Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1068: Biến mất không thấy gì nữa

**Chương 1068: Biến mất không thấy gì nữa**
Nghe được thanh âm này, Tổ An vừa mừng vừa sợ quay đầu lại.
Chỉ thấy một nữ tử áo trắng, dẫn theo váy, đang lo lắng chạy về phía bên này. Một đầu tóc đen tùy ý vấn ở sau gáy, mấy sợi tóc rối bồng bềnh bên tai, càng làm nổi bật lên chiếc cổ thon dài trắng nõn như bạch ngọc.
Một đôi mắt hoa đào, mà cho dù nhìn chó cũng thâm tình, giờ phút này bớt đi mấy phần mị hoặc ngày thường, lại thêm vào nhiều kích động cùng kinh hỉ.
Bởi vì chạy mà khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, quần áo bao lấy vòng eo tinh tế, ở trước ngực cũng không ngừng nhấp nhô, khiến cho Thủ Dương Sơn - nơi vốn tràn ngập máu và lửa này, lại có thêm một vệt sắc thái xinh đẹp nhu hòa.
"Vũ Tình!" Tổ An vừa mừng vừa sợ, vạn vạn không ngờ tới lại đụng phải đối phương ở nơi này. Hắn thậm chí còn lo lắng liệu đối phương có giống như Vu Sơn Thần Nữ hay không, chỉ là một người ở thế giới này có dáng dấp giống người mà thôi.
Bất quá khi đối phương nhào vào trong ngực hắn, cảm nhận được thân thể mềm mại quen thuộc kia, hắn biết chính mình không có nhận lầm người.
"Tổ đại ca..." Vân Vũ Tình vùi mặt vào lồng ngực Tổ An, thanh âm mang theo một tia nghẹn ngào.
Hai tay nàng ôm chặt lấy Tổ An, đặc biệt dùng sức, tựa hồ sợ buông tay một chút thì đối phương sẽ biến mất vậy.
Tổ An cũng kinh hỉ dị thường: "Vũ Tình, sao nàng lại ở chỗ này?"
Hắn nhìn sang bên cạnh, lại không phát hiện bóng dáng của Kỷ Tiểu Hi cùng Khương La Phu, trong lòng không khỏi có chút bất an.
Lúc trước bọn họ đến đoạn thời không mảnh vỡ bị phủ bụi kia, Vân Vũ Tình cùng Khương La Phu, Kỷ Tiểu Hi là đồng hành, đáng tiếc sau đó vẫn luôn không có tin tức của các nàng.
Chính mình theo bí cảnh Hoàng Lăng của Yêu tộc đi tới thế giới Thiên Đình này, đối phương làm sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Trong nháy mắt trong lòng hắn có rất nhiều nghi hoặc.
Lúc này Vu Sơn Thần Nữ nhịn không được liếc nhìn Nhân Ngư Nữ Vương, đột nhiên lại có thêm một cô nương xinh đẹp như vậy nhào vào lòng người yêu của nàng, vậy mà nàng lại không có một chút cảm giác tức giận nào.
Nhân Ngư Nữ Vương lúc này ánh mắt phức tạp, Tổ An lúc trước đã nhắc qua với nàng những người bạn này, cho nên trong lòng nàng sớm đã có chuẩn bị.
Chỉ là vạn vạn không ngờ tới sẽ gặp phải tình huống như thế này cùng các nàng gặp gỡ.
Nói đến vị cô nương này thật xinh đẹp, có thể lọt vào mắt xanh của Tổ đại ca thì sao có thể kém được chứ.
Lát nữa mình nên dùng thân phận gì để nhận biết đối phương đây? Nếu nói ta và Tổ đại ca vừa mới thành thân, có hay không có chút ra vẻ...
"Vân cô nương, người này rốt cuộc là ai?" Lúc này nam tử toàn thân hỏa diễm kia đã bay đến bên cạnh hai người, có chút cảnh giác nhìn Tổ An, ánh mắt rơi vào trên hai tay Vân Vũ Tình đang ôm hắn.
"Hắn là phu quân ta." Trên mặt Vân Vũ Tình thoáng qua một chút ngượng ngùng, nhưng vẫn dũng cảm giới thiệu.
Vu Sơn Thần Nữ khẽ nhíu mày, lại vụng trộm liếc nhìn Nhân Ngư Nữ Vương, nghĩ thầm người ta đang công khai chủ quyền nha.
A, sao ta lại có loại cảm giác ước gì các nàng đánh nhau để xem náo nhiệt thế này...
Nhân Ngư Nữ Vương cũng thần sắc cổ quái, chính mình còn do dự có nên bày tỏ chủ quyền trước hay không? Kết quả đối phương lại vượt lên trước.
Tổ An lúc này cũng rất nghi hoặc: "Vũ Tình, hắn là?"
Đối phương đối với Vân Vũ Tình giọng điệu tựa hồ còn rất khách khí, mà lại nhìn ra được, đối phương cũng không phải loại người theo đuổi, mà là thuần túy tôn kính.
Chuyện này thật kỳ quái, thực lực đôi bên chênh lệch có hơi xa, hắn vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra tại sao bọn họ lại ở trong trạng thái này.
"Vị này là Thiên Đình Hỏa Chính Ngô Bẩm đại nhân." Vân Vũ Tình vội vàng giới thiệu, "Trước đó gặp phải nguy hiểm, may mắn được ngài ấy cứu giúp."
"Hỏa Chính, Ngô Hồi? Thiên Đình?" Tổ An có chút chấn kinh, trách không được trước đó nhìn những kim giáp võ sĩ kia có chút quen mắt, hóa ra là thiên binh thiên tướng a.
Lúc này bên tai vang lên giọng nói truyền âm của Vu Sơn Thần Nữ: "Thiên Đình Hỏa Chính là người chấp chưởng Hỏa Thiên Thần của thiên hạ, địa vị tương đương tôn sùng, trước đó Hỏa Chính chính là Trọng Lê, không lâu trước Trọng Lê tuyệt địa thông thiên quy về Đại Đạo, khả năng Thiên Đình đã đổi phái Ngô Hồi tiếp nhận."
Tổ An trong lòng cảm khái, trách không được vừa mới đối phương khống chế lửa lợi hại như vậy, hóa ra là Hỏa Thần a.
Ngô Hồi cũng dò xét hắn một chút, trong giọng nói có mấy phần tán thưởng: "Vân cô nương, phu quân của nàng thực lực không tệ."
Tổ An lúc này càng chú ý đến việc Vân Vũ Tình nhắc tới trước đó: "Nàng nói gặp nạn là chuyện gì xảy ra? Còn có vì sao nàng lại xuất hiện ở cái này... Nơi này?"
Vân Vũ Tình cắn cắn môi: "Sau khi chúng ta tách ra, ta cùng Khương tỷ tỷ, Tiểu Hi muội muội cùng đi điều tra tin tức về Lưu Ly Trâm Hoa, nhiều lần trắc trở tra được Hoàng Lăng của Yêu tộc khả năng có vật này, cho nên chúng ta chạy đến Hoàng Lăng của Yêu tộc điều tra. Chỉ bất quá nơi đó đã bị thiên ngoại yêu ma chiếm lĩnh, chúng ta chỉ có thể ẩn tàng hành tung, lặng lẽ điều tra."
"Cuối cùng tìm được một cơ hội, theo một nơi bí ẩn nào đó tiến vào Hoàng Lăng của Yêu tộc, ai biết bỗng nhiên xuất hiện một đạo bạch quang, cả vùng không gian đều hỗn loạn, chúng ta liền xuất hiện tại thế giới này."
Nghe đến đó Tổ An cảm khái không thôi, thì ra lúc trước ba người các nàng cũng ở phụ cận Hoàng Lăng, chỉ bất quá khi đó lực chú ý của mình đều đặt ở đối phó sát Lục chi chủ cùng Yêu Ma chi chủ, lại thêm phạm vi Hoàng Lăng thực sự quá lớn, các nàng ẩn tàng lại tốt, vậy mà không có phát hiện tung tích các nàng.
Còn việc nàng nhắc tới bạch quang, hẳn là lúc đó bí cảnh mở ra, các nàng bất ngờ không đề phòng bị cuốn vào.
Nghĩ tới đây hắn âm thầm vui mừng, lúc đó loại cục diện kia thực sự quá nguy hiểm, các nàng nếu là bị Yêu Ma chi chủ hoặc là sát Lục chi chủ bất kỳ bên nào phát hiện thì phiền phức.
"Vậy Khương hiệu trưởng cùng Tiểu Hi đâu?"
Vành mắt Vân Vũ Tình đỏ lên: "Sau khi chúng ta tới thế giới này, vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí điều tra rốt cuộc toàn bộ thế giới này là chuyện gì xảy ra, muốn tìm phương pháp trở về. Kết quả tìm tới một chỗ tế đàn thần bí, Tiên Thiên Ách Độc thánh thể của Tiểu Hi bỗng nhiên bị một loại lực lượng thần bí nào đó kích phát..."
"Cái gì!" Nghe đến đó Tổ An không khỏi kinh hãi, Tiên Thiên Ách Độc thánh thể của Kỷ Tiểu Hi lợi hại bao nhiêu hắn lại quá rõ ràng, trước đó ở Hỏa Vân Động cũng được báo cho qua, một khi độc thể kích phát, thì lại khó có đường sống.
Nghĩ đến việc tới giờ không thấy được Kỷ Tiểu Hi cùng Khương La Phu, một trái tim Tổ An nhất thời chìm xuống đáy cốc.
"Chúng ta nghĩ hết các loại biện pháp đều không thể giúp Tiểu Hi áp chế lại độc thể, may mắn là đột nhiên một người thần bí đến, hắn rất mừng rỡ nói trên đời lại còn có loại thể chất này, hắn xuất thủ đem tình huống Tiểu Hi ổn định lại." Vân Vũ Tình đáp.
Tổ An nghĩ thầm có thể áp chế Tiên Thiên Ách Độc thánh thể, đối phương rốt cuộc tu vi gì a?
"Vốn là chúng ta còn rất cảm kích hắn, coi là đụng phải thế ngoại cao nhân, ai biết hắn chỉ là nhìn trúng thể chất đặc thù của Tiểu Hi, muốn dùng nàng để hoàn thành tâm nguyện gì đó, sau đó đem nàng cướp đi, tiện tay g·iết chúng ta diệt khẩu." Sắc mặt Vân Vũ Tình trắng bệch, bây giờ nghĩ lại tình hình lúc trước vẫn còn sợ hãi, "May mắn lúc trước khi chia tay, chàng đã cho chúng ta rất nhiều pháp bảo hộ thân, còn có lá bùa 'một đường sinh cơ' kia, lại thêm pháp khí Thiên Bình của Khương tỷ tỷ, chúng ta mới may mắn sống sót."
Tổ An thần sắc ít thay đổi, thủ đoạn của người thần bí kia thật độc ác, vậy mà tùy ý g·iết người diệt khẩu.
"Khương tỷ tỷ đâu?" Tổ An vội vàng hỏi.
"Sau khi chúng ta tỉnh lại, cả đám đều tuyệt vọng tới cực điểm, bởi vì người thần bí kia thực sự quá cường đại, chúng ta coi như lại tu luyện bao nhiêu năm cũng không có khả năng đánh bại hắn, " Vân Vũ Tình sâu kín nhìn Tổ An một chút, "Nếu như lúc đó chúng ta biết chàng cũng ở thế giới này thì tốt rồi."
Nàng nói tiếp: "Khương tỷ tỷ coi Tiểu Hi như con gái ruột mà đối đãi, nàng lúc đó nói một mình, vì cứu Tiểu Hi, nguyện ý trả bất cứ giá nào, sau đó nói với ta một ít lời rất kỳ lạ, giống như là bàn giao di ngôn vậy. Về sau một ngày nào đó buổi sáng tỉnh lại, ta phát hiện nàng đột nhiên biến mất không thấy gì nữa."
"Biến mất không thấy gì nữa?" Tổ An trợn to mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận