc này pho tượng lại mở miệng:
- A, vừa rồi ta cảm ngộ một chút, tựa hồ chỗ Vong Xuyên có một người dính nhân quả cực lớn với ngươi. - Người nào?
Trong lòng Tổ An hơi động.
- Xin lỗi, cái này liên quan đến pháp tắc thiên địa, không thể lộ ra.
Pho tượng kia nói.
- Tin tưởng ta, ông trời chú định ngươi phải đi U Minh Địa Phủ.
Tổ An:
Thời điểm hắn do dự, trong đầu bồng nhiên vang lên thanh âm của Mị Ly:
- Tin tưởng hắn.
Tổ An khẽ giật mình, vô ý thức hỏi thăm nàng tin tức tương quan, nhưng MỊ Ly không có bất kỳ đáp lại nào. Trầm mặc một lát, Tổ An gật đầu:
- Được!
Thương Lưu Ngư có chút lo lắng:
- A Tổ...
Tổ An nhẹ nhàng vỗ tay nàng an ủi: - Yên tâm, trong lòng ta biết rõ.
Không phải hắn tin tưởng thần bí pho tượng, mà tin tưởng Mị Ly, nói đến bên cạnh mình hồng nhan tri kỷ nhiều như vậy, nhưng chỉ có nàng ở chung thời gian dài nhất, hai người hiểu rõ, mình ở trong mắt nàng không có bất kỳ bí mật gì đáng nói. Đương nhiên, gần đây tựa hồ nữ nhân này có rất nhiều bí mật...
Lúc này pho tượng kia nói:
- Như thế rất tốt, ngươi mở tâm thần, dựa theo ta nói mà làm...
Tiếp xuống Tổ An ở dưới đối phương chỉ dẫn khoanh chân ngồi tĩnh tọa, Vong Xuyên Thủy lơ lửng ở trước người. Cũng không lâu lắm, một hư ảnh trong suốt từ đỉnh đầu bay ra, Tổ An kinh ngạc phát hiện, mình có thể nhìn thấy thân thể mình, còn có thể nhìn thấy Thương Lưu Ngư lo lắng thủ hộ ở một bên.
Đây chính là cảm giác sau khi chết sao?
Bỗng nhiên hắn biến sắc, bởi vì hắn cảm giác được một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự dẫn dắt, tựa hồ muốn kéo hắn vào trong Thâm Uyên đen nhánh.
Đó là một loại lực lượng pháp tắc, căn bản không có cách chống lại.
Đúng lúc này âm thanh của pho tượng kia vang lên:
- Này! Còn không mau mau quy VỊ!
Giọt Vong Xuyên Thủy kia phát ra trận trận phát sáng, bao trùm linh hồn hắn, lực kéo trên người Tổ An thoáng giảm, chí ít thân hình đứng được.
Sau đó Vong Xuyên Thủy chui vào linh hồn hắn, thấy cảnh này, Tổ An quá sợ hãi, hắn nhớ được Vong Xuyên Thủy có thể rửa đi trí nhớ một đời người, nếu bởi vì chuyện này quên mất tất cả mọi người cùng sự tình, vậy thì thật quá tàn nhẫn.
Đáng tiếc lúc này hắn căn bản không có cách kháng cự hết thảy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vong Xuyên Thủy tiến vào thân thể, tựa hồ triệt để dung hợp với linh hồn hắn.
A, chờ chút, trí nhớ giống như không có biến mất?
Xem ra bí pháp của pho tượng kia rất lợi hại.
Cùng lúc đó, Thương Lưu Ngư cảm nhận được khí tức của Tổ An hoàn toàn không có, nhất thời dọa đến hoa dung thất sắc:
- A Tổ?
Nàng oán hận ngẩng đầu nhìn về phía pho tượng kia: - Ngươi giết hắn?
- Đương nhiên không có, hiện tại hắn chỉ giả chết, chờ linh hồn quy vị, hắn có thể sống lại lần nữa.
Ánh mắt pho tượng nhìn về phía Tổ An, thăm thẳm thở dài.
- Lão bằng hữu, không nghĩ tới bây giờ ngươi hoàn toàn khác biệt trước kia, bên người nhiều hồng nhan tri kỷ như thế.
Tổ An:
- ???
Hóa ra trước kia hắn là Thánh Nhân không gần nữ sắc? Không thể nào!
Lúc này pho tượng kia nâng lên một ngón tay, một đoàn sương mù màu trắng nồng đậm bao trùm linh hồn của Tổ An.
Tổ An cảm giác được sương mù màu trắng này là khí tức tử vong thuần túy nhất, thế nhưng lại hoàn toàn khác biệt tử khí trước kia nhìn thấy, trong này còn có một cảm giác thần thánh.
Hắn không cách nào liên tưởng hai loại thuộc tính hoàn toàn khác biệt lại với nhau, nhưng sự thật là như thế.
Rất nhanh linh hồn của hắn ngưng luyện, dần dần từ trong hư không hiện ra, cơ hồ không khác ngày thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận