Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4108: U Minh Địa Phủ

Chương 4108: U Minh Địa PhủChương 4108: U Minh Địa Phủ
Tổ An nhướng mày, tuy giờ phút này không tiếp tục sử dụng lực lượng long mạch, nhưng lấy tu vi của hắn, trong phạm vi thần niệm bao phủ, dù một con muỗi cũng không thể trốn qua hắn cảm giác, nhưng thanh âm này như đột nhiên vang lên, hắn căn bản không có cách nào khóa chặt được vị trí của đối phương.
Đây chính là một sự tình rất ly kỳ, có chút vượt qua lẽ thường.
Tổ An lần nữa vận chuyển Tích Thiên Tủy Xiển Vi, mượn nhờ lực lượng long mạch, bỗng nhiên mở to mắt, tiện tay vung lên, một đạo khí kình vô hình bắn ra, tách tử khí qua hai bên, lộ ra một pho tượng khổng lồ.
Thương Lưu Ngư ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời kinh hãi gần chết.
Ngay cả Tổ An cũng không nhịn được ngẩn ngơ, phải biết lấy thân phận và kiến thức của hai người, không biết gặp bao nhiêu pho tượng hùng vĩ.
Bao quát trước đó không lâu nhìn thấy pho tượng Long Thần, đã rất có khí thế. Nhưng những pho tượng kia cộng lại, so sánh với cái trước mắt này cũng kém mấy chục lần.
Chỉ thấy pho tượng kia đang ở một bên khác của thâm uyên vô tận, toàn bộ thân thể như đứng giữa thiên địa, dưới chân là thâm uyên, đỉnh đầu thì thẳng vào thương khung, dường như trời cao bao nhiêu, hắn cao bao nhiêu.
Trên đầu pho tượng kia đội mũ miện treo chuỗi ngọc giống như hoàng đế, rèm ngọn phía trước che chắn khuôn mặt hắn, làm cho không người nào có thể thấy rõ hắn đến cùng dáng dấp ra sao.
Tổ An nhíu mày, đừng nói một bức rèm ngọc, ngay cả rèm che chân chính, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được tầm mắt của hắn, nhưng hết lần này tới lần khác thấy không rõ dung mạo của đối phương, chỉ có thể cảm nhận được uy nghiêm và thần thánh vô tận,
Gia hỏa này còn mạnh hơn trong tưởng tượng, loại cảm giác kia thậm chí có thể so với tồn tại mà lúc trước Thu
Hồng Lệ nhảy Thiên Địa Tế Vũ dẫn tới.
- A, thế giới này lại còn có nhân loại cường đại như ngươi?
Pho tượng kia hiển nhiên cũng có chút giật mình vì đối phương có thể phát hiện mình, tách ra tử khí sền sệt nồng đậm kia...
Hắn dò xét Tổ An một lúc:
- Nguyên lai là mượn nhờ lực lượng long mạch, khó trách ý chí thiên địa sẽ cho phép ngươi tồn tại.
Tổ An giật mình, gia hỏa kia ngay cả chuyện này cũng nhìn ra được?
Còn nữa, vừa rồi trong lời nói của hắn có ý gì, ý chí thiên địa của thế giới này sẽ xóa người mạnh mẽ.
- Tựa hồ ngươi cũng rất muốn tham gia thí luyện kia?
Lúc này pho tượng kia nói. Chỉ là thanh âm đã khiến người ta muốn nằm rạp trên mặt đất hành lê, cũng may tính cách của Thương Lưu Ngư cao ngạo, lại thêm Tổ An ở bên cạnh giúp nàng ngăn cản đại bộ phận uy áp, lúc này mới không có quỳ xuống. Tổ An không có trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi thăm:
- Ngươi là ai? Trước đó kêu gọi ta tựa hồ là ngươi? Vì sao xưng ta là người hữu duyên? - Ta là ai? Pho tượng kia đạm mạc đáp. - Cái này không thể nói, ngươi nghe được tên của ta, sẽ chỉ uổng đưa tánh mạng. Trong lòng Tổ An hơi động, hiện tại hắn đã được chứng kiến một số tồn tại quá cường đại, chỉ biết danh hào của những người này đã mang đến hủy diệt.
Vị này hiển nhiên cũng như thế.
- Hoàng hậu sư phụ, ngươi biết hắn là ai không?
Tổ An âm thầm hỏi thăm. Chỉ tiếc như đá ném vào biển rộng, Mị Ly không có bất kỳ đáp lại gì.
Lúc này pho tượng kia còn nói thêm:
- Trước đó kêu gọi ngươi đúng là ta, ta phát giác được trên người ngươi có vật liên quan tới ta.
Tổ An sững sờ, tâm nghĩ đến cùng là cái gì?
Mới đầu không có kêu gọi, thẳng đến mình bắt đầu trị thương.
Chẳng lẽ là Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh? Chờ chút, gia hỏa này sẽ không phải là Tần Thủy Hoàng chứ?
Có điều hắn lập tức phủ định ý nghĩ này, ban đầu hắn ở bí cảnh gặp qua Thủy Hoàng Đế, cùng pho tượng này rõ ràng không giống nhau.
- A?
Pho tượng kia vốn nhìn Tổ An chăm chú, bỗng nhiên như phát hiện cái gì, ngữ khí kinh ngạc.
Tổ An và Thương Lưu Ngư liếc nhau, đầu nhìn ra nghỉ hoặc trong mắt nhau, đối phương từ vừa mới bắt đầu, ngữ khí cao cao tại thượng, giống như Thần Linh khiến người ta quỳ bái.
Nhưng hôm nay ngữ khí kinh ngạc kia, như phát hiện người hoặc vật gì rất giật mình.
- Nguyên lai là ngươi, lão bằng hữu.
Pho tượng kia thăm thẳm thở dài, ngữ khí có chút thân mật. - Lão bằng hữu?
Thương Lưu Ngư trợn tròn mắt nhìn Tổ An, hắn lại là lão bằng hữu với tồn tại như vậy? Tổ An mộng bức, tuy hắn cũng muốn giả vờ diễn phim, nhưng cục diện hôm nay để hắn căn bản không dám diễn. Quá bất hợp lí
- Xem ra ngươi còn chưa khôi phục trí nhớ.
Pho tượng kia a một tiếng.
- Cũng đúng, tuy hiện tại ngươi ở thế giới này rất mạnh, nhưng trong chư thiên vạn giới vân quá yếu, khôi phục trí nhớ thật quá nguy hiểm.
Thương Lưu Ngư nhíu mày, dò xét Tổ An, chỉ cảm thấy nam nhân này quá thần bí.
Tổ An nghĩ đến trước đó Mị Ly nói không tỉ mỉ, chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận