Lục Địa Kiện Tiên

Chương 853: Kỳ hạn

**Chương 853: Kỳ Hạn**
Tổ An thật sự hoàn toàn nghi hoặc, hắn không rõ Khương La Phu rốt cuộc có ý gì.
Chỉ là giả vờ thoải mái, hay thật sự chỉ là tùy tiện vui đùa?
Nếu là vế trước, chẳng lẽ mình lại có thể làm một gã đàn ông phụ bạc?
Nếu là vế sau... Không đúng, hiệu trưởng Khương sao có thể là loại người đó.
Trong nhiều năm qua, Khương La Phu bởi vì việc mặc tất chân quá mức tân thời, táo bạo, lại thêm vẻ ngoài xinh đẹp mười phần, khí chất đặc biệt cùng mị lực trên thân không biết đã hấp dẫn bao nhiêu ong bướm.
Nhưng cho đến nay chưa từng nghe nói có bất kỳ người nào chân chính tiếp cận được nàng, ngược lại thường xuyên truyền ra một số kẻ xấu xa bị đánh thành đầu heo rồi ném vào trong hẻm nhỏ tối tăm.
Có thể thấy, nàng tuyệt đối không phải loại nữ tử tùy tiện trong phương diện này.
Lúc này, thần hồn Khương La Phu trở lại thân thể, từ từ mở mắt, nàng phát hiện mặt mình nóng rực, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh suy nghĩ nói: "Sự kiện này không được phép nói với người khác, đặc biệt là Tiểu Hi."
"Ừm..." Tổ An vô thức gật đầu, bỗng nhiên lại cảm thấy như vậy có chút không ổn, đang định nói gì đó, lại bị đối phương đưa tay ngăn lại.
"Đã nói chỉ là một hiểu lầm mỹ lệ, vừa rồi khi ở trạng thái thần hồn giao dung, ta có thể cảm giác được ngươi không hề có chút tà niệm, nếu không ta cũng sẽ không bỏ qua như vậy, đã như vậy, chúng ta sao không quên chuyện này đi? Như thế sẽ tốt cho tất cả mọi người." Đôi mắt Khương La Phu khôi phục vẻ lạnh lùng diễm lệ thường ngày.
"Nhưng như vậy không công bằng với cô." Tổ An lúc này cũng rất đau đầu, nói cho cùng đối phương bị chiếm tiện nghi lớn, xét cho cùng vẫn là do bản thân mình thiếu hụt những kiến thức cơ bản dẫn đến.
"Chỉ là thần hồn bị ngươi đụng chạm vài cái mà thôi, không có gì đáng kể. Ta hơi mệt, muốn nghỉ ngơi." Khương La Phu nói bằng giọng bình tĩnh, thậm chí có chút băng lãnh.
Tổ An rùng mình trong lòng, cảm giác lúc này cũng tương đối cổ quái, rõ ràng là bản thân chiếm tiện nghi của người ta, sao giờ lại giống như nàng chiếm tiện nghi của ta, hơn nữa còn trở mặt không nhận người.
Có điều, hắn cũng hiểu rõ sau khi xảy ra chuyện như vậy, nàng thực sự cần thời gian một mình yên tĩnh một chút.
Đặc biệt là vừa rồi, nàng gần như đã bộc lộ ra dáng vẻ chật vật nhất trước mặt mình...
Nghĩ đến đây, hắn cũng không tiện khuyên can thêm, liền đứng dậy cáo từ: "Vậy ta ra ngoài trước, tất cả khí tức tà ác trong cơ thể cô đã bị ta thanh trừ triệt để, nếu sau này cô cảm thấy có bất kỳ điểm nào không ổn, thì lập tức nói với ta."
Khương La Phu: "..."
Nàng thầm nghĩ: Phát sinh chuyện như vậy rồi, sau này ta còn dám tìm ngươi sao?
Bất quá do dự một chút, nàng vẫn "ừ" một tiếng.
Thấy nàng cố ý quay lưng về phía mình, vẻ mặt cùng giọng nói đều có chút lạnh lùng, Tổ An trong lòng cũng có chút khó chịu, nhưng nghĩ tới tổn thương của nàng, chính mình cũng không còn mặt mũi giải thích, chỉ có thể chắp tay một cái, phiền muộn rời khỏi phòng.
Đợi đối phương rời đi, Khương La Phu vốn đang ngồi thẳng tắp dường như không còn chút khí lực, cả người trực tiếp mềm nhũn xuống, đôi mắt vốn dĩ tựa như tuyết bay mùa đông giờ lại giống như mưa xuân kéo dài, khẽ khàng nỉ non: "Mất mặt, mất mặt quá..."
Bỗng nhiên, nàng hơi xoay người, cảm giác được trên người có chút không thoải mái, ngẩng đầu xác nhận đối phương rời đi đã đóng kỹ cửa, lúc này mới vội vàng cởi bỏ tất chân, nhìn thấy tình hình bên trong, gương mặt thành thục, lãnh diễm trong nháy mắt đỏ bừng.
Về sau không thể mặc liền thể tất chân nữa...
Nàng cho đến giờ cũng không phát hiện thân thể mình vậy mà lại do nhiều nước cấu thành đến vậy.
"Thần hồn tương giao..." Hồi tưởng lại ngày xưa khi xem những điển tịch liên quan đến loại chuyện này, các loại cách nói không chi tiết, hoặc là mịt mờ ví von cùng với ám chỉ, Khương La Phu chỉ cảm thấy có chút nghiến răng.
Những bậc tiền bối tiên hiền này thực sự là lừa đảo, tại sao không viết rõ ràng một chút, hại ta vừa rồi mất mặt lớn như vậy.
Nghĩ đến cảm giác khi đôi bên thần hồn giao hòa vừa rồi, Khương La Phu vô thức vuốt ve khuôn mặt, trong lúc nhất thời không khỏi có chút xuất thần.
...
Lại nói Tổ An sau khi rời khỏi phòng Khương La Phu, Kỷ Tiểu Hi nghe tin chạy tới: "Dì nhỏ ta sao rồi?"
Nghĩ đến vừa rồi, trời xui đất khiến thế nào mà lại cùng Khương La Phu phát sinh chuyện kia, Tổ An có chút không dám nhìn thẳng ánh mắt thanh tịnh, hồn nhiên của Tiểu Hi, có chút mất tự nhiên đáp: "Khí tức tà ác trong cơ thể nàng đã được thanh trừ triệt để, chỉ là nàng cần nghỉ ngơi thật tốt, các cô tạm thời đừng quấy rầy nàng."
Biết được dì nhỏ bình an vô sự, ánh mắt Kỷ Tiểu Hi lập tức cong cong như vầng trăng khuyết: "Tổ ca ca, huynh quá lợi hại, khó khăn gì cũng không làm khó được huynh."
Nàng tinh thông y thuật, e rằng là người rõ ràng nhất tình huống của Khương La Phu ở đây, trước đó nàng đã dùng hết các loại thủ đoạn đều không thể thanh trừ cỗ lực lượng quỷ dị trong cơ thể dì nhỏ, không ngờ lại nhanh chóng được Tổ An giải quyết như vậy.
Tổ An có chút bất an, vội vàng đổi chủ đề: "Muội bên này chuẩn bị thế nào rồi?"
"Ta đang học tập thế giới yêu ma y thuật cùng độc kinh, tuy rằng khác biệt rất lớn so với tri thức thế giới của chúng ta, nhưng y độc một đạo, vạn biến không rời tông, khoảng chừng vài ngày nữa, ta hẳn là có thể thông hiểu những thứ này." Kỷ Tiểu Hi nói rồi ưỡn bộ ngực nhỏ, thần sắc có chút kiêu ngạo, tựa hồ đang chờ được khích lệ.
"Tiểu Hi thật lợi hại!" Tổ An nhịn không được khẽ xoa đầu cô, phải biết đây chính là tinh túy của y thuật và độc kinh của cả một thế giới, nàng vậy mà có thể thông hiểu đạo lý trong thời gian ngắn như vậy!
Dù nàng vốn là tiểu thần y, nhưng tốc độ này vẫn quá mức khoa trương.
Chỉ có thể nói rõ, nàng đối với y, độc lý giải đã gần như đạt tới cảnh giới đạo, chỉ có như vậy, nàng mới có thể học bất kỳ kiến thức tương quan mới nào một cách dễ dàng như trở bàn tay.
Nghe hắn giải thích, Kỷ Tiểu Hi có chút mờ mịt: "Ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là nhìn những dược thảo kia, cảm thấy tự nhiên thân thiết, dường như bọn chúng tranh nhau chủ động nói cho ta biết bọn chúng có công hiệu gì vậy."
Tổ An nghe vậy càng thêm giật mình, thầm nghĩ chẳng lẽ đây là cái thể loại Tiên Thiên Y Tiên Thánh Thể trong truyền thuyết sao?
Đang định cẩn thận hỏi thăm, bỗng nhiên Tác Luân thị chạy tới: "Tổ đại ca, bên ngoài có một nữ tử để lại thư hẹn huynh đến địa điểm cũ gặp mặt."
Nghe nói như thế, chư nữ trong động phủ ào ào quay đầu nhìn về phía Tổ An, ánh mắt mang theo nhiều ý tứ xem xét.
Tổ An trong nháy mắt lại có chút khẩn trương, vội vàng nói: "Hơn phân nửa là Tát Lạp Mỹ muốn gặp ta, các muội nghĩ đi đâu vậy."
Nghĩ đến trước đó hắn miêu tả về Tát Lạp Mỹ, chư nữ không khỏi che miệng mỉm cười, thậm chí không ít người còn xì xào bàn tán với nhau, loáng thoáng nghe được là đang trêu ghẹo gì đó.
Tổ An tối sầm mặt, rời khỏi động phủ, đi tới địa phương mấy lần trước gặp mặt Tát Lạp Mỹ, quả nhiên nàng đang đứng chắp tay ở đó.
"Nhìn thần sắc của Đại tiểu thư, hẳn là đã thành công cứu được Mạc Gia Đức." Tổ An cười nói.
"Còn phải nhờ phúc của công tử," Tát Lạp Mỹ chắp tay, "Bất quá Yêu Ma chi chủ trở về sớm hơn dự kiến rất nhiều, may mà có đội người thần bí đánh bất ngờ bảo khố cung điện, nếu không phải bọn họ hấp dẫn sự chú ý của Yêu Ma chi chủ, chỉ sợ đám người chúng ta đều đã bị bắt."
"A, lại còn có một đội người thần bí đi tập kích bảo khố? Đại tiểu thư có biết là ai thần thông quảng đại như vậy không?" Tổ An giả vờ hiếu kỳ.
"Ta lại nghĩ, đội thần bí kia chỉ sợ là công tử ngươi." Tát Lạp Mỹ cười híp mắt nhìn hắn.
Tổ An biến sắc: "Lúc đó ta đang dẫn Yêu Ma chi chủ rời khỏi cung điện, làm sao phân thân được? Lại nói, nếu ta có bản lĩnh này, Chân Ma nhất tộc cũng không đến nỗi hiu quạnh thành bộ dạng như bây giờ."
Từ đầu đến cuối, Tát Lạp Mỹ đều nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tổ An, nhưng hắn đã trải qua nhiều mưa to gió lớn, diễn kỹ sớm đã đạt tới trình độ hoàn hảo, nàng thực sự không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.
Tát Lạp Mỹ cười cười: "Ngươi nói xác thực có mấy phần đạo lý, xem ra là ta nghĩ nhiều."
Nàng chợt lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho hắn: "Trải qua biến cố lần này, bảo khố kia hiển nhiên không thể đến gần, ta đã nghĩ biện pháp lấy cho ngươi một nhóm trận pháp tài liệu ở nơi khác, hẳn là đủ cho ngươi kiến tạo lại truyền tống trận pháp, không biết công tử lúc nào có thể tạo xong?"
Tổ An tiếp nhận nhẫn trữ vật, thoáng dò xét, phát hiện bên trong có đủ loại trận pháp tài liệu, không khỏi có chút vui mừng, vạn vạn không nghĩ đến lại có thu hoạch như vậy: "Đại tiểu thư tựa hồ rất gấp?"
"Đương nhiên là gấp, tình thế bây giờ..." Tát Lạp Mỹ nói đến một nửa tự biết lỡ lời, rất nhanh sửa lời, "Kéo dài thêm một ngày, liền khiến phụ thân ta chịu khổ thêm một ngày, đương nhiên phải mau chóng cứu người trở về, ba ngày có đủ không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận