Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3993: Ôm ấp yêu thương (2)

Chương 3993: Ôm ấp yêu thương (2)Chương 3993: Ôm ấp yêu thương (2)
Phụ nhân kia bưng chén rượu lên nhàn nhạt uống, nhìn ra được xuất thân của nàng không thấp, bằng không rất khó tạo thành loại khí chất quý tộc này:
- Đương nhiên, vừa rồi Quy chưởng quầy kia thuần túy chỉ là lừa ngươi tiền, hắn không có khả năng tra được bất luận đồ vật hữu dụng gì. Tổ An cười cười:
- Nhìn ra.
Vừa rồi nhìn bộ dáng đột nhiên hét lên kia của đối phương, hắn đã không ôm hi vọng gì, chỉ muốn từ trên người đối phương thám thính một số tình báo Hải tộc, cùng với vấn đề vé tàu tới đi Hải tộc mà thôi.
- Vậy ta làm sao biết ngươi có phải cũng đang gạt ta hay không?
Tổ An hứng thú nhìn nàng. Phụ nhân kia rất trấn định:
- Trừ tin tưởng ta, ngươi còn có lựa chọn khác sao?
- Vậy ngươi làm sao mới nguyện ý nói cho ta tung tích của Thần Long Bất Tử Dược?? Tổ An cười nói.
- Ôm tai Bỗng nhiên phụ nhân kia hạ giọng nói.
Nụ cười của Tổ An nhất thời cứng lại:
- 22?
Vừa rồi trong đầu hắn hiện lên vạn loại khả năng, nhưng không nghĩ tới nàng sẽ đưa ra yêu cầu này.
Bất quá phát giác được những Tuần Hải Dạ Xoa kia đi về phía này, trong lòng hắn hơi động, liền vươn tay ôm phụ nhần kia.
Vừa chạm vào vòng eo của đối phương, hắn không khỏi giật mình, phải biết trên mặt trên cổ nàng này có không ít vấn đề, vốn cho rằng trên người nàng cũng sẽ như thế, ai biết vào tay lại cảm thấy cực kỳ mềm mại.
Lúc này phụ nhân kia thuận thế dựa sát vào trong ngực hắn, cực kỳ thân mật nhìn hắn:
- Ta muốn ngươi đút rượu. Tổ An:
Đại tỷ, có phải ngươi không biết, diện mạo này của ngươi dùng ngữ khí nũng nịu nhưữ vậy nói chuyện có chút doạ người hay không.
Bất quá vì cứu Hồng Lệ, chút hi sinh ấy lại tính là gì.
Sau đó hắn bưng chén rượu lên, cười đưa đến bên miệng nàng, đồng thời ngón tay còn lướt qua khóe miệng, lau vết rượu trượt xuống.
Cảm nhận được động tác ôn nhu của hắn, phụ nhân kia giật mình, ánh mắt có chút kỳ quái nhìn hắn.
Chỉ bất quá rơi vào trong mắt người khác, dường như hai người đang khanh khanh ta ta đối mặt. Nếu là tuấn nam mỹ nữ còn tốt, nhưng lúc này nhà trai tướng mạo thường thường, ném ở trong đám người cũng tìm không ra; nhà gái thì dị thường xấu xí, một màn này thực rất cay mắt.
Tuần Hải Dạ Xoa kia liếc qua liên quay đầu, nghĩ thầm gia hỏa này thật là bụng đói ăn quàng, nữ nhân như vậy cũng dám chơi.
Thậm chí ngay cả tra hỏi cũng không thèm, người bọn họ muốn tìm tuyệt đối không có khả năng thân mật nằm ở trong ngực một nam nhần khác. Lúc này Quy chưởng quầy trở lại, nhìn thấy thần thái hai người, âm thầm cho Tổ An ngón tay cái.
Dù sao vừa rồi Hải Ngưu kia nói rất đúng, tắt đèn che mặt không phải ai cũng như ai, huống chỉ dáng người của nữ nhân này còn đỉnh cấp.
Lúc này hắn chợt nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi:
- Dạ Xoa đại nhân, tu vi của Nhân Ngư Vương Hậu cao như vậy, coi như chúng ta phát hiện cũng không bắt được nha.
- Đúng Vậy, tu vi của nàng cao như vậy, coi như chúng ta phát hiện tung tích, lại thông báo các ngươi, chỉ một lát người ta đã chạy mất tăm. Đám tửu khách như ở trong mộng mới tỉnh, ào ào trách móc.
Đúng vậy, khen thưởng lại phong phú, cũng phải có mạng mới hưởng dụng được. - Chuyện này các ngươi không cần lo lắng.
Thủ lĩnh Tuần Hải Dạ Xoa nói. - Nàng đã trọng thương, không có bao nhiêu lực chiến đấu. Nghe được tin tức này, không ít người hoan hô, dường như đã thấy mình bắt được Nhân Ngư Vương Hậu, đi đến đỉnh phong nhân sinh.
Nhưng cũng có vài người âm thầm thở dài, hiển nhiên bọn họ đã từng được ân huệ của Nhân Ngư Vương Hậu, không đành lòng nhìn thấy nàng rơi vào kết quả như vậy.
Tổ An nhướng mày, bản thân bị trọng thương, là Long Vương thương tổn nàng? Nhưng chuyện này không đúng, lấy tu vi của Long Vương, nếu hắn xuất thủ, Nhân Ngư Vương Hậu há có cơ hội đào tẩu?
Đúng lúc này trước mắt tối sầm, nguyên lai là thấy Tuần Hải Dạ Xoa đã đi, Hải Ngưu trước đó đứng ở trước mặt, ôm ồm nói:
- Nữ nhân này là ta nhìn trúng trước!
Tửu khách ở xung quanh nhịn không được huýt sáo, loại tiết mục tranh giành tình nhân này có thể nói mỗi ngày đều diễn ra, chỉ bất quá tranh đoạt một nữ nhân xấu xí còn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tổ An nhịn không được nhìn phụ nhân kia cười cười: - Không nghĩ tới mị lực của ngươi còn rất lớn.
Biểu lộ của phụ nhân kia có chút mất tự nhiên, hiển nhiên cục diện trước mắt để cho nàng bất ngờ, Hải Ngưu này có bệnh sao, mình xấu xí như vậy, hắn còn có tâm tư này? Nàng cười cười, vẫn rúc vào trong ngực Tổ An:
- Nhưng hiện tại ta là bạn gái của hắn.
Tổ An:
Đầu nói hồng nhan họa thủy, không nghĩ tới nữ nhân xấu cũng am hiểu chiêu này.
Hải Ngưu kia căm tức nhìn Tổ An:
- Buông ra cho lão tử.
Nói xong đôi tay lớn trực tiếp võ về phía Tổ An.
Âm!
Một tiếng vang thật lớn, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó phát hiện Hải Ngưu đã không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận