Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3992: Ôm ấp yêu thương

Chương 3992: Ôm ấp yêu thươngChương 3992: Ôm ấp yêu thương
Mọi người gật đầu, âm thầm hối hận sao mình không nghĩ tới? Tuy phụ nhân kia sinh xấu xí, nhưng dáng người lại cực phẩm.
- Tại sao xú tỷ tỷ không nói chuyện, ca ca rất cường tráng.
Tráng hán kia nấc rượu, ngang nhiên xông về phía phụ nhân.
Tổ An có chút hăng hái nhìn hết thảy, bởi vì hắn phát giác phụ nhần này không đơn giản, tráng hán kia hơn phân nửa sẽ thua thiệt.
Quả nhiên, ánh mắt phụ nhân xấu xí kia phát lạnh, trong tay áo hơi vung lên, giữa ngón tay kẹp xuất hiện châm nhỏ gần như trong suốt, tựa hồ muốn xuất thủ. Đúng lúc này, cửa tửu lâu bị đá bay ra ngoài, một đội quái nhân mặc khôi giáp đi tới. Phụ nhân xấu xí thấy thế ngón tay khẽ cong, vội vàng thu hồi cây châm vào tay áo. - Nguyên lai là Tuần Hải Dạ Xoa, xúi quấy.
Tráng hán kia thấp giọng lầm bẩm, loạng chà loạng choạng trở lại vị trí của mình, hoàn toàn không biết vừa rồi mình dạo qua Quỷ Môn Quan. Tổ An lại đánh giá những gia hỏa tiến đến kia, chỉ thấy từng cái mặt xanh nanh vàng, tóc như mực đỏ, trong tay không phải cầm búa lớn chính là trường xoa, nhìn cực kì hung ác.
- Đây chính là Tuần Hải Dạ Xoa của Hải tộc...
Trong Hải tộc thường xuyên có loại binh lính tỉnh nhuệ này tuần tra vùng biển bốn phương, chấn nhiếp các loại hung đồ.
Tuy những lực lượng này đối với Tổ An bây giờ mà nói không đáng giá nhắc tới, nhưng đối với tu sĩ phổ thông các tộc mà nói, vẫn là một cỗ lực lượng chấn nhiếp. cường đại
Tỉ như gia hỏa tinh trùng lên não vừa rồi, nhìn thấy bọn họ cũng tỉnh táo lại.
Lúc này Quy chưởng quầy mang theo vài hũ rượu nghênh đón:
- Mấy vị đại nhân vất vả, đến uống chút rượu ấm thân thể. Thấy Quy chưởng quầy có ánh mắt như thế, sắc mặt hung ác của mấy Tuần Hải Dạ Xoa kia hòa hoãn mấy phần, tiếp nhận vài hũ rượu, mấy người uống một hơi cạn sạch. Không ít người thấy bọn họ uống một vò rượu mạnh lại như người không việc gì, nghĩ thầm không hổ là Tuần Hải Dạ Xoa, thể phách cường kiện, khí huyết tràn đầy.
Lúc này Quy chưởng quầy lên tiếng hỏi:
- Không biết lần này mấy vị đại nhân tới cần làm chuyện gì, có gì cần tiểu nhân cống hiến sức lực, thì cứ phân phó. - Còn không phải vì sự tình của Nhân Ngư Vương Hậu. Tuần Hải Dạ Xoa từ trong ngực móc ra một chồng giấy đưa cho hắn. - Ấy, cầm cái này dán vào tường.
Quy chưởng quầy vội vàng tiếp nhận, rất nhanh từng tờ giấy được dán khắp tửu lâu. Tổ An xem xét, nguyên lai là lệnh truy nã Nhân Ngư Vương Hậu, bên trên còn có bức họa, tuy bút pháp đơn sơ, nhưng vẫn nhìn ra được đối phương là mỹ nhân cực kỳ xuất sắc.
Ah, nguyên lai Nhần Ngư Vương Hậu tên Thương Hồng Ngư, quả nhiên là tỷ tỷ của Thương Lưu Ngư. Tuần Hải Dạ Xoa cầm đầu lớn tiếng nói:
- Nếu ai có tung tích của Thương Hồng Ngư, thì báo cho Tuần Hải Dạ Xoa ở phụ cận, căn cứ tầm quan trọng của tình báo sẽ có khen thưởng tương ứng, nếu hiệp trợ thậm chí tự mình bắt được Thương Hồng Ngư, không chỉ thưởng các ngươi tài nguyên tu hành cả đời dùng không hết, còn được Long Vương thu làm đệ tử tự mình truyền thụ công pháp. Nghe nói như thế, trong tửu lâu nhất thời vỡ tổ, không nghĩ tới cách mấy ngày, giải thưởng lại tăng giá. Tài nguyên tu hành vô tận đã đủ khiến người ta điên cuồng, bây giờ còn được Long Vương truyền công pháp, đó là cơ duyên như thế nào!
Phải biết Long Vương là cường giả số một số hai đương đại, nếu được hắn truyền thừa, chẳng phải cũng có thể trở thành đỉnh phong của thế gian?
Lui vạn bước mà nói, coi như tư chất kém, học không đến đỉnh nhọn, nhưng bằng vào thân phận đệ tử Long Vương, đã đủ ở trong cao tầng Hải tộc sống phong sinh thủy khởi.
Lúc này mấy Tuần Hải Dạ Xoa khác bắt đầu kiểm tra, tựa hồ đang tìm trong tửu khách có người khả nghi hay không. Bỗng nhiên trong lòng Tổ An hơi động, bên cạnh có gió mát lướt nhẹ đến, phụ nhân kia đã ngồi xuống ở bên cạnh hắn.
Không thể không nói, tuy tướng mạo nàng xấu xí, nhưng khí tức trên thân thể lại tươi mát.
- Không mời ta uống chén rượu sao?
Phụ nhân kia lấy tay nhẹ lướt, nghiêng đầu đánh giá hắn. Tư thái khí chất có một loại quyến rũ động lòng người tự nhiên, chỉ tiếc quá xấu xí.
Tổ An cười nhạt:
- Cho ta một lý do.
- Bởi vì sau khi ta vào tửu lâu này, ngươi là người duy nhất nhìn về phía ta, trong ánh mắt không có dục vọng, cũng không có ghét bỏ.
Tròng mắt phụ nhân kia linh động, đáng tiếc phối hợp khuôn mặt kia, cảm giác giống như minh châu bị long đong. - Đây chỉ là cảm giác của ngươi, liên can gì tới ta?
Tổ An bất vi sở động.
Phụ nhân kia kinh ngạc liếc hắn một cái, người này hình dạng thường thường, khí chất lại rất đặc biệt.
Khóe mắt nàng liếc qua Tuần Hải Dạ Xoa ở cách đó không xa đang tiếp cận, hạ giọng nói:
- Có phải ngươi thăm dò tung tích của Thần Long Bất Tử Thảo hay không?
Tổ An rốt cục động dung, đặt chén rượu xuống: - Ngươi biết? Vừa nói vừa giúp nàng rót một ly rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận