Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4183: Ta giúp ngươi hả giận (2)

Chương 4183: Ta giúp ngươi hả giận (2)Chương 4183: Ta giúp ngươi hả giận (2)
- Ngươi còn biết cám ơn ta. Thần sắc Cảnh Đằng hờ hững.
- Vậy vừa rồi ngươi tỉnh, vì sao không trước tiên giúp ta, ngược lại chạy qua bên kia nói chuyện yêu đương?
Tổ An cười xấu hổ:
- Vừa rồi nàng không phải nhảy xuống sao, ta dù sao cũng phải cứu nàng lên trước chứ.
- Cứu nàng thì mau lên, ngừng ở phía dưới đó làm gì. Cảnh Đằng có chút khó chịu, gia hỏa này ở trước mặt mình tán gái, thật buồn cười.
- Khụ khu...
Tổ An xấu hổ ho khan.
Lúc này Cảnh Đằng mở miệng nói:
- Được rồi, những ngày này dựa vào nàng kiên trì, mới bảo hộ ngươi lâu như vậy, ta chỉ giúp một chút mà thôi. Vừa rồi sau khi ra ngoài, tuy thời gian ở chung không dài, nhưng nàng có thể suy đoán ra những ngày này đối phương nô lực cùng gian khổ.
Thương Lưu Ngư kinh ngạc nhìn đối phương, vậy mà giúp mình nói chuyện...
Lại nói nữ nhần này thật kiêu ngạo, một chút tiện nghi cũng không nguyện chiếm. Tổ An cười nói:
- Thương tỷ tỷ xác thực cần cảm tạ, ngươi cũng phải cảm tạ, không xung đột.
- Tỷ tỷ?
Bỗng nhiên Cảnh Đằng nhướng mày, nhìn chằm chằm Thương Lưu Ngư.
- Nàng mới bao nhiêu tuổi, có thể làm tỷ tỷ ngươi? Mình sống không biết bao nhiêu năm, cũng phải ngoan ngoãn gọi hắn một tiếng Tổ đại ca?
Cô gái nhỏ này mới bao nhiêu tuổi?
Nếu Tổ An gọi nàng tỷ tỷ, ta chẳng phải cũng gọi nàng tỷ tỷ?
Cái khác có thể cho, nhưng xưng hô thế này không thể được!
Cảm nhận được ánh mắt nàng bồng nhiên có chút địch ý, biểu lộ của Thương Lưu Ngư cổ quái: - Tuổi tác của ta vốn lớn hơn hắn một chút, thời điểm mới quen hắn gọi ta như thế.
- Vậy tuổi tác của ta có thể làm mẹ... Khụ khụ, ta không phải cũng gọi hắn đại ca, về sau nhớ đổi xưng hô.
Cảnh Đằng nghĩ thầm nguy hiểm thật, xém chút nói lỡ miệng, tuy Tổ An có đam mê tỷ tỷ lớn tuổi, nhưng không bao quát bối phận nãi nãi a... Ai, sớm biết như vậy, trước kia không nên vì giả bộ nai tơ gọi hắn Tổ đại ca, để hắn gọi ta tỷ tỷ tốt bao nhiêu.
Tổ An nháy mắt mấy cái, biểu tình có chút mờ mịt, không biết vì sao hai người lại vì chút chuyện nhỏ này mà tranh.
Đúng lúc này, hai Ma nhìn không được nữa:
- Mấy người các ngươi có hết hay không, coi chúng ta không tồn tại sao?!
Vừa rồi Thị Huyết Ngạc Tổ và Khủng Cụ Ảnh Ma âm thầm trao đổi, mặc dù tiểu tử Tổ An này thâm bất khả trắc, nhưng bây giờ Thương Lưu Ngư và Cảnh Đằng đều không có lực chiến đấu, đợi lát nữa có thể tiếp tục sách lược trước đó, vây công tất cứu, nghĩ đến hẳn có thể chiếm chủ động. Có hai vướng víu, Tổ An lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng chỉ có thể nuốt hận tại chỗ. Hai ma có chút xấu hổ, qua nhiều năm như vậy, hai người bọn họ đầu hoành hành thiên hạ, thời điểm nào cần tính kế như thế?
Còn chỉ là đối phó một thổ dân ở tiểu thế giới.
Phải biết thực lực của hai người bọn họ vốn không chỉ là Địa Tiên!
Không ngừng kiến thiết tâm lý, lòng tin của hai người dần dần khôi phục lại. Lúc này ánh mắt Tổ An mới nhìn hai người:
- Ai nha, thật xém chút quên hai ngươi.
Khủng Cụ Ảnh Ma:
Thị Huyết Ngạc Tổ:
Hai ta là đại ma đầu, mang đến hủy diệt cho thế giới, để vô số sinh linh run rẩy, ngươi lại quên?
Có thể cho hai ta chút tôn trọng được không?
Đến từ Khủng Cụ Ảnh Ma, điểm nộ khí +455 +455 +455... Đến từ Thị Huyết Ngạc Tổ, điểm nộ khí +455 +455 +455... Đột nhiên Thị Huyết Ngạc Tổ hỏi:
- Bác Bì Quỷ Vương đâu??
- Chết.
Tổ An đáp, chuyện này không cần phải giấu diếm.
Thương Lưu Ngư nghe vậy nhất thời buông lỏng một hơi, gia hỏa kia hại chết tỷ phu, làm cho tỷ tỷ không thể không cùng Tổ An... thành phu thê chân chính.
Những ngày này ở Long Cung là trùm phản diện lớn nhất, trước đó còn thần thần bí bí chạy tới nơi này, luôn cảm thấy hắn là biến số lớn nhất. Bây giờ biến số không còn, rốt cục có thể buông lỏng một hơi.
- Chết?
Khủng Cụ Ảnh Ma nhướng mày.
- Hắn không phải giết không chết sao.
Hắn rõ ràng đặc tính của vong linh, mỗi lần sau khi chết sẽ trở lại U Minh thế giới, chỉ cần trả giá nhất định, qua một đoạn thời gian lại sẽ xuất hiện, thật rất khó chơi.
- Chỉ là các ngươi giết không chết mà thôi.
Tổ An thản nhiên nói.
- Ý gì, thuộc tính đặc thù của vong linh, không biết làm khó bao nhiêu cường giả, ngươi ếch ngồi đáy giếng cũng dám nói khoác mà không biết ngượng.
Thị Huyết Ngạc Tổ không tin. Khủng Cụ Ảnh Ma lại sợ hãi cả kinh, nghĩ đến một loại khả năng nào đó:
- Có phải ngươi đoạt được đồ vật đặc biệt gì không?
Bác Bì Quỷ Vương một mực truy tìm thứ gì đó, bây giờ chết ở trong tay đối phương, như vậy hiển nhiên đối phương đã thành công đoạt được vật kia.
- Không sai.
Tổ An gật đầu, cũng lười giải thích với bọn hắn.
Bỗng nhiên toàn thân Khủng Cụ Ảnh Ma run rẩy, đồ vật có thể triệt để giết chết Bác Bì Quỷ Vương, sẽ có uy lực cường đại cỡ nào. - Giả thần giả quỷ!
Thị Huyết Ngạc Tổ hừ lạnh, sau đó ở trong bóng tối _ truyền âm với Khủng Cụ Ảnh Ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận