Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4220: Kẻ nhìn lén (2)

Chương 4220: Kẻ nhìn lén (2)Chương 4220: Kẻ nhìn lén (2)
Hắn đưa nữ nhi cho Tang Thiến:
- Bên ngoài có theo dõi, biết là nhà nào không?
Hai nữ đều mờ mịit lắc đầu: - Chúng ta đoán có thể là đuổi theo tìm tung tích của Thái Hậu, dù sao lúc trước Thái Hậu đào vong biến mất ở phương hướng này.
- Đã như vậy, ta trực tiếp hỏi là được.
Tổ An vừa dứt lời, đã biến mất tại nguyên chỗ.
Lại nói ở ngoài Tang phủ, trong lầu các tối tăm, một người áo đen lặng lẽ quan sát tình hình trong Tang phủ. Tuy cảm thấy Tang gia có vấn đề, nhưng những ngày này không nắm được nhược điểm gì, hơn nữa cũng không thấy dấu hiệu người kia trở về. Bỗng nhiên thân hình hắn cứng đờ, không dám tin quay đầu, phát hiện trong phòng không biết lúc nào nhiều hơn một người.
Mà người này, kinh thành bây giờ chỉ sợ không người không biết, đây chính là hung phạm giết hoàng tử, hủy diệt Mạnh gia, trấn áp Địa Tiên, dũng sĩ Đồ Long, tình nhân Hoàng Hậu, người sưu tầm mỹ nữ... Nhiếp Chính Vương Tổ An! Chỉ đứng ở nơi đó, thì có một loại khí thế khủng bố, hắn ngay cả suy nghĩ phản kháng cũng không dâng lên nổi. Cho nên hắn không chút do dự, tại chỗ tự sát.
Tổ An:
- ???
Hắn đang chuẩn bị hỏi đối phương đến cùng là phương nào phái tới, kết quả lại thế này.
Tang Thiến và Trịnh Đán vừa mới chạy tới, thấy cảnh này không khỏi giật mình. Bởi vì hất thảy quá quỷ dị, người kia vừa chết, thân thể ngay lập tức hư thối.
Sắc mặt Tổ An lạnh lẽo:
- Cái này tựa hồ là Thi Khôi do Tà tu khống chế.
Người sau khi chết không có linh hồn, thi thể rất nhanh sẽ hư thối, trừ khi giống như Bùi Hữu, bỏ gia lớn lấy trận pháp bảo vệ thi thể.
Một số Tà tu luyện công pháp Tử Linh, ở trên những thi thể này rót vào một sợi thần
niệm của mình, là có thể khống chế thi thể, từ trình độ nào đó thậm chí giống như Phệ Tâm Ma Chu khống chế thi thể.
- Vậy chỉ sợ rất khó truy xét đến chủ sử sau màn.
Ngày xưa Trịnh Đán cũng là người trong giang hồ, hiểu qua sự tình Thi Khôi.
Đối với những Tà tu kia mà nói, Thi Khôi chẳng qua là vật tư, coi như hư hao cũng sẽ không đau lòng.
Hay nhất là có thể tùy thời từ trong Thi Khôi rút đi thần niệm, như vậy coi như làm chuyện xấu xa gì, cũng sẽ không bị truy tung đến. Tang Thiến nghe vậy biến sắc: - Trong kinh thành, đến cùng là ai biết thi triển thủ đoạn tà ác này.
Phải biết trước kia các thế lực lớn đánh nhau, nhưng cơ bản còn tính toán giảng quy tắc, không có khả năng vận dụng tà pháp, bằng không rất dễ dàng trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Hiện tại từng cái lại không chỗ không dùng hết sức.
Lúc này Tổ An từ tốn nói:
- Yên tâm, hắn chạy không thoát. Lấy tu vi của hắn bây giờ, lại thêm khống chế quyền hành thế giới, nếu để đối phương ở dưới mí mắt của mình chạy trốn mới là chuyện cười.
Vừa rồi thần niệm của hắn sớm đã trải rộng bao trùm toàn thành.
Bình thường mà nói, tuy loại hành vi này của hắn có thể tìm được người khác, nhưng tương tự cũng sẽ bị người khác cảm ứng.
Giống như ra-đa, ngươi khóa chặt được mục tiêu, đối phương thậm chí phe thứ ba cũng sẽ phát giác được thần niệm mênh mông này.
Chỉ bất quá hiện nay hắn và ý chí thiên địa hòa làm một thể, hết thảy có thể nói nhuận vật im ắng, ai có thể chú ý tới thiên địa nguyên khí bên người??
Rất nhanh hắn liền phát hiện: - Gia hỏa này ngược lại cẩn thận.
Nguyên lai hắn truy tìm thần niệm của đối phương, phát hiện lại đồng thời chia ba phương vị chạy trốn, trở lại trong ba thân thể hoàn toàn khác biệt.
Thần niệm kia vừa trở lại trong cơ thể ba người, ba người vô ý thức muốn chạy, sắc mặt lại trắng nhợt, bọn họ phát giác được cỗ khí tức khủng bố kia đã khóa chặt mình.
Gần như đồng thời, đầu của ba người bị tháo xuống, trong nháy mắt không còn sinh cơ.
Hiển nhiên ba người này vẫn là Thi Khôi, giống như tường lửa, ngăn cách truy tung có khả năng xuất hiện...
Thời điểm phát giác được Tổ An truy tung đến nơi đây, tồn tại ở trong bóng tối kia quyết định thật nhanh, không chỉ hủy ba Thi Khôi, thậm chí không cần thần niệm, trực tiếp tự hủy.
Chỉ tiếc đối với Tổ An bây giờ mà nói, sự tình chỉ cần làm qua sẽ lưu lại dấu vết, trong nháy mắt đó, hắn đã phát giác được liên hệ trong hư không, trực tiếp đẩy ngược trở về.
Trong một đạo quan rách nát, hậu viện có giếng cạn, nơi này ngay cả con muỗi cũng không có, cửa động ẩn ẩn tản ra hắc khí nhấp nhô.
Đáy giếng có thiên địa khác, bên trong bị người đào ra hang động, một lão giả mặc đạo bào đang tĩnh tọa, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi:
- Người kia thật mạnh.
- Hừ, may mắn ta cẩn thận, thiết lập mấy biện pháp phản truy tung, bản sự của hắn lại lớn cũng không cách nào tìm được ta.
- Chỉ bất quá nơi này không thể ở lại, cần mau chóng chuyển sang nơi khác.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền tới một thanh âm: - Chuẩn bị đổi đi nơi nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận