Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3977: Kiếm không nghiêm túc

Chương 3977: Kiếm không nghiêm túcChương 3977: Kiếm không nghiêm túc
Gương mặt của Tang Hoằng cực kỳ đặc sắc, tiểu tử Tổ An kia xác thực rất hoa tâm, con dâu, nữ nhi của mình đều bị hắn trộm... ách, nữ nhi tựa hồ là mình chủ động đưa, nhưng không nghĩ đến hắn to gan lớn mật đến thậm chí ngay cả Thái Hậu cũng dám trộm! Một khi chuyện này truyền đi, đây chính là đại họa khám nhà diệt tộc.
Chỉ sợ khắp thiên hạ cũng chỉ có tiểu tử kia làm được loại chuyện này!
Trịnh Đán có chút tức giận hất nữ nhân trong ngực ra, để cho nàng rơi trên mặt đất: - Nữ nhân này xảy ra chuyện gì, hơn nửa đêm chạy đến chỗ chúng ta, nói một câu kỳ lạ như vậy, có bệnh saol
Tang Thiến lại thở dài:
- Nàng thân là Thái Hậu, lại bị thương nặng như vậy, hiển nhiên hôm nay phản loạn là nhằm về phía Liễu gia, trên người nàng nhiều thương tổn như vậy, hẳn là giết ra trùng vây, lại không chỗ để đi, liền chạy tới chỗ chúng ta.
- Kinh thành nhiều địa phương như vậy, cái gì gọi là không chỗ để đi, ngày thường Liễu gia không phải rất trâu bò sao, sao lại chạy tới chỗ chúng ta, chúng ta và nàng rất quen sao?
Trịnh Đán ở trong viện không ngừng chuyển vòng vòng, hiển nhiên lúc này tâm tình rất bực bội, đồng thời có chút bội phục cô em chồng, đôi câu vài lời liên nói ra chân tướng.
Tang Thiến liếc nhìn nàng:
- Ngươi cho rằng vì sao Thái Hậu ở trước khi hôn mê nói một câu không đầu không đuôi như vậy. Nghĩ đến hiện tại toàn bộ kinh thành đã không có địa phương để nàng tỉn tưởng, chỉ có chúng ta, mà sở dĩ nàng tin tưởng chúng ta, hẳn là biết chúng ta...
Nàng có chút ngượng ngùng nhìn phụ thân, lúc này mới nói tiếp:
- Biết quan hệ của chúng ta và A Tổ, sẽ không hại nàng. Lúc này Trịnh Đán vẫn còn giận:
- Dựa vào cái gì, bởi vì tầng quan hệ này chúng ta không sợ nàng? Coi như không sợ, cũng không có nghĩa là chúng ta phải mạo hiểm cứu. - A Tổ thật sự là, trong nhà không có nữ nhân sao, còn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt. Tang Thiến sâu kín liếc nhìn nàng một cái, giống như nàng quên chúng ta cũng không phải người trong nhà A Tổ, là hắn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nha.
- Còn nữa, A Tổ thật không kén ăn, nữ nhân già như vậy cũng muốn!
Trịnh Đán càng nói càng tức, bất quá liếc nhìn Thái Hậu trên mặt đất, không thể không thừa nhận đối phương dung mạo xinh đẹp, hơn nữa cái mông vừa lớn vừa vểnh, từ phía sau làm tới hẳn rất thích...
Ai nha, càng nghĩ càng tức. Lúc này Tang Hoằng rốt cục mở miệng:
- Mặc kệ nàng là nguyên nhân gì tới nơi này, ta cho rằng đầu không nên lưu nàng, nàng thân ở trong cung, lại là Thái Hậu cao quý, bây giờ ngay cả nàng cũng bị thương thành như vậy, nói rõ Liễu gia đã triệt để xong, những phản quân kia nhất định sẽ tìm kiếm tung tích của nàng, chúng ta thu nàng chỉ sẽ rước họa vào thân. Tang Thiến lắc đầu:
- Không được, nàng đã tìm tới chúng ta, lại có tầng quan hệ của A Tổ, chúng ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn, bằng không sau khi A Tổ trở về biết hất thảy, tất nhiên sẽ trách chúng ta.
Trên mặt Tang Hoằng lóe lên sát ý:
- Không để hắn biết là được, hoặc trực tiếp diệt khẩu, hoặc ném nàng ra ngoài đường, tự nhiên có phản quân giúp đỡ xử lý.
Trịnh Đán mở miệng:
- Như vậy có lẽ A Tổ cả đời sẽ không biết, nhưng lương tâm chúng ta khẳng định khó có thể bình an, không có cách nào đối mặt A Tổ. Đổi chỗ mà xử, nếu ta ở trong cục diện như nàng, liều chết đi tìm tỷ muội khác, hiển nhiên cũng không muốn rơi vào kết cục như vậy.
Tang Hoằng biến sắc:
- Nhưng các ngươi biết cái giá lưu nàng lại không, một khi bị những phản quân kia phát hiện, chúng ta còn có Tư Tư, không ai có thể sống, ta phải phụ trách an toàn của các ngươi!
Tang Thiến hít sâu một hơi:
- Phụ thân, ta biết ngươi lo lắng, nhưng sự kiện này chúng ta không có cách nào khoanh tay đứng nhìn, chúng ta nhất định phải cứu nàng. Sắc mặt Tang Hoằng âm tình biến ảo, cuối cùng thở dài một hơi:
- Chữ tình, quả nhiên khiến người ta không lý trí.
Sau khi nói xong hắn trực tiếp lắc mình, lướt ra ngoài tường viện.
Trịnh Đán giật mình:
- Hắn làm gì?
Tang Thiến ngăn nàng lại:
- Yên tâm đi, phụ thân đi quét dọn dấu vết Thái Hậu lưu lại, bằng không truy binh rất dễ dàng tra đến chỗ chúng ta. Nhìn vết thương trên người Thái Hậu, Trịnh Đán có chút bội phục:
- Tang đại nhân ngoài lạnh trong nóng, quả nhiên vẫn là hắn làm việc kín đáo.
Tang Thiến cười khổ:
- Tính tình của phụ thân luôn lý trí, lần này là vì chúng ta, mới cùng chúng ta hồ nháo. Nhìn Thái Hậu nằm trên mặt đất, hai nữ trăm miệng một lời hừ lạnh:
- Đều trách gia hỏa A Tổ kia trêu hoa ghẹo nguyệt! Tiếp xuống Trịnh Đán ôm Liễu Ngưng lên, giấu ở trong mật thất, sự kiện này quan hệ trọng đại, không thể để hạ nhân trong phủ trông thấy, chỉ có thể tỷ muội các nàng tự mình ổi làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận