Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2322: Công tất cứu

Những Yêu tộc kia ngược lại tin hơn phân nửa, bởi vì hắn nói hợp tình hợp lý.
Hơn nữa đây là thân huynh đệ, coi như muốn tìm lô đỉnh, cũng không có khả năng tìm Sư Linh.
Tổ An cau mày nói:
- Ngươi thật biến thái, lặng lẽ ký sinh ở trong thân thể đệ đệ, như vậy thời điểm đệ đệ ngươi và vợ hắn thân mật, đến cùng là hắn đang ngủ với lão bà, hay ngươi đang chơi em dâu?
“Sư Linh” vốn bá khí lơ lửng ở trên bầu trời, ánh mắt như nhìn con kiến hôi nhìn xuống mọi người, nghe nói như thế thì lảo đảo, xém chút từ giữa không trung ngã xuống.
Những Yêu tộc kia trợn mắt hốc mồm, nam nhân lộ ra nụ cười thần bí mập mờ, nữ tử thì mặt mũi đỏ bừng, thầm mắng không thôi.
Vân Gian Nguyệt há miệng một cái, sau một lúc lâu mới phun ra bốn chữ:
- Không hổ là hắn!
Hai gò má của Yến Tuyết Ngân ửng đỏ, ý nghĩ của gia hỏa này sao kỳ lạ như thế.
Ngọc Yên La thì ngoài ý muốn liếc nhìn hai nàng, căn cứ truyền ngôn trước kia thu thập, hai vị này đều không phải tính tình dễ nói chuyện, nếu ai dám đùa kiểu này ở trước mặt các nàng, không chết cũng mất nửa cái mạng, hiện tại mặc dù mọi người đều quen, nhưng vì sao một chút tức giận cũng không có.
Lúc này “Sư Linh” lấy lại tinh thần, ánh mắt băng lãnh:
- Trò chơi kết thúc, ngươi không biết trời cao đất rộng dám hạ sát thủ với vương tử Sư tộc, hiện tại tự vẫn tạ tội mà nói, còn có thể cho ngươi toàn thây, bằng không...
Bằng không như thế nào hắn chưa có nói hết, bất quá ý uy hiếp lộ rõ trên mặt.
Tổ An thở dài:
- Công phu trên tay của hai huynh đệ các ngươi không ra sao, nhưng công phu miệng lưỡi lại nhất tuyệt.
Sắc mặt đám người Tác Luân quận chúa, Kiều Hằng cổ quái, cũng dám nói chuyện với Tây Sư như vậy?
Bất quá nghĩ đến vừa rồi đối phó Sư Linh cũng như thế, đối chọi gay gắt như bây giờ mới là phong cách của hắn.
Tuy người này lợi hại, nhưng so với Tây Sư thành danh đã lâu, chỉ sợ vẫn kém không ít.
Tuy Sư Linh ưu tú, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, thời gian tu luyện không dài, đại ca hắn lại không có những khuyết điểm này.
Phải biết Sư Linh từ nhỏ lăn xuống vách núi có kỳ ngộ làm người ca ngợi, nhưng đại ca hắn là mỗi năm đều sẽ có một kỳ ngộ tương tự.
Tất cả Yêu tộc đánh giá hắn là người có đại khí vận, loại người như vậy không có gì bất ngờ xảy ra, ngày sau đột phá Đại Tông Sư là sự tình sớm muộn, cho dù là Địa Tiên, cũng có hi vọng rất lớn.
Những người kia hiển nhiên không coi trọng Tổ An, bất quá vừa rồi hắn biểu hiện ra chiến lực không kém, mọi người mở to hai mắt, muốn nhân cơ hội nhìn xem thủ đoạn của Tây Sư, tốt nhất có thể bức ra kỹ năng áp đáy hòm, như vậy tương lai cao thủ trong tộc đối phó Tây Sư có thể sớm đề phòng.
Lúc này ánh mắt của “Sư Linh” phát lạnh:
- Ngươi thành công chọc giận ta, tốt, ban ngươi cái chết.
Đến từ Sư Khiêm, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Hắn vừa dứt lời, ngón tay nâng lên, một sợi kim quang trực tiếp bắn ra.
Những Yêu tộc kia cách thật xa cũng cảm nhận được khí tức hủy diệt, trong lòng hoảng sợ, đây chỉ là một sợi thần niệm của Tây Sư, giơ tay nhấc chân đã có uy năng lớn như vậy, nếu chúng ta gặp hắn, chẳng phải là bị miểu sát?
- Thiên Nguyên Sát Chỉ!
Tác Luân quận chúa thân phận đặc thù, kiến thức của nàng tự nhiên cao hơn mấy phần, lập tức nhận ra đây là tuyệt học của Tây Sư.
Những năm qua không biết lấy chỉ này trấn giết bao nhiêu cao thủ, uy lực hết sức kinh người.
“Sư Linh” lựa chọn xuất thủ thời cơ cực kỳ xảo diệu, vừa vặn thừa dịp Tổ An và chư nữ sau lưng một đường thẳng tắp, như vậy nếu như hắn né tránh, nữ nhân ở sau lưng sẽ bị tai ương.
Nếu đón đỡ mà nói, Thiên Nguyên Sát Chỉ này ngay cả Tứ Tuyệt khác cũng không nguyện ý đón đỡ, kẻ trước mắt này tính là thứ gì.
Tổ An xác thực như hắn dự liệu, không tránh không né, chỉ thấy hắn chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay có chút mơ hồ, ánh sáng xung quanh tựa hồ sinh ra vặn vẹo, sau đó kim quang bị hút vào trong lòng bàn tay hắn.
Tác Luân quận chúa và Kiều Hằng xém chút kinh hô, tay không tiếp sát chiêu, đừng nói bàn tay, chỉ sợ toàn bộ cánh tay cũng chưa hẳn giữ được.
Bất quá để bọn hắn giật mình là, đạo kim quang kia biến mất không thấy gì nữa, như từ đầu tới cuối chưa từng xuất hiện.
Mà trên trời “Sư Linh” lại như lâm đại địch, vội vàng né tránh, bất quá trên mặt vẫn xuất hiện vết máu.
Hắn quay đầu nhìn về phía Tổ An:
- Chiêu vừa rồi kia là cái gì!
Chiêu chỉ phong cuối cùng này, trước đó hắn thấy đối phương phá giải Cuồng Sư Bá Quyền của đệ đệ, cho nên không quan tâm.
Xém chút trúng chiêu, là bởi vì quá chấn kinh dẫn đến thất thần mà thôi.
Ngược lại là trước đó tay không đón lấy Thiên Nguyên Sát Chỉ, để hắn kinh ngạc không hiểu, thậm chí hoài nghi có phải thế giới này xảy ra vấn đề hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận