Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1000: Tiểu cô nương

Chương 1000: Tiểu cô nương Bì tổng quản giật mình, vội vàng nói: "Chủ thượng, chẳng lẽ ngài không có ý định tiến công đám phản quân Yêu tộc?"
Yêu Ma chi chủ khẽ lắc đầu: "Lời người kia nói cũng có mấy phần đạo lý, bây giờ Yêu tộc đã chỉ còn thoi thóp, sớm hay muộn đối phó bọn chúng cũng không khác nhau, ngược lại vị kia mới là họa lớn trong lòng chúng ta."
Da thịt Bì tổng quản vốn trắng, nghe vậy xong mặt càng trắng bệch, hiển nhiên so với đám tàn quân Yêu tộc dễ xơi, Sát Lục chi chủ đáng sợ hơn nhiều.
Chiến Tranh Tế Ti lộ vẻ lo lắng: "Chủ thượng hiện tại có chắc chắn đối phó vị kia không?"
Yêu Ma chi chủ trầm mặc hồi lâu, nửa ngày sau mới nói: "Nếu như đơn đả độc đấu, kết quả cuối cùng nhiều nhất là bốn sáu."
Thực ra trong phán đoán của hắn, xác suất lớn là ba bảy, nhưng không thể trước mặt thủ hạ lại tỏ ra rụt rè, phải cho bọn hắn đầy đủ lòng tin.
Chiến Tranh Tế Ti và Bì tổng quản thức thời không hỏi ai là bốn, ai là sáu, nghe vậy vẫn lo lắng: "Nếu vậy, không bằng hỗ trợ gia hỏa vừa rồi, nói không chừng có thể tăng thêm một phần cơ hội thắng."
Người thần bí vừa rồi quá mạnh mẽ, để lại ấn tượng sâu sắc cho hai người, dễ dàng hóa giải công kích của Yêu Ma chi chủ, ung dung rời đi giữa vòng vây trùng điệp, bất kể là thực lực hay mưu trí đều là nhân tuyển tốt nhất.
Yêu Ma chi chủ khẽ lắc đầu: "Người kia dụng ý khó dò, để hắn tương trợ biến số quá lớn, quyết không thể dùng."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao, chỉ cần chủ thượng biết tin tức của Mạc Gia Đức, tra xét một chút sẽ biết những năm này, bộ hạ cũ của hắn đều bị chúng ta điều đi." Chiến Tranh Tế Ti cũng tỏ vẻ sợ hãi, một khi chuyện bại lộ, lấy tính tàn bạo của Sát Lục chi chủ, tất cả bọn họ đều không có kết cục tốt.
Yêu Ma chi chủ cười cao thâm mạt trắc: "Yên tâm, có đôi khi không nhất định phải đấu lực."
. . .
Lại nói, tại một nơi hẻo lánh trong đại doanh quân đội, ánh sáng vặn vẹo, thân hình Tổ An xuất hiện ở đó.
Hắn cũng không giống như Yêu Ma chi chủ nghĩ, lập tức bỏ trốn mất dạng.
Hắn đã từng giao thiệp với Yêu Ma chi chủ, ấn tượng sâu sắc với tâm cơ thâm trầm và cáo già của hắn, ngay từ đầu đã rõ ràng đối phương tuyệt đối không tin tưởng mình.
Nhưng vừa rồi đi chuyến này vẫn cần thiết, bởi vì cần gieo một hạt giống trong lòng đối phương, một khi thời cơ chín muồi, hạt giống này sẽ mọc rễ nảy mầm.
Hắn tiếp tục đi tới một khu doanh địa khác, doanh địa kia bất kể là vị trí, cờ xí hay độ lộng lẫy, đều cho thấy thân phận phi phàm của chủ nhân nơi này.
Đứng trước doanh địa kia, dù Tổ An tâm chí kiên định, cũng không nhịn được có chút do dự.
Cuối cùng vẫn bước chân vào trong.
Thị vệ ở đây tuy không ít, nhưng hoàn toàn khác với sự sâm nghiêm bên phía Yêu Ma chi chủ, lực lượng phòng vệ ở đây không nói là sơ hở trăm bề, nhưng cũng coi như có không ít sơ hở.
Có vạn sinh biến hóa chi thuật và thuật che giấu khí tức, Tổ An dễ dàng trà trộn vào, một đường đi tới bên ngoài một tiểu viện.
Bên trong truyền đến tiếng than thở thăm thẳm, một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đung đưa tới lui dưới ánh chiều tà.
Thì ra là một tiểu cô nương ở đó nhảy dây.
Tuy da dẻ tiểu cô nương không quá nhẵn nhụi, lờ mờ còn có thể nhìn thấy một số dấu vết lân phiến, nhưng nhìn chung vẫn rất đáng yêu.
Chỉ là tuổi còn nhỏ mà nàng đã than thở như ông cụ non, nhìn thế nào cũng thấy có chút cổ quái.
Nhìn khuôn mặt non nớt lại có chút quen thuộc của đối phương, Tổ An hơi thất thần.
Tiểu cô nương trước mắt này dĩ nhiên là Tát Lạp Mỹ khi còn bé, trước kia trong tình báo đã biết Tát Lạp Mỹ đã tồn tại vào niên đại này, chỉ có điều tuổi tác còn nhỏ.
Cho nên khi đến đại doanh này, hắn ưu tiên tra rõ vị trí của tiểu Tát Lạp Mỹ, mới đi qua chỗ Yêu Ma chi chủ.
Tổ An không biết nếu hậu thế Tát Lạp Mỹ tới gặp nàng thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên hắn biết điều đó không thể xảy ra, Tát Lạp Mỹ ở hậu thế hiện đang bị hạ cấm chế, bị Tác Luân quận chúa canh chừng.
"Ngươi là ai?" Lúc này tiểu cô nương phát hiện ra hắn, tò mò dò xét.
Tổ An hơi kinh ngạc: "Ngươi không sợ sao?"
Vốn lo lắng đối phương sợ hãi kêu lên, dẫn tới thị vệ phụ cận, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để khống chế nàng, nào ngờ đối phương chỉ nháy mắt, đồng thời không có bất kỳ hành động quá khích nào.
"Ta tại sao phải sợ?" Tiểu cô nương dường như không hiểu vấn đề này, "Ngươi đến chơi với ta sao? Ta đang chán lắm."
Tổ An lúc này mới nhớ ra đối phương là con gái của Sát Lục chi chủ, có thể nói là một Ma phía dưới, vạn Ma phía trên.
Yêu Ma chi chủ hiện giờ còn chưa công khai phản nghịch, đối với vị đại tiểu thư này dĩ nhiên cũng cung kính, lễ ngộ có thừa.
Từ nhỏ lớn lên trong cảnh được mọi người nâng niu, chỉ có người khác sợ nàng, nàng xác thực không cần phải sợ bất kỳ ai.
"Đại tiểu thư thấy chán lắm sao?" Nhìn vẻ ưu sầu trên đôi lông mày nhỏ tuổi của nàng, Tổ An không nhịn được hỏi.
"Đúng vậy a, phụ thân có việc đi Yêu tộc Hoàng Lăng gì đó, mấy năm rồi chưa về. Mạc Gia Đức thúc thúc thân với ta nhất hai năm nay cũng không thấy tăm hơi, Yêu Ma chi chủ thúc thúc đối với ta lại quá khách khí, hắn ngày thường rất bận, căn bản không có thời gian chơi với ta." Tiểu cô nương bĩu môi, "Những tên kia, từng người nhìn thấy ta đều sợ hãi, nói đến ngươi là số ít nhìn thấy ta mà không sợ."
Tổ An thầm than một tiếng, Tát Lạp Mỹ số phận quả thật có chút khổ, tuy danh là Đại tiểu thư, nhưng từ trước đến giờ chưa từng hưởng thụ niềm vui nào.
Sau đó lại đụng phải Yêu Ma chi chủ soán ngôi, một lòng muốn báo thù, mang theo những bộ hạ cũ trung thành với phụ thân trốn đông trốn tây, khó trách sau này tâm lý lại trở nên vặn vẹo như vậy.
Đương nhiên hắn phân biệt rõ nặng nhẹ, đồng tình thì đồng tình, việc cần làm vẫn phải làm: "Ta không phải đến bồi Đại tiểu thư chơi, ta là bằng hữu của Bất Luân Vương, lần này cố ý mang cho ngươi một tin tức."
"Mạc thúc thúc?" Tiểu cô nương hai mắt sáng lên, vội vàng từ trên xích đu nhảy xuống, "Mạc thúc thúc nhờ ngươi mang quà cho ta sao?"
Tổ An thở dài một hơi, dùng giọng điệu vô cùng nặng nề nói: "Bất Luân Vương ở Đông Hải Long Cung trúng mai phục của Hải tộc, toàn quân bị diệt."
"Cái gì, điều đó không thể nào! Hải tộc không phải đang thương nghị muốn đầu hàng sao, bọn họ sao dám, lại có năng lực khiến Mạc thúc thúc toàn quân bị diệt!" Tiểu cô nương tuy tuổi còn nhỏ, nhưng kiến thức đã bất phàm.
Tổ An thầm kinh hãi, thấy nàng không dễ lừa, thế là giải thích: "Hải tộc đầu hàng hẳn là kế của bọn họ, mà lại nghe nói bên kia xuất hiện một người thần bí vô cùng mạnh mẽ, hai bên liên hợp mới hại được đại quân của Bất Luân Vương."
Tiểu Tát Lạp Mỹ gấp đến độ xoay quanh: "Vậy Mạc thúc thúc bây giờ ở đâu?"
"Không rõ sống chết, chỉ sợ dữ nhiều lành ít, cho nên ta mới mạo hiểm đến thông báo cho Đại tiểu thư." Tổ An giả bộ bi thương.
"Mạo hiểm?" Tiểu Tát Lạp Mỹ theo dõi hắn, dường như không hiểu vì sao lại mạo hiểm.
Tổ An thở dài một hơi: "Bất Luân Vương bại vong, tin tức này Yêu Ma chi chủ hẳn đã sớm biết, nhưng hắn có nói với Đại tiểu thư chưa?"
Sắc mặt tiểu Tát Lạp Mỹ thay đổi, đối phương xác thực chưa từng nói với mình, mà bản thân cũng không hề hay tin gì từ người khác.
"Ngươi nói thật khó tin, ta cần kiểm chứng một phen." Tiểu Tát Lạp Mỹ thay đổi vẻ ngây thơ trước đó, trên mặt tràn đầy vẻ trịnh trọng.
"Đại tiểu thư tốt nhất đừng tìm Yêu Ma chi chủ xác thực, " Tổ An thành khẩn nói, "Ta là thụ ủy thác của Bất Luân Vương, hắn nói nếu mình xảy ra chuyện, liền đến thông báo cho Đại tiểu thư, để ngươi cẩn thận Yêu Ma chi chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận