Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1952: Ngụy Võ di phong

Hắn nhìn mấy tờ giấy khác, phía trên cũng vẽ lấy mấy vị mỹ nhân.
Quả nhiên là Mai Lan Trúc Cúc mỗi người một vẻ, đều có phong vận riêng.
Bất quá đều có một đặc điểm chung, là các nàng búi tóc cao, hiển nhiên là thiếu phụ đã kết hôn.
Theo ánh mắt hắn đảo qua, những mỹ nhân kia tất cả đều hóa thành làn khói nhẹ bay ra, nhìn thấy Tổ An đều ngạc nhiên vây tới:
- Phu quân!
Tổ An:
- ! ! !
Tổ An giật mình, lần thứ nhất bị oanh oanh yến yến vây quanh, cảm thấy có chút hoảng hốt, hắn vội vàng co lại, nhìn về phía Ngọc Yên La:
- Phu nhân, đây là cái tình huống gì?
Ngọc Yên La bất mãn nhìn hắn:
- Biểu hiện này của ngươi không được, đến thời điểm thoáng cái sẽ lộ tẩy.
- Dù sao ngươi cũng phải nói cho ta biết, các nàng là ai chứ?
Những cô gái kia đuổi tới lần nữa, cả đám đến kéo hắn tay, thậm chí còn cố ý để khuỷu tay hắn ép lên bộ ngực của các nàng.
Mặc dù không có thực thể, nhưng trên người các nàng tựa hồ ẩn ẩn có chút hương khí son phấn, cũng đủ làm cho người thay lòng đổi dạ.
Thấy bộ dáng hắn quẫn bách, Ngọc Yên La không khỏi hé miệng cười duyên:
- Các nàng là cơ thiếp của Duyên Hữu, ngực lớn kéo tay ngươi kia tên Liễu Cơ, chân dài gọi Trương Cơ, eo nhỏ gọi Sở Cơ... Ngươi vào Công Tước Phủ, sớm muộn gì cùng sẽ có tiếp xúc với các nàng, để ngươi sớm quen các nàng phục thị, miễn cho đến thời điểm xuất hiện sơ hở như vừa rồi.
Nghe nàng giới thiệu, Tổ An triệt để không bình tĩnh:
- Ngươi để cơ thiếp của trượng phu mình đến bồi nam nhân khác?
Tuy nói như vậy, nhưng không thể không nói, đây là một đề nghị rất có sức hấp dẫn.
Mấy nữ nhân kia quả nhiên đều có vẻ đẹp riêng, hơn nữa loại thiếu phụ phong vận trên người càng đậm, lại nghĩ tới thân phận thê thiếp Công Tước của các nàng…
Làm sao thân thể có chút không bị khống chế bành trướng đây.
A Tổ ơi A Tổ, sao ngươi có thể có sở thích như Tào tặc chứ?
Phi, ta đây gọi là có Ngụy Võ di phong!
Thần sắc của Ngọc Yên La cổ quái liếc hắn:
- Ngươi nghĩ đến chỗ nào, chỉ để ngươi quen tiếp xúc với các nàng mà thôi, cũng không phải cho ngươi đi ngủ với các nàng.
Tổ An:
- ...
Ngươi là câu cá sao?
Rõ ràng trước đó không ngừng ám chỉ, còn vẽ những nữ nhân này ít y phục như vậy, sau đó thì cái này?
Tựa hồ cảm giác được hắn bất mãn, trong mắt Ngọc Yên La lóe lên tia đắc ý:
- Sau khi vào Công Tước Phủ, sự tình khác ta mặc kệ, nhưng không cho ngươi đi làm loạn hậu cung của Duyên Hữu, dù sao hắn cũng là bằng hữu của ta, ta không thể làm sự tình không tử tế như vậy.
Tổ An nhịn không được lầu bầu:
- Dù sao Quận Công cũng chết, các nàng nhàn rỗi cũng nhàn rỗi nha...
- Ngươi nói cái gì?
Ngọc Yên La dựng mi.
Tổ An ho khan:
- Ta nói là chờ sự tình bên này giải quyết xong, sẽ thả các nàng rời Công Tước Phủ, ai thích tái giá thì tái giá, không cần thiết cả đời trông coi cái đền thờ trinh tiết.
Ngọc Yên La kinh ngạc:
- Tư duy của ngươi rất khác nam nhân ở thế giới này, lòng dạ tựa hồ rộng rãi hơn rất nhiều.
Tổ An thở dài:
- Đây cũng không phải lòng dạ ta rộng rãi, mà là thế giới sẽ luôn tiến bộ mà thôi.
Hắn không khỏi nghĩ tới thế giới trước kia, phát hiện tuy tư duy của mình bị kiếp trước ảnh hưởng, nhưng đã càng ngày càng quen thế giới này, không còn muốn trở về như trước.
Ngọc Yên La nghe không hiểu hắn nói, cũng không có truy đến cùng:
- Ngươi trước làm quen các nàng, sự tình các nàng biết, quản gia Minh thúc hơn phân nửa là không biết.
Tổ An nghi ngờ nói:
- Sao ngươi rõ ràng sự tình trong Công Tước Phủ vậy?
Ngay cả bí mật của Minh thúc cùng những cơ thiếp của Giản Duyên Hữu cũng biết.
Ngọc Yên La cười nhạt nói:
- Ta chưởng quản gia tộc lớn như vậy, cũng nên có chút thủ đoạn. Trước đó thời điểm kết hôn với Giản Duyên Hữu, ta không có khả năng không phòng bị, cho nên cố ý xếp vào một số người.
- Hơn nữa ta không thể làm tròn trách nhiệm thê tử, có mấy phần áy náy, cho nên cố ý tìm cho hắn mấy nữ tử đưa qua.
- Mấy nữ nhân này là thủ hạ của ngươi?
Tổ An nghĩ thầm khó trách quen thuộc như vậy.
- Liễu Cơ và Sở Cơ là ta đưa qua, không phải loại gián điệp thám tử ngươi nghĩ gì, từ khi đưa đến Công Tước Phủ, ta không có liên hệ các nàng, cũng không có bảo các nàng truyền tình báo gì, miễn cho làm Duyên Hữu phản cảm, chỉ để các nàng toàn tâm toàn ý phục thị trượng phu.
Ngọc Yên La giải thích.
Tổ An nghĩ thầm thê tử chủ động thay trượng phu thu xếp cơ thiếp đi chỗ nào tìm a, hơn nữa còn xinh đẹp như thế.
Sau đó ở dưới mấy cô gái trong tranh kia tương bồi, Tổ An dần dần tiến vào nhân vật, chí ít không giống như lúc đầu gặp phải những nữ nhân này sẽ chân tay luống cuống.
Đợi các nàng tiêu tán, Tổ An thừa cơ đi tới bên bàn, hắn rất hiếu kì Ngọc Yên La đến cùng là vẽ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận