Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4175: Thủ hộ

Chương 4175: Thủ hộChương 4175: Thủ hộ
- Nói đến cũng là lúc trước quá tín nhiệm Bùi Hữu.
- Bùi Hữu?
Tổ An giật mình, chẳng lẽ đối phương bị Bùi Hữu hại? Cái này sao có thể.
- Không sai.
Cao Anh nghiến răng nghiến lợi.
- Lúc đó nếu không phải quá mức tín nhiệm họ Bùi kia, không chút phòng bị đi dự tiệc, ta cũng không đến mức trúng phục kích, quyền khống chế hoàng cung cũng không dễ dàng bị người khác đoạt như vậy... Tiếp xuống hắn một năm một mười nói sự tình phát sinh hôm đó ra.
Tổ An nghe mà nhíu mày, không nghĩ đến mình mới rời Nhân tộc một hồi, những tên kia đã chơi lớn như thế...
Tuy Cao Anh chết sớm, cả sự tình rất nhiều chi tiết hắn biết không rỡ, chỉ bất quá Tổ An thoáng suy tư, liền đại khái phỏng đoán ra kẻ cầm đầu. Trong kinh thành, có động cơ và năng lực phát động hết thảy, trừ gia hỏa Bích Tề kia thì ai vào đầy nữa? Bất quá chỉ dựa vào Bích gia, đoán chừng rất khó làm đến nước này, còn phải liên hợp thế lực khác, cụ thể là ai, thì cần trở về xem một chút. Không biết Liễu Ngưng và Lung Linh có nguy hiểm hay không...
Hắn tập trung ý chí, trầm giọng nói:
- Theo ta thấy Bùi Hữu cũng là bị phụ thân hắn lừa gạt, lấy tính cách của hắn, tuyệt đối không làm ra sự tình bán bằng hữu.
Cao Anh nghe vậy thở dài: - Thực ra những ngày này tỉnh táo lại, ta cũng biết hơn phân nửa như thế, nhưng ta chung quy là bị Bùi gia bọn họ tính kế, cục tức này nuốt không trôi. Về sau hắn giống như thu thập thi thể của ta, đốt cho ta không ít tiền giấy, bất quá ta không muốn đồ vật của Bùi gia bọn họ, vì vậy ném sạch, cho nên mới tới Uổng Tử Thành này.
Tổ An:
Gia hỏa này cũng thẳng thắn, nếu lúc đó thu những số tiền kia chuyển hóa thành công đức tệ, nói không chừng đã qua sông, đến Nghiệt Kính Thai thẩm phán, sau cùng đầu thai chuyển thế.
Tội gì đến Uổng Tử Thành, nhận vô số khổ sở.
Hắn cười nói:
- Bất quá hoạ phúc khôn lường sao biết không phải phúc, cũng bởi vì ngươi đầu sắt, chúng ta mới có thể gặp lại ở nơi này, ta dẫn ngươi trở về, xem có thể cứu sống ngươi hay không.
- A, trạng thái của ta hiện tại còn có thể cứu sống?
Cao Anh vừa mừng vừa sợ. Tổ An mỉm cười:
- Người bình thường đương nhiên không được, nhưng ngươi quên hiện tại ta là ai sao?
- U Minh Đại Đết
Cao Anh cười rộ lên.
- Bất quá ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, muốn cứu sống ngươi cần thỏa mãn điều kiện rất hà khắc, hơn nữa không nhất định có thể thành công.
Tổ An nghiêm mặt nói, trong lòng có chút lo lắng, nếu thân thể hắn triệt để tổn hại mà nói...
- Đây là tự nhiên.
Cao Anh nghiêm nghị nói.
- Ta đã thành như vậy, có một cơ hội đã là niầm vui ngoài ý muốn.
Tổ An gật đầu, sau đó thu lại hồn phách của hắn.
U Minh Sinh Tử Đại Điển có thể quản lý U Minh Địa Phủ, đương nhiên cũng có thể thu hồn phách vào trong.
Coi như bị Hệ Thống Anh Hùng Bàn Phím thu vào phím F8, cũng không ảnh hưởng công năng. Hắn dùng U Minh Sinh Tử Đại Điển mở ra thông đạo trở lại trần gian, một vòng xoáy không gian xuất hiện ở trước người, đang muốn trở lại trần gian, bỗng nhiên bên tai vang lên một thanh âm làm hắn sửng sốt.
Lại nói trên vách đá của Vạn Long Chi Mộ, Thương Lưu Ngư đang hết sức chăm chú quan sát động tĩnh bốn phía. Những ngày này thậm chí nàng không chợp mắt ngủ, chỉ sợ không cẩn thận có nguy hiểm gì mình không kịp thời chú ý tới.
Mới đầu nàng rất cảnh giác pho tượng thần bí kia, cảm thấy đối phương tựa hồ cố ý muốn dẫn dắt mình rời khỏi nơi này.
Cho nên vẫn âm thầm phòng bị, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, lấy áp lực khủng bố của đối phương, vì sao cần thông qua những thủ đoạn này?? Nàng không nghĩ ra, vì vậy quyết định không nghĩ nữa. Cứ như vậy qua mấy ngày, nàng phát hiện pho tượng kia không còn thanh âm.
Mặc kệ nàng thăm dò như thế nào, hắn cũng không có phản ứng.
Lúc này Thương Lưu Ngư mới cảm giác được một cảm giác cô tịch vọt tới.
Vạn Long Chi Mộ này vốn là nghĩa trang của Long tộc, khắp nơi đều là Âm khí thật sâu, mà dưới vách núi lại có một vòng xoáy màu đen khủng bố, chỉ đứng ở đằng xa nhìn thôi, đã phảng phất như sắp bị hút đi tâm thần.
Mà không gian xung quanh vách núi cực kỳ lớn, nhưng nhìn thấy đầu là hắc ám, khiến người ta có cảm giác đứng ở tận cùng thế giới. Thương Lưu Ngư vốn là tính tình thích trời xanh mây trắng, ở trong môi trường này rất khó chịu.
May mắn nàng còn có âm nhạc làm bạn, nhẹ nhàng thổi nhạc khúc mà trước kia Tổ An dạy nàng, lại khoảng cách gần đánh giá khuôn mặt hắn, cũng có thể xem như một chuyện vui.
- Khó trách tỷ tỷ thích hắn, gia hỏa này xác thực rất đẹp trai. Thương Lưu Ngư nghĩ đến quan hệ giữa tỷ tỷ và hắn, trong nhạc khúc không khỏi có chút phiền muộn. Chỉ bất quá nàng nhớ kỹ sứ mệnh bảo hộ Tổ An, âm nhạc hạn chế ở trong vùng thế giới này, miễn cho thanh âm dẫn tới địch nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận