Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1061: Truy tìm

Chương 1061: Truy Tìm
Vu Sơn Thần Nữ mỉm cười: "Nói ngược lại thì không có ẩn tình gì, chỉ là cảm thấy được trong cơ thể nàng dường như có một loại lực lượng ẩn tàng, rất cường đại, tự vệ hẳn là không ngại."
"Lực lượng cường đại ẩn tàng bên trong?" Nhân Ngư Nữ Vương có chút mờ mịt, nghĩ thầm trên lý thuyết tu vi của Yêu tộc Thánh nữ hẳn là còn không bằng nàng, nhưng nghĩ tới trước đó kiến thức vượt mức bình thường và sự trầm ổn của đối phương, nàng nhất thời không dám xác định.
Tổ An ngược lại có chút bình tĩnh, dường như đã sớm biết điều này.
Thực ra ban đầu hắn thật sự không hề hoài nghi, đối phương vừa gặp hắn đã vì hắn mà không tiếc quyết liệt với toàn bộ Yêu tộc, hoàn toàn cũng là thiếu nữ rơi vào bể tình, rất giống Lệnh nhi muội muội.
Nhưng càng về sau, quá nhiều chi tiết khiến hắn dần phát giác có chút không đúng, nếu như không lưu tâm, qua nhiều năm du tẩu bên bờ sinh tử như vậy, chỉ sợ cỏ mộ của hắn đã xanh um.
Tỷ như Mạn Mạn mất tích, hắn hoàn toàn dựa theo tình báo do Ngự Môn Bội Tình cung cấp để điều tra, nhưng hoàn toàn không tìm thấy nửa điểm bóng dáng của đối phương, dường như nàng chưa từng xuất hiện ở những nơi đó.
Suy đi tính lại chỉ có thể là ngay từ đầu, tại cái trấn nhỏ kia, tình báo đã có vấn đề.
Ban đầu hắn thậm chí còn hoài nghi là Tạ Đạo Uẩn ghen tuông cố ý lừa dối hắn, nhưng rất nhanh đã phủ định suy đoán này, hắn và Tạ Đạo Uẩn quen biết nhiều năm, đối phương dịu dàng như nước, là kiểu tiểu thư khuê các có tri thức, hiểu lễ nghĩa, tuyệt đối không phải nữ tử ác độc.
Lại thêm một số chi tiết khi ở chung về sau, hắn dần dần bắt đầu suy nghĩ, đối phương dường như không phải Tạ Đạo Uẩn thật sự.
Tỷ như khi thân mật, hắn cố ý dùng một số bí mật nhỏ chỉ có mình và Tạ Đạo Uẩn biết để thăm dò đối phương, mặc dù đối phương cố gắng đóng vai, nhưng rõ ràng không biết những điều này.
Hắn lúc này mới nhớ tới mỗi lần đối phương cùng hắn thân mật, tuy rằng bề ngoài nhiệt tình như lửa, tình ý kéo dài, nhưng thực chất bên trong dường như luôn có loại lạnh lùng và hận ý.
Hắn thực sự không thể hiểu được, một nữ nhân nếu hận một người nam nhân, tại sao lại cam tâm tình nguyện phục tùng dưới thân hắn, xu nịnh hắn.
Mà đã hận, vì sao không kiểm tra được nửa điểm phẫn nộ từ đối phương?
Có lúc hắn thậm chí còn cho rằng mình suy nghĩ nhiều.
Thẳng đến khi đi tới thế giới này, càng ngày càng nhiều chi tiết khiến hắn xác định nữ nhân này thực sự cất giấu rất nhiều bí mật.
Hắn cũng nhiều lần cố ý thăm dò, chỉ tiếc đối phương không lộ ra nửa điểm sơ hở.
Chỉ có điều, từ khi hắn sinh ra hoài nghi, có thể lặng lẽ kiểm tra tình huống thân thể đối phương khi thân mật, hắn cũng phát giác được trong cơ thể đối phương dường như phong ấn một cỗ lực lượng cường đại.
Bởi vì lo lắng đối phương phát giác, hắn không dám quá mức dò xét nơi bị phong ấn kia.
Hai người diễn kịch với nhau, cũng có một loại cảm giác ăn ý hiếm có.
Thẳng đến gần đây, đối phương biểu hiện có chút không yên lòng, dường như có ý định không muốn tiếp tục ngụy trang.
Tổ An lại không thể không tiếp tục giả vờ, mặc kệ là Mạn Mạn mất tích, hay thậm chí Tạ Đạo Uẩn thật sự ở đâu, chỉ sợ đều cần thông qua đối phương mới biết được.
Đối phương hiểu rõ Tạ Đạo Uẩn như vậy, đối với mình cũng rất hiểu, hẳn là thông qua Tạ Đạo Uẩn mà biết được.
Hắn đang lên kế hoạch tìm cơ hội thích hợp để nói rõ, vạn vạn không ngờ đối phương bỗng nhiên mất tích.
Hắn lo lắng đối phương bỏ trốn, cho nên dù Vu Sơn Thần Nữ nói có lý, mặc kệ là vì Mạn Mạn hay Tạ Đạo Uẩn, đều nhất định phải nhanh chóng tìm được nàng.
Sau đó hắn thi lễ với Vu Sơn Thần Nữ: "Đa tạ Thần Nữ nhắc nhở, ta vẫn là đi tìm nàng trước, không thì trong lòng thực sự khó có thể bình an."
Vu Sơn Thần Nữ do dự một chút, ôn nhu nói: "Việc này cũng coi như bắt nguồn từ ta, ta đi cùng ngươi tìm nàng."
Tổ An kinh ngạc liếc nhìn nàng một cái, điều này thực sự không phù hợp với tính tình thanh lãnh của nàng, bất quá có người bản địa tương trợ, sự tình quả thật thuận tiện hơn không ít, huống chi đối phương có ngoại hình giống Mạn Mạn, chỉ nhìn thôi cũng thấy dễ chịu: "Vậy đa tạ Thần Nữ."
Nhân Ngư Nữ Vương thì cảnh giác nhìn nàng, nghĩ thầm không biết nữ nhân này có hảo cảm với Tổ đại ca không.
Vừa nghĩ tới đối phương và nữ tử Tổ đại ca yêu sâu đậm giống nhau như đúc, nàng nhất thời có một loại cảm giác bất lực sâu sắc.
Một bên, Hình Thiên và Khoa Phụ đi tới, chắp tay với mấy người: "Chúng ta còn phải trở về bẩm báo sự tình phát sinh ở đây, nên không thể cùng các ngươi đi được."
Vừa rồi bên kia chuông núi phát sinh sự tình lớn như vậy, hôm nay tất cả các thế lực trong thiên hạ chỉ sợ đều đã rối loạn, bọn họ tất nhiên phải về bộ tộc thương nghị sách lược tiếp theo.
"Sau này còn gặp lại!" Tổ An vốn còn không ít điều muốn hỏi bọn hắn, chỉ có điều hiện tại tìm Ngự Môn Bội Tình quan trọng hơn, cũng không dám trì hoãn thời gian.
Sau khi chia tay bọn họ, Tổ An bắt đầu tìm kiếm dấu vết biến mất của Ngự Môn Bội Tình, trước đó hắn hết sức chuyên chú đối phó Nữ Bạt, lại thêm Ngự Môn Bội Tình tận lực giấu diếm, nên không chú ý tới việc nàng rời đi.
Vu Sơn Thần Nữ chỉ một phương hướng: "Ta rất quen thuộc từng cành cây ngọn cỏ trong Vu Sơn này, ta có thể cảm nhận được nàng đi về hướng này, bất quá Vu Sơn chẳng qua chỉ là một ngọn núi trong Linh Sơn, toàn bộ Linh Sơn liên miên bất tuyệt, muốn tìm một người không dễ dàng."
Tổ An biết nàng nói không phải lời nói dối, Linh Sơn của thế giới này không phải những dãy núi nguyên thủy trên Địa Cầu trước kia, lớn hơn không biết bao nhiêu nghìn lần vạn lần, khắp nơi là những ngọn núi cao mấy vạn mét, bên trong vô số hung hiểm độc vật và Hung thú, đồng thời còn có rất nhiều tu hành giả cường đại lập động phủ, bốn phía động phủ bày các loại sát cơ tứ phía và mê trận.
Cho dù những cao thủ Đại Tông Sư cấp bậc ở tu hành giới bị ném vào dãy Linh Sơn rậm rạp này, thì cũng giống như một trạch nam trên Địa Cầu bị ném vào rừng rậm nguyên thủy, cơ bản là thập tử vô sinh.
Muốn tìm một người mất tích ở đây, còn khó hơn mò kim đáy bể.
"Không sao, có phương hướng thì dễ hơn nhiều, đa tạ Thần Nữ." Tổ An nhanh chóng tìm theo phương hướng đối phương chỉ, dọc đường thỉnh thoảng quanh co, một hồi rẽ trái, một hồi rẽ phải, phảng phất có người đang chỉ đường cho hắn.
Vu Sơn Thần Nữ suốt dọc đường thấy hắn không hề dừng lại, nhịn không được nghi hoặc hỏi thăm: "Công tử có để lại thứ gì như phương vị phù trên người vị cô nương kia không?"
Tổ An khẽ lắc đầu, hắn thực ra cũng từng nghĩ tới việc giấu một thứ như phương vị phù trên người nàng, nhưng hắn rõ ràng Ngự Môn Bội Tình không đơn giản, cử chỉ này rất dễ bại lộ việc mình biết nàng có vấn đề, cho nên cuối cùng từ bỏ ý nghĩ này: "Ta có thể giao tiếp với một số tiểu động vật, là bọn họ cung cấp cho ta một phương vị đại khái."
Hắn có thể đuổi theo trong ngọn núi mênh mông này, là nhờ năng lực giao tiếp với sinh linh của ngọc tông.
Ngự Môn Bội Tình một đường cẩn thận từng li từng tí, nhưng tuyệt đối sẽ không đề phòng những côn trùng, chim nhỏ, tiểu động vật loại hình có thể thấy khắp nơi.
Vu Sơn Thần Nữ không khỏi rất là bội phục: "Công tử có thể giao tiếp với sinh linh, hẳn là có một trái tim cực kỳ thuần khiết thiện lương."
Nàng nghe nói trong thiên hạ có một ít người có năng lực tương tự, nhưng thường có linh hồn cao khiết, con ngươi xinh đẹp của nàng nhìn về phía Tổ An càng thêm nhu hòa mấy phần.
Ngay cả Nhân Ngư Nữ Vương sau khi nghe được cũng đầy sao trong mắt, nghĩ thầm người ta chọn quả nhiên không sai.
Mặt Tổ An nóng lên, không tiện giải thích là năng lực của ngọc tông, may mắn lúc này hắn đã có phát hiện, rất nhanh đi đến trước một vách đá.
"Trước đó nàng đến đây, dường như đi vào bên trong." Tổ An đánh giá mảnh vách đá kia.
"Nơi này dường như có một trận pháp che giấu." Vu Sơn Thần Nữ rất nhanh kịp phản ứng, vung tay áo lên, mây mù lượn lờ trên vách núi đá, rất nhanh trận pháp liên quan hiện ra, "Trận pháp này dường như có chút phức tạp, muốn phá giải không dễ dàng."
"Không khó." Tổ An vừa nói vừa lấy ra Thái A kiếm, trực tiếp đâm xuống ba phương vị, rất nhanh trận pháp trên vách tường đột nhiên tản ra, lộ ra một cửa động đen nhánh.
Vu Sơn Thần Nữ trợn to mắt, muốn trực tiếp phá vỡ như vậy, ngoài lực lượng tuyệt đối, còn nhất định phải hiểu rõ điểm yếu của trận pháp, gia hỏa này quả thật có chút thần bí.
Trong tay Nhân Ngư Nữ Vương xuất hiện một viên dạ minh châu, ánh sáng nhu hòa chiếu sáng cả sơn động.
Bọn họ cảm nhận được một cỗ nhiệt ý mãnh liệt, toàn bộ trong động phủ dường như không có chút không khí nào, nếu không phải mấy người đều là người có tu vi cao thâm, tiến vào trong nháy mắt sẽ bị sức chịu nén cường đại làm cho nổ tung mà chết.
Toàn bộ động phủ hỗn độn, hiển nhiên vừa mới tiến hành một trận đại chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận