Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2415: Vương Đình Yêu tộc

Bất quá Yến quan chủ hẳn sẽ không đồng ý cách chữa kia?
Vân Gian Nguyệt lại không có nghĩ lung tung, ánh mắt phảng phất như muốn giết người, hôm nay mình bi Yến Tuyết Ngân khi dễ thảm, nguyên lai kẻ cầm đầu là gia hỏa này, đặc biệt là nghĩ đến nơi tư mật của mình bị hắn nhìn, thì toàn thân không được tự nhiên.
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Nhìn hệ thống thu điểm nộ khí liên tiếp, Tổ An giật mình, vội vàng nói:
- Ta ý là ta ở trong Đại Tuyết Sơn phát giác được linh tuyền mới mang nàng tới, nàng ngâm một chút, quả nhiên có hiệu quả.
Yến Tuyết Ngân nghĩ thầm gia hỏa này nói láo ánh mắt không nháy một cái, lúc đó ngươi bị đông cứng giống như chó chết, rõ ràng là ta phát hiện suối nước nóng mới mang ngươi tới.
Đương nhiên nàng không ngốc đến nhảy ra uốn nắn, lý do của đối phương vừa vặn có thể giải thích thương thế mình khôi phục.
Quả nhiên, nghe được Tuyết Nữ tu vi Địa Tiên truy sát, hai nữ biến sắc, thẳng đến nghe hai người thành công đào thoát, còn tìm được một suối nước nóng thần kỳ, lập tức có một loại cảm giác tuyệt xử phùng sinh.
- Suối nước nóng kia thật thần kỳ, có cơ hội ta cũng muốn đi ngâm.
Hai mắt Ngọc Yên La lấp lánh ánh sao.
- Thêm ta một cái.
Vân Gian Nguyệt nói.
Yến Tuyết Ngân chột dạ, suối nước nóng kia xác thực rất thần kỳ, chỉ bất quá chủ yếu là tiêu trừ hàn độc của Tuyết Nữ, còn trị thương là dựa vào song tu với Tổ An...
Tương lai hai nữ đi hiện trường, chỉ sợ sẽ hoài nghi sự kiện này.
Ai, được rồi, về sau không đi cùng các nàng, coi như các nàng có nghi hoặc cũng không cách nào tìm ta chứng thực.
Lúc này Vân Gian Nguyệt cảm khái nói:
- Khó trách trong Đại Tuyết Sơn ngàn vạn năm qua vẫn luôn là cấm địa sinh mệnh, nguyên lai bên trong có tồn tại cường đại như vậy.
Yến Tuyết Ngân bản năng gật đầu:
- Đúng vậy, hơn nữa theo ta thấy, tồn tại cường đại trong Đại Tuyết Sơn tuyệt đối không chỉ vị kia.
Vân Gian Nguyệt vô ý thức gật đầu, bất quá phát hiện là Yến Tuyết Ngân, không khỏi hừ một tiếng quay đầu đi.
Tổ An vội vàng đi ra hoà giải:
- Cho nên loại địa phương như Đại Tuyết Sơn này ít đi thì tốt hơn, chúng ta chỉ đi ngang qua rìa mép, thì đụng phải nhân vật lợi hại như thế, nếu thật xâm nhập, sẽ thập tử vô sinh.
Chúng nữ gật đầu, không suy nghĩ mạo hiểm tiến vào Đại Tuyết Sơn tìm suối nước nóng kia nữa, lúc này Yến Tuyết Ngân mới buông lỏng một hơi.
Tiếp xuống Tổ An lại kể sự tình ở Vân Trung quận, Vân Gian Nguyệt nhịn không được hừ lạnh:
- Cẩu Hoàng Đế kia thật không biết tốt xấu, ngươi tân tân khổ khổ làm việc cho hắn, kết quả lại ra tay với ngươi, ta thấy triều đình này không ở cũng được, đến Thánh Giáo chúng ta, ta để ngươi làm...
Nói một nửa bỗng nhiên nàng nghĩ đến trước đó bị hắn xem hết, hơi đỏ mặt, lời đằng sau rốt cuộc nói không ra.
Yến Tuyết Ngân đương nhiên biết tại sao nàng như vậy, Ngọc Yên La lại mơ mơ màng màng, luôn cảm thấy mấy người kia kỳ quái, tựa hồ có chuyện gì gạt ta.
Có điều nàng quan tâm chuyện khác hơn:
- A Tổ, Tang đại nhân nói xác thực không sai, ngươi ở Yêu tộc quá nguy hiểm, dù sao ngươi đánh bại Kim Ô Thái Tử, Yêu Hoàng rộng lượng đến đâu cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
Tổ An cười an ủi:
- Yên tâm, ta có biện pháp giải quyết.
Nói xong lấy ra một cái mặt nạ:
- Vừa vặn mấy ngày trước ta rời đi, đằng sau ta thay hình đổi dạng, đổi tên, bên Yêu tộc chỉ nghĩ ta đã trở về Nhân tộc, sẽ không biết ta tồn tại.
Tuy Thiên Nhân Nhất Diện càng tùy tâm sở dục, nhưng mỗi lần thi triển trước phải dùng Manh Muội Biến m, thật quá phiền phức, vẫn là những mặt nạ này càng nhanh gọn.
Thấy hắn biến thành gương mặt khác, chúng nữ cảm thấy có chút không được tự nhiên, bất quá vẫn tán thưởng mặt nạ này tinh xảo.
- Đúng rồi, ngươi định dùng tên giả gì?
Ngọc Yên La hiếu kỳ hỏi.
Tổ An thốt:
- Gọi Ngạn Tổ đi.
Như vậy coi như ba nữ vô ý gọi A Tổ, cũng sẽ không bị người hoài nghi.
Hơn nữa tương lai mật thám bên Yêu tộc bẩm báo về Nhân tộc, cũng có thể đẩy sự tình lên người Ngạn Tổ, mình không đến mức bị hoài nghi.
- Ngạn Tổ?
Trong lòng Ngọc Yên La ngọt ngào, Tổ tự nhiên là Tổ trong A Tổ, Ngạn chẳng phải là đồng âm của chữ Yên? A Tổ thật tốt.
Yến Tuyết Ngân thì mặt ửng đỏ, trái tim cuồng loạn, nghĩ thầm tại sao hắn lại dùng họ ta tới làm tên, là ám chỉ hoặc biểu đạt cái gì sao? (*thôi chịu đấy, chắc là đồng âm)
Ai nha, nếu như bị hai người khác phát hiện thì hỏng bét.
Vân Gian Nguyệt thì nhíu mày, Ngạn là một nửa của chữ Sơ Nhan, gia hỏa này lấy Sơ Nhan làm tên, vậy Hồng Lệ nhà ta đâu?
Tổ An đâu ngờ mình thuận miệng nói, lại có thể dẫn tới mấy nữ nhân này suy đoán lung tung.
Tiếp xuống một đoạn thời gian, trên đường đều là Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân động khẩu cùng động thủ hoán đổi, mới đầu Ngọc Yên La và Tổ An còn muốn khuyên, nhưng về sau đã chết lặng, tùy ý hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận