Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2398: Ta là người như thế sao? (2)

Yến Tuyết Ngân mặt hiện sương lạnh, gia hỏa này lại ở sau lưng ta đi thanh lâu, xem ra trước kia ngăn cản hắn cùng với Sơ Nhan là quyết định chính xác.
Trong lòng Tổ An run lên, vội vàng nghiêm mặt nói:
- Cao huynh chớ nói lung tung, ta là người có thê thất, làm sao có thể đi nơi ăn chơi làm sự tình có lỗi với thê tử.
Sau tấm bình phong, Yến Tuyết Ngân âm thầm gật đầu, xem ra tiểu tử này còn có chút lương tâm.
Cao Anh ngây người:
- Tổ huynh, loại chuyện này ở trong giới quý tộc không phải nhìn lắm thành quen sao?
Tổ An trầm giọng nói:
- Người khác là người khác, ta là ta, loại chuyện này ta vừa nghĩ tới đã khó chịu, cho nên về sau loại chuyện này, đừng có gọi ta. Hảo ý của các ngươi ta tâm lĩnh, bất quá lần này ở dưới mỏ quặng bị thương không nhẹ, ta phải chuẩn bị trị thương, không thể đi cùng hai vị.
Mọi người là tu sĩ, biết nếu thương thế không thể nhanh chóng khép lại, sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn, Cao Anh vội vàng nói:
- Đương nhiên là dưỡng thương quan trọng, đã như vậy, chúng ta sẽ không quấy rầy ngươi, chờ ngươi khôi phục chúng ta lại mời ngươi đi.
Tổ An lảo đảo, huynh đệ ngươi là hố ta vào chỗ chết nha:
- Khụ khụ, Cao huynh đệ, vừa rồi không phải đã nói, ta không phải người như thế.
Cao Anh và Bùi Hữu bị hắn đẩy ra khỏi phòng, trên đường trở về hai người thảo luận:
- Hôm nay Tổ huynh làm sao thế nhỉ.
- Không sai, miệng luôn nghĩa chính ngôn từ, phảng phất như cố ý nói cho ai nghe, chẳng lẽ hắn là người khác giả trang?
- Này thì không đến nỗi, vừa rồi ở trước mặt vô số đại nhân vật, làm sao có khả năng nhìn không ra sơ hở, theo ta thấy hắn hẳn là gần đây ôm đùi Yến tiên tử, muốn lưu cho Yến tiên tử cái ấn tượng tốt.
- Có đạo lý, chờ Yến tiên tử rời Vân Trung thành lại mời hắn.
...
Đợi sau khi hai người đi, nhìn Yến Tuyết Ngân từ phía sau lưng đi tới, Tổ An nói:
- Yến tỷ tỷ đừng hiểu lầm, ta không quen bọn hắn, hơn nữa xưa nay ta không đi những chỗ kia.
Yến Tuyết Ngân hừ lạnh:
- Ngươi giải thích với ta làm gì, ta lại không phải là gì của ngươi.
Tổ An xém chút nói ngươi không phải sư phụ của Sơ Nhan sao, may mắn hắn phản ứng nhanh nuốt trở về, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào.
- Hai chúng ta cũng coi như đồng sinh cộng tử, trải qua nhiều như vậy, rất nhiều chuyện ta cảm thấy cần phải giải thích rõ ràng.
Nghe hắn nói, sắc mặt của Yến Tuyết Ngân thoáng chuyển biến tốt đẹp, đang muốn nói gì, bên ngoài lại truyền tới tiếng bước chân.
Có giáo huấn trước đó, lần này Yến Tuyết Ngân không chột dạ trốn đến sau tấm bình phong, ngược lại làm bộ nhìn Tổ An nói:
- Rất nhiều chuyện không phải nhìn ngươi nói thế nào, mà là nhìn ngươi làm thế nào.
Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Bùi Miên Mạn thấy Yến Tuyết Ngân, vẻ mặt tươi cười nhất thời cứng đờ.
Yến Tuyết Ngân là sư phụ của Sơ Nhan, mình ở trình độ nào đó cũng coi như trộm lão công của bạn thân, bây giờ nhìn thấy sư phụ nàng, trên khí thế đã thua một đoạn.
- Nguyên lai là Yến tiền bối!
Nàng bản năng hành lễ vãn bối.
Lúc này trong lòng Yến Tuyết Ngân cũng như đay rối, nữ nhân này và Tổ An quan hệ không tầm thường, hơn nữa còn là bạn thân của Sơ Nhan, nếu bị nàng nhìn ra cái gì dị thường, ta sẽ xong đời.
Sau đó nàng hơi gật đầu:
- Các ngươi trò chuyện, ta đi trước.
Nói xong vội vã rời đi, lưu lại Bùi Miên Mạn không hiểu ra sao, luôn cảm thấy là lạ, sao có cảm giác lão bà về nhà gặp tiểu tam thế nhỉ?
- Yến quan chủ còn chưa biết sự tình của hai ta?
Bùi Miên Mạn cố ý chạy tới cửa xác nhận đối phương đi xa, sau đó đóng cửa lại, chột dạ hỏi Tổ An.
- Ách, hẳn còn chưa biết.
Tổ An cũng không xác định, nếu bị nàng biết, mặc kệ là từ góc độ của Sơ Nhan, hay góc độ của nàng, chỉ sợ mình đều sẽ bị lột da.
- Ta liền nói sao nàng lại không có răn dạy ta.
Bùi Miên Mạn lòng vẫn còn sợ hãi vỗ ngực, trêu đến một trận ba đào mãnh liệt.
- Ai, phải tìm thời gian nói rõ ràng với Sơ Nhan, ta không muốn lén lút như vậy.
Bất quá nói xong lại cảm thấy là lạ, hiện tại Sơ Nhan và hắn đã ly hôn, dựa vào cái gì phải nói với nàng.
Tổ An cũng bó tay toàn tập, có thể tiên đoán được khí ấy Tu La Tràng bực nào:
- Ta cũng đã lâu không có nhìn thấy Sơ Nhan.
Bùi Miên Mạn do dự một chút:
- Có cần ta viết một phong thư để Yến quan chủ mang cho Sơ Nhan, ta ở trong thư viết rõ ràng hay không.
Tổ An giật mình:
- Tuyệt đối không thể!
Nói đùa cái gì, nếu là Yến Tuyết Ngân lúc trước, lấy tính tình của nàng tuyệt đối sẽ không nhìn lén thư của đồ đệ.
Nhưng bây giờ không giống, dù sao nàng cũng là nữ nhân, tuy nói hai người như cái gì cũng chưa từng xảy ra, nhưng khẳng định sẽ nghĩ khác.
Đến thời điểm nói không chừng Yến Tuyết Ngân sẽ hoài nghi quan hệ của Bùi Miên Mạn và mình, nhịn không được lòng hiếu kỳ, vụng trộm xem xét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận