Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3986: Hết thảy đều kết thúc (4)

Chương 3986: Hết thảy đều kết thúc (4)Chương 3986: Hết thảy đều kết thúc (4)
- Được!
Liễu Quang tiện tay vung lên, đánh cái chuông trong đại sảnh, tiếng chuông chói tai truyền khắp toàn bộ Liễu gia, đây là cảnh báo cao nhất của Liễu gia, không chỉ để cả nhà tiến vào trạng thái chiến đấu, còn có thể thông báo các thế lực giao hảo Liễu gia, triệu hoán bọn họ tới trợ giúp. Bây giờ từ trên xuống dưới Liễu gia, tăng thêm thị vệ gia đinh cũng có hơn ngàn người, lại phối hợp kiến trúc phòng ngự, các loại trận pháp cao cấp, có thể kiên trì một đoạn thời gian.
- Người còn lại đi theo ta, lão phu muốn xem ai dám đến Liễu gia chúng ta giương oail Lúc này Liễu Quang cũng lấy ra khí thế của Xa Ky tướng quân, mọi người vốn có chút bối rối không khỏi mừng rỡ, đúng vậy, bây giờ trong kinh thành, quyền thế của Liễu gia thịnh nhất, chưởng quản quân đội nhiều nhất, còn có Thái Hậu làm chỗ dựa, sợ cái gì.
Rất nhanh đoàn người Liễu Quang đi tới cửa, thấy rõ người dẫn đội không khỏi vừa sợ vừa giận:
- Ngô Vương, ngươi có biết nửa đêm mang binh hành động ở trong kinh thành, có thể bị coi như mưu nghịch luận xử không!
Nguyên lai ngoài cửa, tướng quân bạch mã ngân thương anh tuấn kia là Ngô Vương Triệu Ngạn, lúc này đối phương rất hăng hái, nào có bộ dáng ân cần hèn mọn như ngày thường nịnh nọt mình. - Mưu nghịch?
Ngô Vương dường như nghe được chuyện cười, trực tiếp cười ha hả.
- Liễu Quang, ngươi còn không rõ ràng tình huống hiện tại.
Liễu Diệu giận dữ: - Triệu Ngạn, tiểu tử ngươi dám vô lễ với Xa Ky tướng quân!
Ngô Vương cười lạnh, cũng không để ý tới hắn, thẳng thắn lấy ra một thánh chỉ:
- Liễu Quang Liễu Diệu, tiếp chỉ!
Liễu Quang Liễu Diệu biến sắc, đối phương hiển nhiên kẻ đến không thiện, nhưng uy áp và phù văn đặc thù trên thánh chỉ lại không giả được, đành phải quỳ xuống hành lễ: - Thần tiếp chỉ Lúc này Ngô Vương mới mở thánh chỉ ra nói:
- Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết... Xa Ky tướng quân Liễu Quang, Vệ tướng quân Liễu Diệu, cấu kết Yêu tộc, bán quân đội Nhân tộc ta, khiến 100 ngàn tỉnh nhuệ toàn quân bị diệt, ý đồ mưu phản, hiện tại gọt đi quan chức của tất cả người Liễu gia, đánh vào thiên lao, giao cho Tam Tư hội thẩm...
Nghe được đoạn thánh chỉ này, người Liễu gia chỉ cảm thấy sấm sét giữa trời quang, từng cái như trời sập.
- Oan uổng, huynh đệ chúng ta địa vị đã cực cao, còn cần mưu phản gì.
- Trong này nhất định có hiểu lầm, chúng ta muốn gặp hoàng thượng, gặp mặt Thái Hậu.
Huynh đệ Liễu Quang Liễu Diệu khóc lóc.
Vẻ khinh bỉ trong mắt Ngô Vương càng đậm, những gia hỏa ở kinh thành chiếm cứ quan to lộc hậu này, nguyên lai đầu không chịu nổi như thế, đã sớm nân thối vị nhượng chức:
- Các ngươi có oan khuất gì, đến thời điểm nói cho chư vị đại nhân của Tam Tư, người đâu, bắt bọn hắn lại.
Lúc này Chu sư gia kia vội vàng kéo huynh đệ Liễu thị lên, đồng thời hô lớn:
- Thánh chỉ này là giả, có Thái Hậu ở trong cung, sao có thể phát ra ý chỉ như vậy, nhất định là Ngô Vương giả truyền thánh chỉ, ý đồ diệt trừ trung thần bên người hoàng thượng, sau đó nhúng chàm ngôi vị hoàng đế.
Liễu Quang Liễu Diệu tốt xấu gì cũng ở địa vị cao nhiều năm, mặc dù ngu ngốc, lại không quá ngốc, trải qua Chu sư gia nhắc nhở lập tức kịp phản ứng, bây giờ đã là thời khắc sinh tử tồn vong, đừng nói Ngô Vương rất có thể giả truyền thánh chỉ, coi như hắn nói thật, cũng phải thật thành giả.
Hắn vội vàng phối hợp hô:
- Không sai, các đời tổ huấn, phiên Vương không được vô cớ vào kinh, lần này Ngô Vương đến kinh thành, hiển nhiên là mưu đồ làm loạn, người đầu, vì hoàng thượng nương nương, bắt loạn thần tặc tử này lại!
Người Liễu gia vốn mặt xám như tro nhất thời bắt được hi vọng, từng cái bộc phát ra chiến ý kinh người, mọi người đầu rõ ràng, một khi việc hôm nay bị định tính, như vậy chính là khám nhà diệt tộc, chỉ có thể liều mạng.
Ngô Vương biến sắc:
- Lớn mật, dám ngỗ nghịch thánh chỉ, tội càng thêm một bậc, người đâu, bắt Liễu Quang Liễu Diệu, người nào ngăn trở giết chết bất luận tội, khám nhà diệt tộc!
Thủ hạ của hắn sớm đã chen vai đụng chân, thấy thế ào ào tiến lên.
Trận pháp phòng ngự của Liễu gia mở ra, song phương lập tức chiến thành một đoàn, chiến đấu kịch liệt, cơ hồ vừa đối mặt, thì có không biết bao nhiêu người ngã xuống.
Lại nói ngoài kinh thành, Trung Hộ Quân Viên Châu phát giác được trong thành có biến, lập tức triệu tập binh mã dưới trướng tiến đến Liễu gia trợ giúp.
Chỉ bất quá hiện tại là ban đêm, cổng thành sớm đã đóng chặt, hắn có thể điều động binh mã có hạn.
Có điều hắn không để ý, hơn ngàn người bên cạnh đầu là tinh nhuệ, huống chỉ Liễu gia nắm giữ rất nhiều chức vị quan trọng trong quân, Tả Vệ Quân trong tay Cao Anh, Cấm Quân trong tay Lý Miễn, còn có quân đội dưới quyền Liễu Quang Liễu Diệu, bọn họ vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối. Huống chi các doanh ở ngoài thành đều bị Liễu Tam gia tiết chế, hắn tùy thời có thể mang đại quân chủ lực vào kinh bình định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận