Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4015: Đùa lửa (2)

Chương 4015: Đùa lửa (2)Chương 4015: Đùa lửa (2)
- Vừa rồi không phải Bắc Hải Cự Yêu thành thục, chỉ tính là con non.
Nàng thu hồi nụ cười.
- Bất quá xem như con non, cũng không nên xuất hiện ở nơi này.
- A?
Tổ An nhìn những vũ khí hạng nặng ở boong tàu.
- Ta còn tưởng những vũ khí này là dùng để đối phó loại quái vật kia?
Thương Hồng Ngư giải thích: - Những vũ khí này đúng là dùng để đối phó hải quái, nhưng ở trước mặt quái vật kinh khủng như Bắc Hải Cự Yêu, lại giống như hài đồng cầm đao đối kháng lưu manh. Trước đó không phải đã nói sao, trong hải dương, địa phương càng sâu, thực lực hải quái càng mạnh, bình thường mà nói, nơi này đến tận Bích Ba Hải Vực, là không thể nào xuất hiện loại quái vật cấp bậc như thế.
Vẻ mặt nàng nghiêm túc:
- Nhưng Bắc Hải Cự Yêu hết lần này tới lần khác xuất hiện ở đây, nói rõ hoặc là nơi này có đồ vật gì hấp dẫn nó, làm nó không xa vạn dặm đi tới, hoặc là... - Hoặc là trong biển sâu xảy ra biến cố gì, làm cho nó không thể không rời hang ổ chạy ra ngoài?
Tổ An cũng nhíu mày, vốn chỉ dự định đến Hải tộc tìm kiếm Thần Long Bất Tử Dược, ai ngờ bên này không bình tính như thế, luôn cảm giác tựa hồ có một tấm lưới lớn bao phủ ở trên toàn bộ Hải tộc, thậm chí ngay cả hắn không cẩn thận cũng sẽ bị liên luy. Thương Hồng Ngư cũng nghĩ đến điểm này, nhìn về phía biển sâu, dù mang theo mặt nạ, nhưng không cách nào che giấu được vẻ sầu lo. - Hiện tại tình báo quá ít, sầu lo những chuyện này không có ý nghĩa, trước về Long Cung đi, sự tình phía sau binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.
Tổ An nhẹ nhàng võ vai nàng an ủi.
Thương Hồng Ngư ân một tiếng, sau đó trên mặt hiện lên nụ cười:
- Không biết vì sao, có ngươi ở bên cạnh, ta cảm thấy rất an tâm.
Đoạn thời gian trước bị truy nã hoảng sợ không chịu nổi một ngày, hiện tại đã cảm giác không thấy, thay vào đó chỉ có bình tĩnh và an tường. - Có thể cống hiến sức lực cho Nữ Vương, đây là vinh hạnh của tại hạ.
Tổ An thi lễ, vừa vặn là lễ nghỉ cung đình mà trước đó Thương Hồng Ngư dạy, khiến đối phương cười đến nhánh hoa run rẩy.
Hai người ở trên boong tàu vừa hưởng thụ gió biển thổi, vừa thưởng thức bầu trời đầy sao, thỉnh thoảng tâm sự, thời gian trôi qua rất nhanh. Đám thủy thủ cũng dần dần trở về nghỉ, những khách nhân kia vẫn chưa hết sợ hãi cũng trở về phòng, tuy rất nhiều phòng bị hủy, nhưng tương tự cũng có rất nhiều người chết ở trong tay Bắc Hải Cự Yêu, phòng ngược lại còn dư.
Hai người tiếp tục ở lại boong tàu khó tránh khỏi gây chú ý, vì vậy cũng trở lại phòng, trở lại vùng trời nhỏ của mình, hai người đầu không hẹn mà lấy mặt nạ xuống, khôi phục dung mạo vốn có.
Hai khuôn mặt lạ lẫm kia, cuối cùng có chút không quen.
Lúc này hai người nhìn cái giường duy nhất trong phòng, thần sắc đều có chút xấu hổ.
Thực ra vừa rồi hai người một mực ở bên ngoài không vào, cũng là vô ý thức muốn tránh chuyện này.
Bất quá Tổ An trải qua vô số mưa to gió lớn, rất nhanh liền mở miệng nói:
- Ngươi lên giường nghỉ ngơi đi, ta ở bên cạnh tĩnh toạ là được, bằng vào tu vi của ta bây giờ, đã không cần giường.
Thương Hồng Ngư lại cười nói:
- Ngươi ngủ giường đi, dù sao ta cũng cần tĩnh toạ trị thương. Lại nói, ngươi giúp ta nhiều như vậy, ta làm sao có thể để ngươi ngủ trên sàn nhà?
- Để nữ nhân ngủ trên sàn nhà, đặc biệt là một nữ nhân xinh đẹp ngủ trên sàn nhà, không phải hành vi quân tử. Tổ An kéo một băng ghế ngồi ở cửa, nhìn tư thế kia là không muốn để Thương Hồng Ngư ngủ trên sàn nhà. Thương Hồng Ngư do dự một chút, bỗng nhiên khẽ mở môi son:
- Thực... Thực ra cái giường này rất lớn, chúng ta có thể ngủ chung.
Tổ An:
- ???
Nhìn thấy đối phương giật mình, Thương Hồng Ngư vội vàng khoát tay nói:
- Ngươi chớ nên hiểu lầm, chỉ là tiếp xuống chúng ta phải giả trang phu thê, sau khi trở lại Long Cung, khó tránh khỏi ở cùng một phòng nghỉ ngơi, xung quanh có không ít thị nữ phục thị, đến thời điểm nếu tách ra mà nói, chỉ sợ dễ dàng lộ sơ hở, còn không bằng hiện tại bồi dưỡng thói quen, miễn cho đến thời điểm luống cuống tay chân. Tổ An do dự:
- Thế nhưng nam nữ khác biệt, như vậy có phải không tốt lắm hay không.
Nếu là mấy năm trước, có cơ hội này hắn khẳng định cầu còn không được.
Nhưng bầy giờ nhìn quen phong cảnh, trải qua quá nhiều chuyện, tâm cảnh sớm đã không giống năm đó.
Có quá nhiều chuyện chờ hắn xử lý, tình yêu nam nữ chỉ là một chuyện bên trong mà thôi, thậm chí có lúc sẽ thành trách nhiệm. - Có cái gì không tốt, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi.
Thương Hồng Ngư trợn mắt. - Trong lòng ta ngươi chỉ là đệ đệ.
Tổ An:
- Vậy vạn nhất ta chiếm tiện nghi của ngươi thì sao?? Thương Hồng Ngư nghiền ngẫm nhìn hắn:
- Vậy ta tìm Lưu Ngư cáo trạng!
Tổ An:
- ???
Cái này tính toán là uy hiếp gì, sao nghe giống như cổ vũ thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận