Lục Địa Kiện Tiên

Chương 919: Ta cũng là hai ngươi play một vòng?

Chương 919: Ta cũng là một phần trong trò chơi của hai người?
Tiếp đó, Nhân Ngư Nữ Vương mang theo Tổ An trở lại phạm vi tẩm cung. Ban đầu, nàng lo lắng đối phương sẽ hiếu kỳ vì sao nàng có thể dễ dàng đi qua các trận pháp phòng ngự của tẩm cung, nhưng khi thấy hắn ngơ ngác đánh giá xung quanh, dường như không hề nhận ra việc thông suốt một đường như vậy là bất thường, nàng liền yên tâm.
"Quả nhiên là một thị vệ ngốc." Nhân Ngư Nữ Vương không nhịn được cười, trong đầu lại hiện lên hình ảnh hắn biết được thân phận thật sự của mình, đến lúc đó chắc cằm hắn sẽ rơi xuống đất mất.
Đi tới một căn phòng bên cạnh phòng ngủ của mình, nàng dặn dò: "Ta phải đi bẩm báo với Nữ Vương chuyện vừa xảy ra, trong thời gian ngắn sẽ không về được, ngươi ở đây chờ, tuyệt đối đừng chạy lung tung, lát nữa sẽ có người đến thay quần áo cho ngươi."
"Thay quần áo?" Tổ An vô thức che cổ áo, ra vẻ kinh khủng.
Nhân Ngư Nữ Vương: "..."
Ngươi làm cái bộ dạng sợ ta phi lễ ngươi là có ý gì?
Giá trị phẫn nộ từ Cung Tố Âm + 6 + 6 + 6...
"Ngươi đã muốn ngụy trang thành thị vệ dưới trướng Nữ Vương, mặc bộ đồ thị vệ Long Cung này không thích hợp lắm phải không?" Nàng chỉ có thể đè nén lửa giận trong lòng, giải thích.
"Thì ra là thế." Tổ An lúc này mới làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Nhân Ngư Nữ Vương hừ một tiếng, lại dặn dò hắn vài câu rồi mặt mày ủ rũ đi sang phòng bên cạnh.
"Nữ Vương, người cuối cùng cũng về rồi!" Tiểu thị nữ đang ngồi ở gian ngoài lo lắng đi qua đi lại, thấy nàng trở về mặt mày đều là vui mừng.
Là thị nữ thiếp thân của đối phương, nàng thường xuyên ngụy trang khuôn mặt, làm sao có thể không biết.
Nhân Ngư Nữ Vương xoay người, mặt nạ trên mặt đã gỡ xuống, lộ ra một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, bộ thị vệ phục trên người cũng biến thành chiếc váy dài hoa lệ, nghe vậy không khỏi ánh mắt ngưng tụ: "Ngươi không nói cho người khác biết chứ?"
"Ta không ngốc, sao lại nói lung tung." Tiểu thị nữ cười hì hì hỏi thăm, "Nữ Vương, người đi cứu Khổng Tước quận chúa sao, cứu được chưa ạ?"
"Đừng nghe những thứ này có hay không, đi tìm một bộ thị vệ y phục đến đây, cho tiểu thị vệ sát vách thay." Nhân Ngư Nữ Vương ngồi trước gương chỉnh lại tóc, đợi lát nữa không thể để lộ ra sơ hở nào.
"Vâng, cho Khổng Tước quận chúa... Hả?" Tiểu thị nữ đang gật đầu, bỗng nhiên ý thức được không đúng, sao không phải Khổng Tước quận chúa, mà là cho một thị vệ thay quần áo?
Tình huống gì vậy?
"Ngây ra đó làm gì, mau đi đi." Nhân Ngư Nữ Vương bỗng nhiên nhớ ra điều gì, dặn dò, "Thôi, ta đi cùng ngươi, nhớ đừng để lộ thân phận của ta, tên gia hỏa kia chỉ biết là vừa nãy ta cứu hắn về, ta nói với hắn ta là thị nữ của Nữ Vương."
"À vâng." Tiểu thị nữ liên tục gật đầu, ta đã nói mà, Nữ Vương sao lại đem nam nhân về.
Chắc là do nàng không muốn lộ thân phận thật, để phân rõ giới hạn với đối phương.
Tiểu thị nữ bỗng nhiên nghĩ đến điều gì: "Đúng rồi, người nói với hắn người tên gì, để ta còn biết mà chuẩn bị, tránh lát nữa để lộ."
Sắc mặt Nhân Ngư Nữ Vương cứng đờ, do dự một chút rồi nhỏ giọng nói ra hai chữ: "Tố Âm."
Đôi mắt tiểu thị nữ trong nháy mắt mở to: "? ? ?"
Hóa ra người đem tên thật nói cho hắn biết?
Đây chỉ sợ là nam nhân đầu tiên trong thiên hạ biết tên thật của người?
Nữ Vương đang làm trò gì vậy?
Trong mắt nàng trong nháy mắt dấy lên ngọn lửa bát quái hừng hực, thị vệ sát vách kia rốt cuộc là nhân vật nào, mà lại khiến Nữ Vương nhìn với con mắt khác như thế?
Nhân Ngư Nữ Vương lạnh lùng hừ một tiếng: "Còn không mau đi làm việc!"
Tiểu thị nữ le lưỡi, vội vàng đi ra ngoài.
Không lâu sau, nàng mang một bộ thị vệ y phục mới tinh trở về, tốc độ nhanh đến mức Nhân Ngư Nữ Vương có chút líu lưỡi.
"Nữ Vương, bây giờ qua đó sao?" Tiểu thị nữ trong lòng như mèo cào.
"Ừ." Nhân Ngư Nữ Vương nhìn lại vào gương, xác định trên người không còn chút hình tượng nào trước kia, mới đứng dậy đi sang phòng bên.
Tiểu thị nữ thần sắc đặc biệt cổ quái, đã lâu không thấy Nữ Vương ăn mặc tỉ mỉ như vậy, thị vệ kia rốt cuộc có ma lực gì chứ?
Chắc chắn là mỹ nam tử đẹp trai nhất thế gian, vẫn là tồn tại cường đại nhất trên đời -- A không đúng, nếu thật sự cường đại như vậy, sao có thể là thị vệ được?
Trong lòng nàng, mọi nghi hoặc rất nhanh đã được giải đáp, khi mở cửa phòng sát vách, nàng ngây người.
Cái gì tuyệt thế mỹ nam, cái gì tuyệt thế cường giả, trong nháy mắt vỡ nát.
Trước mắt chỉ là một thị vệ phổ thông, tuy thân hình cao lớn thẳng tắp, ánh mắt sáng ngời, nhưng đúng là một thị vệ bình thường.
Những năm nay đi theo Nữ Vương, các loại kỳ nam tử trong thiên hạ thường xuyên bày tỏ với Nữ Vương, ánh mắt của nàng cũng theo đó mà cao lên, những nam tử theo đuổi Nữ Vương, ai cũng soái ca hơn gã này.
Không đúng, thậm chí thị vệ dưới trướng Nữ Vương, đều tuấn tú hơn hắn nhiều.
Trong toàn bộ tộc Nhân Ngư, chưa có thị vệ nào có tướng mạo tầm thường như vậy.
Bấy nhiêu năm, Nữ Vương từ chối nhiều người như vậy, kết quả lại thích người này?
Thì ra nàng thích xấu xí?
Đều nói gu của người có tiền rất khó nói, nhưng gu của tuyệt sắc mỹ nhân xem ra cũng rất khó chấp nhận.
Tiểu thị nữ đang oán thầm, Nhân Ngư Nữ Vương đã lạnh lùng nhìn Tổ An: "Ngươi chính là thị vệ mà Tố Âm nhắc tới?"
Thấy trong mắt đối phương lúc này có sự rung động khó hiểu, trong lòng nàng tràn ngập đắc ý, cố gắng lắm mới ngăn được khóe miệng hơi nhếch lên.
Tổ An vốn đang ở phòng bên cạnh suy nghĩ xem có nên thừa cơ rời đi, tránh liên lụy thêm nhiều nhân quả hay không.
Nhưng lại phát giác được Mạc Gia Đức một hàng dường như lại chạy tới đây, nếu mình đi, Nhân Ngư Nữ Vương có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Đang lúc xoắn xuýt, lại phát hiện đối phương đã đẩy cửa mà vào.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ nhất là đối phương lại xuất hiện với bộ dạng của Nhân Ngư Nữ Vương!
Tuy dung mạo không giống nhau, nhưng hai người vừa mới ở gần nhau như vậy, đối với người tinh thông "Vọng Khí chi thuật" như hắn, làm sao có thể không phân biệt được.
Nữ tử trước mắt quả nhiên không phụ sự tán thưởng mà hắn nghe được trên đường tới Long Cung: "Nhân Ngư Nữ Vương đẹp nhất!"
Khuynh quốc khuynh thành, dung mạo tuyệt thế.
Nhưng đây không phải là điều khiến Tổ An kinh hãi nhất, mà là dung mạo của đối phương giống hệt chị em Thương Lưu Ngư.
Vừa có vẻ thanh nhã thoát tục của Thương Lưu Ngư, lại có vẻ xinh đẹp vũ mị của Thương Hồng Ngư.
Đương nhiên, Thương Lưu Ngư và Thương Hồng Ngư là chị em ruột, vốn đã giống nhau đến mấy phần, nên hắn cũng không nói được là giống ai hơn.
Tổ An cả người tê dại, thật sự là sợ cái gì đến cái đó, nếu nói giữa các nàng không có quan hệ, quỷ cũng không tin.
Mình thật sự gặp phải lão tổ tông của hai tỷ muội?
Nhân Ngư Nữ Vương lại không biết suy nghĩ trong lòng đối phương, còn tưởng rằng đối phương chấn kinh trước mỹ mạo của mình.
Theo sự đè nén trong lòng vừa nãy cuối cùng cũng được giải tỏa, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Nàng cố ý cười lạnh nói: "Nghe Tố Âm nhắc tới, ngươi nhận định mỹ mạo của bản vương hữu danh vô thực?"
Tổ An ánh mắt phức tạp nhìn đối phương, không ngờ nữ nhân này vẫn rất thù dai.
Hắn đành phải đáp: "Đó chỉ là vì ta thấy Tố Âm tướng mạo bình thường, lo lắng nàng tự ti, nên cố ý an ủi nàng như vậy."
Nhân Ngư Nữ Vương: "..."
Tiểu thị nữ bên cạnh chấn động, nghe Nữ Vương và hắn một câu Tố Âm, hai câu Tố Âm nói chuyện, các người rốt cuộc đang làm trò gì vậy?
Sao lại kéo ta vào? Chẳng lẽ ta cũng là một phần trong trò chơi của hai người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận