Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4035: Thân bất do kỷ (2) |

Chương 4035: Thân bất do kỷ (2) |Chương 4035: Thân bất do kỷ (2) |
Chỉ bất quá trước kia hắn biết rõ, mình không có một chút xíu cơ hội.
Bởi vì ca ca là Long Vương cường đại, mà xưa nay vợ chồng bọn họ lại rất ân ái. Nhưng xảy ra sự tình lần này... tuy hiện tại hồi tưởng cả sự kiện khắp nơi để lộ ra cổ quái, nhưng hắn vẫn rất cao hứng.
Bởi vì vợ chồng bọn họ xuất hiện vết rách, cái kia chính là cơ hội của mình.
Tuy Long Vương rất mạnh, nhưng hắn nguyện ý vì ái tình bốc lên bất luận hung hiểm gì. Lại nói, Long Vương quanh năm ở bên ngoài thâu hương liệp diễm, không ở Long Cung mấy ngày, nếu mình và tấu tẩu phát sinh chuyện gì, hắn chưa chắc sẽ biết.
Hừ, Vương huynh cũng thật là, trong nhà kiều thê đẹp như vậy không trân quý, lại chạy ra ngoài tìm dong chỉ tục phấn, để tấu tẩu phòng không gối chiếc.
Phung phí của trời như vậy, cũng đừng trách người khác giúp đỡ.
Ánh mắt hắn nóng bỏng, phải biết trước kia thái độ của tẩu tấu rất ôn hòa với hắn, dù nàng đối với ai cũng như vậy, nhưng hắn có thể phát giác được bên trong khác biệt. Nàng nhất định có ý nghĩ với tai
Cho nên lần này hắn thừa dịp Long Vương tìm Công Tước phu nhân khiêu vũ tới mời Vương Hậu, lúc này trong lòng tẩu tẩu nhất định rất ghen tuông.
Lúc này trong lòng nàng bất mãn, đáp ứng làm bạn nhảy của mình là sự tình xác suất rất lớn.
Thời điểm hắn tràn đầy chờ mong, Thương Hồng Ngư lại tránh qua.
- Phiền phức nhường một chút.
Ngao Dũng.
- 27?
Đây là câu trả lời gì, đến cùng là đáp ứng hay không đáp ứng.
Có điều hắn lần theo tầm mắt của đối phương, nhìn thấy Tổ An và Công Tước phu nhân ôm nhau ở trong sàn nhảy, liên minh bạch chuyện gì xảy ra.
- Lúc này Vương huynh phải chiếu cố Công Tước phu nhân? Vậy để thần đệ tới chiếu cố tẩu tấu đi.
Thương Hồng Ngư áy náy cười nói.
- Thực không có ý tứ, hôm nay thân thể của ta không thoải mái, muốn nghỉ ngơi, bên kia rất nhiều tiểu thư đang chờ vương đệ đi mời kìa?
Nghe nàng cự tuyệt, nụ cười của Ngao Dũng trong nháy mắt cứng đờ.
Chỉ bất quá nháy mắt liên khôi phục lại.
- Đã như vậy, Vương Hậu nghỉ ngơi thật tốt, ta không quấy rầy.
Toàn bộ quá trình hắn bảo trì phong độ, để không ít quý tộc âm thầm khen ngợi.
Ngao Dũng tìm được một tiểu thư quý tộc khác khiêu vũ, tiểu cô nương kia rõ ràng thụ sủng nhược kinh, đối phương là đệ đệ của Long Vương, lại đẹp trai, không biết là người yêu trong mộng của bao nhiêu thiếu nữ, làm nàng kích động đến nhiều lần nhảy sai, thậm chí dâm lên chân đối phương.
- Thật xin lỗi, thật xin lỗi. Thiếu nữ bối rối. - Không có việc gì, ngươi theo tiết tấu của ta, ta dạy ngươi. Nụ cười rực rỡ của Ngao Dũng để thiếu nữ thất thần, nghĩ thâm nam nhân hoàn mỹ như vậy, sao vừa rồi Vương Hậu lại cự tuyệt hãn? Lúc này trong lòng Ngao Dũng cũng đang suy nghĩ vấn đề này, chẳng lẽ tấu tấu vẫn yêu Long Vương tha thiết. Ân, không đúng, vừa rồi tẩu tấu nhìn ta cười, rõ ràng cũng có ý tứ với ta.
Hắn là do ở trước mặt mọi người, nàng không tiện biểu hiện quá mức thần mật. Ai, quá nóng vội, về sau tìm thời điểm vắng người vụng trộm tìm nàng.
Không biết nghĩ đến hình ảnh mỹ diệu gì, nụ cười trên mặt hắn càng rực rỡ, thiếu nữ trong ngực thì bị nụ cười này mê đến thần hồn điên đảo. Lại nói bên kia, thời điểm Tổ An và Công Tước phu nhân khiêu vũ, trong lòng cảm khái không thôi, Kình Ngư tộc bảo dưỡng tốt như vậy, giống như gợn sóng chập trùng, làm ánh mắt không nỡ rời. Đối phương tựa hồ hữu ý vô ý dán thân thể ở trước ngực hắn, càng làm cho hắn có thể rõ ràng cảm nhận được loại kinh tâm động phách kia. Ngày bình thường Long Vương sinh hoạt quá xa hoa lãng phí, phải phê phán một chút.
Lúc này bỗng nhiên Công Tước phu nhân hé miệng cười khẽ.
- Hình như bệ hạ không giống ngày thường.
Trong lòng Tổ An run lên.
- Không giống chỗ nào? Chẳng lẽ bị nàng nhìn ra sơ hở gì? - Trước khi đến Long Cung, ta nghe nói không ít tin đồn về bệ hạ, nhưng hôm nay thấy mặt, lại khác nghe đồn quá lớn, dường như ôm ta không phải Long Vương, mà là một người khiêm tốn?
Công Tước phu nhân cười nói.
Tổ An.
- Ta có thể hiểu thành phu nhân đang nói ta háo sắc không?
- Háo sắc chỉ là từ dùng để hình dung nam nhân phổ thông dung tục, đại anh hùng như bệ hạ sao có thể dùng từ kia, câu câu lôi đình mưa móc, đầu là quân ân, thiên hạ không biết bao nhiêu người ngóng trông bệ hạ thương tiếc đây?
Lúc Công Tước phu nhần nói chuyện, hơi cắn môi đỏ, trong đôi mắt cho ra ám chỉ như có như không.
- Ngươi mau ra tay, ngày bình thường thời điểm huấn luyện mò ta như thế nào, sao không thấy ngươi lễ nghỉ như vậy?
Thanh âm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của Thương Hồng Ngư truyền đến.
Tổ An.
Cái này có thể giống nhau sao?
Công Tước phu nhần theo ánh mắt của hắn nhìn lại, nhìn thấy Thương Hồng Ngư ở nơi xa, không khỏi hé miệng cười nói.
- Ta đã nói rồi, nguyên lai Long Vương là nghĩ đến Vương Hậu? Xem ra các ngươi còn ân ái hơn truyền ngôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận