Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4190: Thật thơm

Chương 4190: Thật thơmChương 4190: Thật thơm
Hắn không để ý nhiều, đi thẳng tới bên cạnh Thần Long Bất Tử Dược, chỉ thấy thân cây thuốc này uốn lượn, rất giống một con Thần Long, mà những phiến lá kia thì phảng phất như móng vuốt, trái cây ở đỉnh cao nhất thì như đầu rồng, toàn thân phát ra phát sáng mờ ảo.
Bây giờ khoảng cách gần, mùi thuốc càng nồng đậm, thơm hơn bất kỳ linh dược gì mà Tổ An từng gặp, mặc dù mùi thơm nồng, lại không khiến người ta cảm thấy khó chịu, ngược lại sảng khoái tỉnh thần, dường như chỉ cần ngửi hương, tu vi cũng có thể tăng trưởng. Những năm gần đây Tổ An gặp qua vô số thiên tài đại bảo, có thể thoáng so sánh, chỉ sợ chỉ có Vũ Sơn Linh Tuyần lúc trước.
Hắn đang muốn vươn tay, Thần Long Bất Tử Dược lại như vật sống, trực tiếp lóe lên, sau đó muốn chui xuống dưới đất.
Tổ An sững sờ, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, trong nháy mắt giam cầm vùng thế giới này, lấy tu vi của hắn bây giờ, lại thêm quyền hành của hai thế giới, đừng nói linh dược, dù tu sĩ thân pháp cực nhanh, cũng khó có khả năng ở dưới mí mắt hắn chạy mất. Quả nhiên, cảm nhận được uy áp khủng bố của đối phương, toàn thân Thần Long Bất Tử Dược run lẩy bẩy, sau đó mấy cái lá cây đưa đến trước người, không ngừng chắp tay, phẳng phất như xin tha.
Tổ An sững sờ, loại linh dược này lại có thần trí, trước đó ở trong mỏ quặng Ngọc gia, gặp được một cây hoa rực rỡ, cả hai ngược lại có phần giống nhau.
Lúc này âm thanh của Mị Ly vang lên:
- Thần Long Bất Tử Dược này còn chưa trưởng thành, hiện tại hái đi thực quá đáng tiếc. Những cường giả đứng đầu vũ trụ kia, sẽ ở bên người nuôi một gốc Bất Tử Dược, song phương cộng đồng trưởng thành, đôi bên cùng có lợi.
Tổ An cau mày, tuy Thần Long Bất Tử Dược này trân quý, nhưng so với Thu Hồng Lệ, bất quá là vật ngoài thân mà thôi.
Tựa hồ đoán được ý nghĩ của hắn, Mi Ly nói:
- Ngươi muốn cứu Thu Hồng Lệ, không cần dùng cả cây Thần Long Bất Tử Dược, cắt một vết thương, lấy chút chất lỏng, hẳn đã đầy đủ.
Trong lòng Tổ An hơi động, tương truyền những bảo vật như Thần Long Bất Tử Dược có thể để cường giả đỉnh phong vũ trụ sống lại một đời, lấy tu vi của Thu Hồng Lệ bây giờ, xác thực không cần dược tính lớn như vậy.
Lúc này Mị Ly nhìn Thần Long Bất Tử Dược nói:
- Chúng ta không giết ngươi, ngươi có bằng lòng nhận hắn làm chủ, thuận tiện cống hiến một chút tinh hoa, giúp hắn cứu người hay không.
Thần Long Bất Tử Dược kia không ngừng gật đầu, bộ dáng giống như chó săn. Không khúm núm không được nha, bằng không lập tức sẽ chết.
Ở chỗ này tiêu dao khoái hoạt nhiều năm như vậy, ai ngờ sẽ toát ra đại sát tinh, thậm chí ngay cả trốn cũng trốn không thoát.
Dường như sợ Tổ An trực tiếp ăn nó, lá cây trên thân như cánh tay, trực tiếp đâm về phía trái cây.
Trong trái cây chảy ra ba giọt chất lỏng màu vàng óng, nó thoáng uể oải xuống, dường như thân thể bị móc sạch, ngay cả hương khí xung quanh cũng mỏng manh mấy phần.
Lấy tu vi của Tổ An bây giờ, ba giọt chất lỏng màu vàng kia mới vừa bay ra đã bị hắn khống chế lại, không có rớt xuống đất.
Hắn cẩn thận lấy ra một cái bình ngọc chứa đựng:
- Trước thử một chút, nếu không đủ lại tìm ngươi.
Thần Long Bất Tử Dược nghe hắn nói như vậy, bị dọa đến toàn thân run rẩy, xém chút lại trốn bán sống bán chết, vội vàng khoát tay, phảng phất như nói nhiêu đó đầy đủ cứu người. Mị Ly cũng mỉm cười nói:
- Cái này chính là tỉnh hoa của Bất Tử Dược, bởi vì ngưng ra mấy giọt này, nghĩ đến nó thành thục lại sẽ bị trì hoãn không biết bao nhiêu năm, hẳn đủ để cứu Thu Hồng Lệ. Thần Long Bất Tử Dược cảm động đến rơi nước mắt, không ngừng gật đầu, làm hai người đều lo lắng trái cây trên đầu nó rơi xuống.
Lúc này Mi Ly lại nói với Tổ An:
- Bây giờ ngươi và nó ký kết khế ước, vạch ngón tay, dùng tinh huyết nhỏ lên thân nó, sau đó làm như vậy...
Nghe phải thành lập khế ước, Thần Long Bất Tử Dược nhất thời không tình nguyện, nghĩ thầm ta là giống loài gì, huyết mạch đỉnh cấp trong chư thiên vạn giới, huyết mạch rác rưỡi như ngươi cũng muốn ô nhiễm ta...
Chỉ bất quá hiện nay ở dưới mái hiên, mình chỉ có thể nhẫn nhục sống tạm bợ, bỉ ổi trường thành, đợi tương lai triệt để thành thục, lại nghĩ biện pháp thoát ly ma trảo của gia hỏa này.
Đang nghĩ ngợi, Tổ An đã bức ra một giọt tỉnh huyết nhỏ lên người nó.
- Buồn nôn đề tiện... A? Thần Long Bất Tử Dược vốn rũ cụp đầu, biểu lộ cực kỳ thống khổ, bỗng nhiên thân thể thoáng cái dựng thẳng lên.
- Đây là, đây là...
Cả người nó run rấẩy, không ngừng cọ qua cọ lại ở trên đùi Tổ An, bộ dáng ta còn muốn.
Thật thơm!
Tổ An:
-??? MỊ Ly cười nói:
- Tỉnh huyết siêu cấp của ngươi, dù đối với Bất Tử Dược cũng là vật cực kỳ bổ dưỡng, ngày sau ngươi có thể cách một đoạn thời gian dùng tinh huyết tưới nước gốc Thần Long Bất Tử Dược này, như vậy có thể rút ngắn thời gian thành thục, hơn nữa sẽ để các ngươi ràng buộc càng sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận