Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2546: Phương pháp giải cứu (2)

Cũng không biết chạy bao lâu, tốc độ của mọi người càng ngày càng chậm, thân thể càng ngày càng suy yếu.
Thậm chí ngay cả tinh thần cũng tiến vào một loại trạng thái ngơ ngơ ngác ngác.
Hiển nhiên mới vừa rồi bị Đào Ngột tiếp cận, oán khí nồng đậm ăn mòn thân thể quá nghiêm trọng.
Thân thể Tổ An có chút cường hãn, vảy giáp màu đen cũng lan tràn đến cổ.
Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt càng không chịu nổi, trên mặt đã có không ít.
Loại lân giáp này không có thực thể, lại tản mát ra ánh sáng yêu dị.
Lúc này hai nữ Yến, Vân sớm đã toàn thân vô lực, rơi vào trạng thái nửa hôn mê.
Phải dựa vào Tổ An và Ngọc Yên La vịn mới không có té lăn trên đất.
Tổ An vốn định triệu hoán Đại Phong, muốn thông qua thuấn di tăng thêm tốc độ, đáng tiếc không biết vì sao, ở chỗ này triệu hoán Đại Phong lại không có bất kỳ phản ứng, không biết là sợ Đào Ngột, hay bị oán khí nơi này ảnh hưởng.
Rơi vào đường cùng, hắn muốn sử dụng Phong Hỏa Luân, chở mấy người mau chóng leo đến đỉnh núi, nhưng nơi này tựa hồ áp chế phi hành, Phong Hỏa Luân cũng không cách nào bay quá cao.
Hơn nữa coi như bay được, những quái vật màu đen kia giống như vỡ tổ, không ngừng từ bốn phương tám hướng lao ra công kích bọn họ.
Dẫn đến bọn họ bị oán khí ảnh hưởng nghiêm trọng hơn, cho nên sau khi thử mấy lần, đám người chỉ có thể đi bộ ở trên mặt đất.
Đi thẳng đến bây giờ, hai nữ Yến, Vân đã không duy trì được.
Tổ An lặng lẽ hỏi Mị Ly:
- Hoàng hậu sư phụ, có biện pháp gì không.
- Không có, lấy thể chất của ngươi, nếu thả các nàng xuống mặc kệ, có xác xuất nhỏ ở trước khi oán khí triệt để chiếm cứ thân thể, đi tới đỉnh núi.
Thanh âm lạnh lùng của Mị Ly truyền đến.
Tổ An trầm giọng nói:
- Ta là loại người tham sống sợ chết, vứt bỏ đồng bạn sao.
- Nói đến nghĩa chính ngôn từ, còn không phải vì người ta xinh đẹp.
Mị Ly cười nhạo.
Tổ An nghiêm mặt nói:
- Nếu là đồng bạn, thì sẽ không vứt bỏ, không quan hệ tới có xinh đẹp hay không.
- Không xinh đẹp có thể trở thành đồng bạn của ngươi?
Mị Ly cười lạnh nói.
Tổ An:
- ...
Hiện tại hắn không có thời gian tranh luận vấn đề này, vội vàng nói:
- Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh không phải khắc chế âm tà sao, vì sao vừa rồi ta dùng không có hiệu quả quá lớn gì.
- Chuẩn xác mà nói, Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh càng nhiều là nhằm vào Tử Linh chi khí, mà bây giờ ảnh hưởng các ngươi là oán khí, oán khí ngập trời, cũng không biết phải có oan khuất như thế nào mới có thể sinh ra oán khí khủng bố như vậy.
Mị Ly giải thích.
- Oán khí không giống Tử khí, cho nên ngươi muốn thông qua Hồng Mông chi khí cứu các nàng là không thực tế.
- Bất quá ngươi cũng nên may mắn, Hồng Mông chân khí hoặc nhiều hoặc ít có chút tác dụng áp chế oán khí, bằng không bây giờ ngươi đâu còn có thể bảo trì thanh tỉnh, chỉ sợ sớm đã giống như hai nữ nhân kia.
Mị Ly hừ một tiếng.
Trong lòng Tổ An lại hơi động:
- Từ vừa rồi bắt đầu, ngươi còn có tâm tình nói đùa, chứng minh trong lòng ngươi nhất định có biện pháp đúng không?
Mị Ly:
- ...
Tiểu tử thúi này thực quá mức khôn khéo rồi.
- Ngươi không thấy Mỹ Đỗ Toa kia không có sự tình quá lớn sao, hẳn là do trước đó được Tùy Hầu Châu ảnh hưởng, lấy ra lẫn nhau sử dụng, hẳn có thể kiên trì đến trên núi.
Thấy Yến, Vân tùy thời bị oán niệm thôn phệ, Mị Ly cũng không tiện che giấu.
Tổ An mừng rỡ, đang muốn nói với Ngọc Yên La, lại phát hiện nàng cũng nghĩ đến điểm này, trực tiếp đưa miệng đến bên môi Vân Gian Nguyệt.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng cạy mở bờ môi của Vân Gian Nguyệt, một hạt châu sáng lóng lánh bay ra ngoài, truyền vào trong miệng Vân Gian Nguyệt.
Tùy Hầu Châu vừa mới đi vào, vảy đen trên mặt Vân Gian Nguyệt nhanh chóng biến mất, mà Ngọc Yên La vốn chỉ có chút vảy ở cổ tay, lúc này lại lấy tốc độ mắt trần có thể thấy sinh trưởng.
Vân Gian Nguyệt tỉnh lại, mơ mơ màng màng cảm giác được có người hôn mình, không khỏi vừa sợ vừa giận, đang muốn đưa tay tát một cái, lại thấy rõ bộ dáng của đối phương, không khỏi giật mình.
Cảm nhận được trong miệng dị dạng, còn có khí tức mát lạnh kia, lấy kiến thức của nàng há không biết xảy ra chuyện gì.
Dù ngày thường nàng bá khí, nhưng lúc này cũng không nhịn được gương mặt đỏ ửng, để dung mạo vốn xinh đẹp càng kiều diễm rung động lòng người.
Thật lâu rời môi, thấy Tổ An trợn mắt hốc mồm nhìn hai người, gương mặt của Ngọc Yên La đỏ bừng, vừa rồi cứu người sốt ruột, nên còn không có phát giác, hiện tại kịp phản ứng liền cảm thấy khó xử.
Ai nha, không biết A Tổ có ghét bỏ ta hôn môi người khác không, mặc dù đối phương là nữ, nhưng...
Trong lòng Vân Gian Nguyệt cũng cuồng loạn, bất quá nhìn thấy ánh mắt của Tổ An, tính cách nàng mạnh mẽ, nên hung hăng trừng lại đối phương:
- Nhìn cái gì, chưa thấy nữ nhân hôn môi sao.
Nghe nàng chất vấn, gương mặt của Ngọc Yên La càng đỏ, hận không thể có một cái lỗ chui xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận