Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4233: Ta giúp ngươi trút giận (2)

Chương 4233: Ta giúp ngươi trút giận (2)Chương 4233: Ta giúp ngươi trút giận (2)
- Hồ nháo.
Ngô Vương bất mãn.
- Ngươi không phải phạm nhân, thiên lao có thể tùy tiện ra vào sao?
Vân Vũ Tình không nhượng bộ:
- Ta chỉ biết vừa rồi đáp ứng bảo hộ an nguy của nàng, làm người nói lời phải giữ lời! Ánh mắt hai người giao tiếp, như kích thích đốm lửa.
Biểu lộ của mọi người nhất thời quái dị, không phải nói Vương gia Vương phi phu thê ân ái sao, hiện tại chuyện này là thế nào??
Có điều rất nhanh nghĩ ra giải thích, hẳn là Vương phi thấy Khương La Phu quá đẹp, hai chân lại dụ người, lòng sinh ghen ghét, lo lắng Vương gia trầm mê, cho nên không để bọn hắn tiếp xúc.
Ngô Vương âm thầm truyền âm:
- Ở trước mặt nhiều người như vậy, ngươi có ý gì?
- Ngươi làm những chuyện này với Khương gia, lại có ý gì?
Vân Vũ Tình lạnh lùng trả lời. - Người nhà họ Khương mưu phản, ta là phụng chỉ hành sự.
Ngô Vương hừ lạnh.
- Ha ha.
Vân Vũ Tình không tin.
Biểu lộ và thần thái của nàng như đâm gai Ngô Vương:
- Ta làm những chuyện này, bất quá là vì đại nghiệp của chúng ta, đợi chúng ta diệt trừ những thế gia đại tộc trong kinh thành, đến thời điểm ta làm hoàng đế, ngươi chính là Hoàng Hậu. - Ngươi muốn đối phó người khác ta mặc kệ, nhưng Khương La Phu ngươi không thể động.
Vân Vũ Tình làm rõ thái độ của mình.
- Nàng là lão sư của học viện, học viện xưa nay địa vị cao cả, ngươi không nên động nàng.
Ngô Vương nghe vậy không khỏi nổi giận:
- Đến cùng bởi vì nàng là người học viện, hay bởi vì nàng là bằng hữu của Tổ An? Vân Vũ Tình nhíu mày: - Mặc kệ là nhân tố học viện cũng tốt, bằng hữu của Tổ An cũng được, ngươi đều không được động nàng.
Ngô Vương cười lạnh nói:
- Sau khi lão Tế Tửu chết, học viện sớm đã xưa đâu bằng nay, họ Tổ kia càng đừng nói, lâu như vậy không trở về, hơn phân nửa đã chết, phải biết hiện tại hắn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của yêu ma, tu vi hắn lại cao, cũng không bằng yêu ma được. Vân Vũ Tình hít sâu một hơi, bình phục tâm tình: - Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được, dù sao hôm nay ta sẽ bảo hộ nàng.
Ánh mắt Ngô Vương nheo lại, không còn truyền âm nữa, mà há miệng nói:
- Đã như vậy, vậy để Khương tiểu thư tự chọn đi.
- Khương tiểu thư, ngươi đến cùng nguyện ý theo Vương phi hay theo bản Vương? Cần nghĩ kĩ lại trả lời.
Binh lính của hắn hiểu ý, ào ào gác đao lên cổ con cháu Khương gia vừa rồi phản kháng, dường như chỉ cần nàng trả lời một chữ “không”, đao sẽ lập tức cắt xuống, đầu lìa khỏi cổ.
Thân thể Khương La Phu run rấy, Ngô Vương này thực sự quá bỉ ổi vô sỉ.
Vân Vũ Tình thấy thế bảo hộ nàng ở sau lưng:
- Người trong Khương phủ còn chưa trải qua Tam Tư hội thẩm, hiện tại ngươi đã dám vận dụng tư hình?
Ngô Vương cười lạnh nói:
- Vừa rồi ta phụng chỉ tới bắt mưu phản, bọn họ công nhiên phản kháng, vốn là đại tội, coi như ta giết sạch, lên triều cũng không có người nói ta không đúng.
Vân Vũ Tình biến sắc, không nghĩ tới hôm nay Ngô Vương lại không nể mặt nàng.
Phải biết những năm này Ngô Vương nói gì nghe nấy, vốn cho rằng chút chuyện này hắn sẽ không cự tuyệt, xem ra sự kiện kia xác thực tạo thành vết rách.
- Khương tiểu thư, ngươi lựa chọn xong chưa? Bản Vương kiên nhân có hạn.
Ngô Vương không nhìn nàng nữa, mà nhìn chằm chằm Khương La Phu.
Bộ ngực của Khương La Phu chập trùng kịch liệt, hiển nhiên đang đấu tranh dữ dội. Ngô Vương cho thủ hạ một cái ánh mắt, Xương Phúc gật đầu, giơ tay chém xuống một con cháu Khương gia.
- Không!
Khương La Phu vội vàng kêu to.
Ngô Vương cười đắc ý:
- Phải nhớ kỹ, hắn là ngươi hại chết, ngươi sớm đáp ứng mà nói...
Nói đến một nửa, hắn đột nhiên cảm giác không khí xung quanh không đúng, vội vàng quay đầu nhìn, chỉ thấy hình ảnh đầu thân tách rời trong tưởng tượng không có xuất hiện, ngược lại Xương Phúc ngã trên đất, bên cạnh xuất hiện một nam tử, rõ ràng đối phương cao lớn thẳng tắp, anh tuấn tiêu sái, nhưng gương mặt lại là ác mộng của hắn.
- Nhiếp Chính Vương!
Cũng không biết ai hô lên, người Khương gia nhất thời kích động.
Ngược lại binh lính bên Ngô Vương vô ý thức lui về sau, lấy Tổ An làm tâm điểm, xung quanh xuất hiện mảnh đất trống rất lớn. - A TỔổI
Khương La Phu nhìn thấy đối phương, vốn có chút kiên cường, hai mắt lại trở nên mơ hồ, nàng cho tới bây giờ không có phát hiện mình yếu ớt như thế, nàng rất muốn nhịn xuống, nhưng làm sao cũng không nhịn được.
Tổ An đi tới bên người nàng, nhẹ nhàng giúp nàng lau nước mắt:
- Xin lỗi, ta tới chậm.
Lúc nói chuyện đã giải cấm chế trên người nàng. Vân Vũ Tình yên lặng nhìn hết thảy, vốn thấy Tổ An bình an trở về nàng cũng rất kích động, nhưng lúc này lại thương cảm, thân phận hai người, nàng đã định trước không cách nào giống nữ nhân khác, có thể chủ động nhận nhau ôn chuyện.
- Cha ta hắn...
Lúc này Khương La Phu vội vàng nhìn về phía phụ thân. Tổ An đi qua kiểm tra:
- Yên tâm, tuy bị thương nặng, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng, tu dưỡng một thời gian sẽ khôi phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận