Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1672: Tóc gáy dựng đứng

Trong hội trường, dù mọi người cảm thấy Tổ An lòng dạ đàn bà, nhưng đều thừa nhận đây là thơ hay.
Nghĩ thầm gia hỏa này nói thiên hạ tài hoa độc chiếm tám đấu, cũng không tính khoác lác, đừng nói khắp thiên hạ, dù các triều đại đổi thay, cũng không xuất hiện thơ văn trình độ sáng vai hắn.
Có huynh đệ Tần thị đứng đài, lại thêm Nam Huân cô nương tán thưởng, Y Chí Bính còn muốn nói tiếp, Ngọc Nam ngăn hắn lại, việc đã đến nước này, nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, ngược lại càng hủy hình tượng của mình.
Lỗ tai của Nam Huân cô nương khẽ nhúc nhích, phảng phất như nghe được cái gì, trong lòng kinh ngạc, bất quá không có biểu hiện ra ngoài.
Mà đôi mắt đẹp nhìn Tổ An, trong mắt ngày thường cao lạnh cũng nhiều vài tia dị sắc:
- Tổ công tử, ta rất thích bài thơ này, có thể tặng ta không?
Tổ An cười cười:
- Vậy cô nương đưa ta cái gì đây?
Nữ nhân yêu cầu liền một lời đáp ứng, đây không phải tố chất của một Aquaman hợp cách.
Mọi người đều quát mắng, cảm thấy Tổ An không biết xấu hổ.
Mặc dù mọi người thưởng thức văn tài của hắn, nhưng liên quan đến đoạt nữ nhân, ai cũng sẽ không khách khí.
Nam Huân đỏ mặt:
- Không biết công tử muốn cái gì?
Thân ở thanh lâu, nàng cũng là thế hệ trường ca thiện múa, cho nên trả lời cực kỳ cao minh, dường như đáp ứng lại không có đáp ứng cái gì, tiến có thể công, lui có thể thủ.
Tổ An nhìn nàng, khóe miệng hiện lên ý cười trêu tức:
- Ta muốn ngươi...
Nghe được lời này, ngay cả Cao Anh và Bùi Hữu cũng choáng váng, sao lá gan của gia hỏa này lớn như thế?
Những người khác càng chịu không được, ào ào lên án Tổ An đường đột giai nhân, còn thiếu ném trứng gà.
Nữ tử thần bí xì một cái:
- Quả nhiên là kẻ xấu xa!
Tổ An vui vẻ nhận điểm nộ khí, quả thực là đại phát.
Gương mặt của Nam Huân cô nương đỏ bừng:
- Thiếp thân cũng rất muốn đáp ứng công tử, bất quá hôm nay nhiều người vì ta mà tới, mấy cửa đằng sau còn chưa cử hành, thiếp thân cũng không dám tùy tiện đáp ứng.
Tổ An thầm hô một tiếng lợi hại, thủ đoạn treo nam nhân của nữ nhân này thật cao minh, tựa như những nữ nhân kiếp trước dưỡng lốp xe dự phòng, cùng ngươi mập mờ, ngươi cho rằng quan hệ đã đủ mật thiết, nhưng thời điểm ngươi muốn tiến một bước, lại phát hiện giữa hai người còn có khoảng cách rất dài.
Có điều hắn đã sớm chuẩn bị:
- Ta chỉ muốn ngươi cởi khăn che trên mặt xuống mà thôi, cô nương nghĩ đi đâu thế?
Nam Huân sững sờ, giờ mới hiểu được bị hắn trêu đùa, có chút xấu hổ nhìn đối phương.
Một nữ nhân chưa hẳn nhớ được nam nhân để cho nàng cười, nhưng nhất định có thể nhớ kỹ nam nhân làm tâm tình nàng biến hóa kịch liệt.
Lúc này những nam nhân vừa rồi mắng rất hung lập tức đổi giọng, ào ào phụ họa Tổ An, tất cả mọi người muốn nhìn hình dáng của Nam Huân một lần.
Nam Huân biểu hiện quẫn bách, có điều nàng phản ứng cũng nhanh, ủy khuất lắp bắp nói:
- Hôm nay ta chỉ có thể cho một người nhìn.
Tổ An cười nói:
- Ta không ngại ngươi cho người khác nhìn ké.
Nam Huân:
- ...
Gia hỏa này thật vô sỉ, Nam Huân cô nương nói rõ là tối nay chọn khách quý, ngươi còn không khách khí trực tiếp ra vẻ rộng lượng?
Lúc này tựa hồ Nam Huân lại nghe được cái gì, trong mắt lóe lên vẻ u oán, sau đó nói:
- Ta đáp ứng công tử là được.
Toàn trường xôn xao, thậm chí huýt sáo.
Bọn họ vốn cho rằng Nam Huân sẽ cự tuyệt, ai biết nàng thật đáp ứng?
Một phương diện rất muốn nhìn hình dáng của nàng, một phương diện lại lo lắng nàng thật đã chọn Tổ An làm khách quý.
Loại tâm thái kia phải hình dung như thế nào đây, đúng, kiếp trước trên diễn đàn đụng phải một ID, tên "Muốn nói chuyện yêu đương lại sợ gặp ngày đèn đỏ", vừa vặn chuẩn xác hình dung tâm thái của bọn họ lúc này.
- Bất quá ta chỉ cho công tử nhìn.
Nam Huân thấp giọng nói, sau đó chậm rãi cởi khăn che trên mặt, lộ ra khuôn mặt mềm mại đáng yêu, da thịt trắng không tì vết, mũi ngọc tinh xảo cùng môi đỏ kiều diễm ướt át, phối hợp gương mặt diễm lệ, thật có thể xưng nhân gian tuyệt sắc.
Cao Anh và Bùi Hữu đứng ở bên người Tổ An hô hấp thoáng cái dồn dập, đôi mắt trợn thật lớn, thực ra bọn họ cũng không phải chưa thấy qua mỹ nhân như vậy, tỉ như đám người Thái Tử Phi, không ai thua nàng, nhưng đối phương có quá nhiều vầng sáng gia thân, trong lòng hai người đã tưởng tượng rất nhiều, thời điểm nhìn thấy dung mạo, một cách tự nhiên bù đắp càng hoàn mỹ, làm bọn họ cảm thấy nữ tử trước mắt xinh đẹp nhất đời này.
Bọn họ âm thầm thở dài, đáng tiếc nàng nhìn trúng Tổ đại ca, bằng không mà nói, làm sao cũng phải nghĩ biện pháp lấy nàng về nhà, dù vận dụng thế lực gia tộc cũng không tiếc.
Nghĩ tới đây, hai người thoáng tỉnh táo lại, kìm lòng không được nhìn về phía Tổ An.
Bất quá bọn hắn lập tức chú ý tới miệng Tổ An há còn lớn hơn hai người, cho tới bây giờ còn không khôi phục lại, trong lòng không khỏi thăng bằng rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận