Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4053: Giải cứu cố nhân (2) |

Chương 4053: Giải cứu cố nhân (2) |Chương 4053: Giải cứu cố nhân (2) |
Lúc này Thương Hồng Ngư đang lười biếng ngồi ở đầu giường, soi gương trang điểm.
Cả người lộ ra lười biếng xinh đẹp, chỉ bất quá hiện tại hơi ngẩn người, tựa hồ đang suy nghĩ gì, trên mặt thỉnh thoảng toát ra vẻ xấu hổ xen lần ngọt ngào.
Thấy Tổ An đi vào, nàng hừ lạnh:
- Ra ngoài, ta không muốn gặp ngươi.
Những lời này là nói cho cùng nữ ngoài cửa nghe.
Chăn mần trượt xuống, lộ ra da thịt giống như gấm của nàng, chỉ bất quá ngày thường trắng nõn, hôm nay lại có không ít vết đỏ, đó là dấu vết một đêm thô bạo lưu lại.
Tổ An phất tay, ra hiệu những cung nữ kia lui xuống trước. Lúc này mới ngồi ở bên người nàng:
- Kỹ thuật diễn của ngươi ngược lại rất tốt.
Cảm nhận được hắn tiếp cận, trong mắt Thương Hồng Ngư lóe lên vẻ sợ hãi, bản năng dịch qua bên cạnh, tựa hồ lo lắng hắn lại đến khi phụ mình. Chỉ bất quá vừa có động tác, lông mi bông nhiên cau lại, thân thể không khỏi cứng ngắc.
- Làm sao thế?
Cảm nhận được nàng mất tự nhiên, Tổ An vội vàng vịn nàng, có chút lo âu hỏi thăm. - Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi!
Thương Hồng Ngư trợn mắt. - Hôm qua ngươi làm người ta như thế nào, thật là một nam nhần lỗ măng, không có chút thương hương tiếc ngọc nào!
Nàng rất hiếu kì đối phương đến cùng có phải nhân loại hay không, tốt xấu gì nàng cũng có thể phách Đại Tông Sư, còn là nữ nhần chín mọng, kết quả lại bị hắn khi dễ thảm như vậy.
Ngón tay của Tổ An nhẹ nhàng nâng cái cằm tinh tế tỉ mỉ của nàng:
- Tuy miệng ngươi không thừa nhận, nhưng tối hôm qua thân thể ngươi nói cho ta biết, ngươi rất thích.
Thương Hồng Ngư xấu hổ, đôi tay trắng như phấn đánh lên người hắn: - Ngươi cái tên này, trước đó khiêm tốn là cố ý giả ra sao, ta thật sự là lên thuyền giặc. Tổ An tức giận nói:
- Là ta lên thuyền giặc a, trước đó đầu là ngươi trêu chọc ta.
Nói đến trong khoảng thời gian này, nữ nhân kia một mực lấy trêu đùa hắn làm niềm vui, tuy hắn cầm giữ được, nhưng trong lòng khó tránh khỏi sinh ra tà hỏa. Đêm qua triệt để bạo phát, cũng không thiếu nhân tố trả thù trở về, nhìn nàng còn dám đắc ý hay không.
Quả nhiên, đối phương chỉ là trò mèo, rất nhanh thế công thủ liền nghịch chuyển.
- Thủ đoạn của ngươi thật cao minh, ta thật bị bề ngoài vô hại của ngươi lừa gạt.
Hai gò má của Thương Hồng Ngư đỏ hồng, nếu biết đối phương mãnh liệt như thế, trước đó nàng nào dám trêu chọc hắn.
- Khó trách bên người gia hỏa này nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, chắc hẳn ngay từ đầu đầu giả trang ra bộ dáng vô hại, để nữ nhân triệt để buông cảnh giác, lúc này mới ăn sạch, hừi! Ta nhất định phải nói cho tiểu muội, để nàng đề phòng ngươi, không bị ngươi lừa.
Nàng có chút thở phì phò nói. Nghe nàng nhắc tới Thương Lưu Ngư, sắc mặt Tổ An nghiêm túc lên:
- Thương Lưu Ngư bị những tên kia bắt.
- Cái gì!
Đôi mắt vũ mị đến sắp chảy ra nước của Thương Hồng Ngư thoáng cái khôi phục thư thái, có chút khẩn trương hỏi thăm. - Hiện tại tình huống của nàng thế nào, có bị ngược đãi không? Chúng ta phải nhanh cứu nàng.
Thấy nàng bối rối, Tổ An không khỏi cảm khái các nàng quả nhiên là tỷ muội tình thâm.
- Yên tâm đi, nàng tạm thời còn không việc gì, hẳn là ngày ta đến Long Cung, bọn họ vừa bắt được Thương Lưu Ngư, còn chưa kịp đối phó nàng?
- Nhưng nàng rơi vào tay những tên kia, sẽ tùy thời gặp nguy hiểm.
Thương Hồng Ngư giật mình. - Chờ chút, sao ngươi biết cặn kẽ như vậy?
- Đương nhiên là Tạp Kỳ Nhĩ nói cho ta.
Tổ An cười cười.
- Nói đến ta có thể lấy được hắn tín nhiệm, còn phải cảm ơn ngươi hôm qua biểu diễn nhiệt tình.
Thương Hồng Ngư nhất thời xấu hổ:
- Muốn chết à! - Ta nói là thật.
Tổ An cười nói.
- Thực ra ngay từ đầu ta đã lộ sơ hở, may mắn sự tình hôm qua để hắn triệt để bỏ đi lo nghĩ.
Sau đó nói sự tình mình hỏi thăm Thương Lưu Ngư gây nên Tạp Kỳ Nhĩ hoài nghi, đối phương liền lấy Tiêu Dao Lộ thăm dò...
Nghe xong, khuôn mặt của Thương Hồng Ngư cực kỳ đặc sắc, sau một lúc lâu mới nói: - Vì sao chỉ có ta bị thương... - Ngươi bị thương chỗ nào, đêm qua ta thuận tiện vận công giúp ngươi trị liệu, thương thế trong cơ thể ngươi đã khôi phục không sai biệt lắm.
Tổ An trêu ghẹo nói.
- Ngươi...
Thương Hồng Ngư đỏ mặt, thực ra lấy tính tình của nàng, vốn sẽ không thẹn thùng như thế, phải biết ngay từ đầu nàng đã chuẩn bị tâm lý, hơn nữa xác thực có hảo cảm với hắn.
Nhưng không ngăn nổi đêm qua quá kịch liệt, tất cả rụt rè và kiêu ngạo của nàng bị tên này đánh nát, thậm chí ngay cả nguyên hình cũng bị hắn... Nhiều lần nàng tựa hồ mất đi ý thức, sau khi tỉnh lại bị “công kích” không ngừng. Giống như kìm lòng không được khóc rất nhiều lần, nhưng đó không phải khóc thương tâm, mà là phóng thích khi vui vẻ đến cực hạn. Cho tới bây giờ nàng chưa từng cảm giác được mình yếu đuối như vậy, dường như mình là đồ chơi trong ngực người ta, người ta muốn nàng sống thì sống, muốn nàng chết thì chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận