Lục Địa Kiện Tiên

Chương 945: Tà ác ô uế chi địa

**Chương 945: Vùng đất tà ác ô uế**
Khổng Tước quận chúa cũng đứng dậy theo: "Ta cũng đi cùng!"
Liên quan đến đại bí mật của Yêu tộc, lẽ nào nàng lại nguyện ý bỏ lỡ?
"Trên người ngươi có vết thương..." Nhân Ngư Nữ Vương có chút lo lắng.
"Không sao, chút thương tổn này không đáng là gì, không ảnh hưởng đến chiến đấu." Trong mắt Khổng Tước quận chúa tràn ngập ánh sáng hưng phấn.
Thấy nàng kiên trì như vậy, Tổ An ngược lại cũng không tiện nói gì, liền mang theo hai nàng cùng ra ngoài.
Anh Đào vốn cũng muốn đi xem, nhưng bất đắc dĩ bản sự của mình thấp kém, đến nơi hung hiểm kia hơn nửa không có sức tự vệ, thế là Nhân Ngư Nữ Vương liền mệnh nàng ở lại, chăm sóc Huyền Tố song vệ đang trọng thương.
"Cảm tạ các hạ cùng Nữ Vương đã cứu Huyền Huyền và Tố Tố." Trên đường biết được Huyền Tố song vệ cũng được cứu về, Khổng Tước quận chúa vừa mừng vừa sợ.
Tổ An nhìn Nhân Ngư Nữ Vương một chút: "Đều là Nữ Vương cứu, ta không có ra chút sức lực nào."
Nhân Ngư Nữ Vương trợn mắt trừng hắn một cái: "Nếu không phải ngươi sau đó trợ giúp, bọn họ có lẽ đã dự định không màng tính mạng, tại Tứ Phương Điện làm ra động tĩnh để hấp dẫn sự chú ý của yêu ma."
Bây giờ nàng đương nhiên biết đêm đó đã phát sinh chuyện gì, nghĩ đến hắn rõ ràng tu vi cao như vậy, nhưng lúc đó lại giả vờ làm một thị vệ ngốc, còn xua đuổi đám Hải Mã tới cứu mình.
Làm hại ta bị hắn đùa bỡn xoay quanh, nghĩ đến đêm đó chính mình có những màn biểu diễn vụng về bị hắn nhìn thấu, nàng liền có chút nghiến răng.
Tổ An cười cười: "Những người trung nghĩa như thế, lẽ nào lại không cứu?"
Bởi vì hai nữ đều rõ ràng đây không phải là dung mạo thật của hắn, để tránh xấu hổ, dứt khoát tìm một cái mặt nạ bằng sắt che khuất nửa trên khuôn mặt.
Khổng Tước quận chúa biết được chuyện đã xảy ra đêm đó, không khỏi vui mừng khôn xiết: "Huyền Huyền, Tố Tố và ta trên danh nghĩa là chủ tớ, nhưng thật ra lại như huynh muội ruột thịt, hai vị đại ân, Thanh Vũ suốt đời khó quên."
Trong lòng nàng cũng có chút buồn rầu, ân tình lớn như thế thì làm sao trả đây.
Nhân Ngư Nữ Vương thì thôi, 'thiên trường địa cửu', chính mình tổng có biện pháp hoàn lại.
Nhưng vị đại ca thần bí này thì sao, chính mình làm thế nào để báo đáp hắn?
Tựa hồ đoán được suy nghĩ của nàng, Tổ An mở miệng nói: "Không cần như thế, ngươi và một cố nhân của ta có chút tương đồng, huống chi ta và Khổng Tước nhất tộc có chút nguồn gốc, cho nên nhìn thấy tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn."
Nếu là người khác nói như vậy, hai nữ chỉ cho rằng đó là một thủ đoạn bắt chuyện vụng về, dù sao các nàng xinh đẹp như thế, loại thủ đoạn nào mà chưa từng thấy qua.
Nhưng Tổ An nói ra, các nàng lại không có chút nào hoài nghi, Khổng Tước quận chúa nháy mắt mấy cái: "Có phải là vị kia đã tặng cho ngươi chiếc lông chim kia?"
Tổ An ừ một tiếng.
Nhân Ngư Nữ Vương thần sắc nghiền ngẫm nhìn Tổ An, căn cứ nàng phỏng đoán, gia hỏa này ở hậu thế hơn nửa cùng Nhân Ngư nhất tộc nữ tử có một ít quan hệ.
Nhưng hiện tại xem ra, quan hệ với hậu duệ của Khổng Tước nhất tộc cũng không tầm thường.
Chậc chậc, chẳng lẽ gia hỏa này là một gã hoa tâm đại củ cải?
Khổng Tước quận chúa tâm tư thiếu nữ, không có nhiều cố kỵ như nàng, trực tiếp truy vấn: "Tình muội muội sao?"
Tổ An mặt mo đỏ ửng: "Hồng nhan tri kỷ mà thôi, không phải như ngươi nghĩ đâu."
Khổng Tước quận chúa cũng không tin, vòng quanh Tổ An không ngừng đánh giá hắn: "Ngươi nói vóc người của nàng giống ta, giống đến mức nào?"
Tổ An không trả lời, rất khó nói ra là cơ hồ được in ra từ một khuôn mẫu.
Có thể hai nữ đều là những người cực kỳ thông minh, hắn không trả lời, các nàng lập tức đoán được đại khái.
Khuôn mặt Khổng Tước quận chúa trong nháy mắt đỏ bừng, thần sắc Nhân Ngư Nữ Vương cũng có chút kinh dị, nhớ lại tình cảnh Tổ An vừa mới nhìn thấy, cùng lần đầu tiên hắn nhìn thấy Khổng Tước quận chúa giống nhau như đúc, chẳng lẽ ở hậu thế, nữ tử Nhân Ngư tộc mà hắn quen thuộc kia, cũng có dáng dấp cực kỳ tương tự ta sao?
Nghĩ tới đây, rất nhiều nghi hoặc trước kia của nàng trong nháy mắt được giải quyết dễ dàng, có thể đi cùng lại là càng nhiều nghi hoặc hơn.
Hết thảy những điều này rốt cuộc là trùng hợp hay là mệnh trung chú định?
Khổng Tước quận chúa lại nghĩ đến một vấn đề mấu chốt khác: "Ngươi nói ngươi đến từ hậu thế, mà nữ tử Khổng Tước kia lại tương tự ta như thế, nàng kia... Sẽ không phải là hậu duệ của ta chứ?"
Tổ An thực ra cũng có sự nghi ngờ này: "Ta cũng không biết."
Nói đến coi như là hậu duệ, dáng dấp giống nhau như thế, cũng rất không có khả năng.
Nghĩ đến chính mình vô cùng có khả năng có hậu duệ, Khổng Tước quận chúa trên mặt phát nóng hổi, cũng không biết cha đứa bé là ai?
Nhiều năm như vậy nàng tâm cao khí ngạo, mặc kệ thân phận và dung mạo đều là nhân tuyển tốt nhất ở Yêu tộc, cho nên cũng không có nam tử nào lọt vào pháp nhãn của nàng.
Huyền Huyền, Tố Tố quan hệ với nàng tuy rất tốt, nhưng chỉ có tình huynh muội và chủ tớ, không có tình cảm khác.
Nàng rất khó tưởng tượng thế gian sẽ có nam tử để cho mình điên cuồng yêu mến, nguyện ý sinh con cho hắn.
Bỗng nhiên ánh mắt của nàng rơi xuống trên thân Tổ An, hai gò má càng phát ra đỏ ửng.
Ai nha, Khổng Thanh Vũ ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy, hắn rất có thể là người yêu của con cháu đời sau của ngươi!
Một suy nghĩ nào đó vừa lóe lên, nàng xấu hổ đến suýt chút nữa làm đáy biển thủng một lỗ, thế là nàng quyết định không thể để một mình mình xấu hổ: "Vậy tính ra, ngươi chẳng phải là phải gọi ta một tiếng tổ nãi nãi?"
Tổ An: "? ? ?"
Thấy ánh mắt giảo hoạt của thiếu nữ, Tổ An thầm nghĩ thật là đảo ngược cả thiên cương, có chút muốn ấn nàng xuống đánh cho một trận.
Bất quá lời nói vô tình, người nghe hữu ý.
Nhân Ngư Nữ Vương lại là sắc mặt trắng bệch, nhẩm từ "tổ nãi nãi" kia, cảm giác Khổng Tước quận chúa rất có thể đã đoán được chân tướng.
Khó trách hắn kháng cự chính mình như vậy, đối mặt chính mình lấy lòng, các loại tránh né, nguyên lai là bởi vì nguyên do này.
Chính mình lại yêu người yêu của con cháu đời thứ bao nhiêu không biết của mình?
Đây đều là chuyện gì vậy chứ!
Ba người trò chuyện một chút, đã đi tới gần Hải Nhãn.
Nghe thấy cách đó không xa truyền đến các loại ồn ào náo động cùng với tiếng chém giết, kêu rên, Nhân Ngư Nữ Vương không lo được xoắn xuýt trong lòng, vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy nguyên bản đề phòng nghiêm ngặt hạp cốc dưới đáy biển lúc này đã loạn thành một đoàn.
Đại trận bao trùm xung quanh hạp cốc lúc sáng lúc tối, tựa hồ chịu đến phá hư, đang nỗ lực chống đỡ, nhưng tùy thời đều có thể triệt để sụp đổ.
Mà những thị vệ Long tộc vốn nên giữ nghiêm trận địa lúc này lại đánh nhau loạn xạ, tựa hồ đang tàn sát lẫn nhau.
Tứ Đại Long Vương đã đến, nhưng không ít thị vệ Long tộc vẫn công kích về phía bọn họ, làm Tứ Đại Long Vương kinh sợ liên tục.
Trong đám thị vệ Long tộc kia không thiếu những cường giả cấp Trưởng Lão tọa trấn ở đây, toàn bộ đều không để ý thương thế liều mạng công kích tới, làm Tứ Đại Long Vương có chút chật vật không chịu nổi.
"Chẳng lẽ là một số thủ vệ làm phản?" Khổng Tước quận chúa thấy cảnh này suy đoán nói.
"Các ngươi chú ý nhìn thần sắc của những thủ vệ kia." Tổ An vốn còn muốn bố trí mấy trận pháp ẩn nặc để che giấu thân hình khí tức của ba người, nhưng thấy ở đây hỗn loạn, hiển nhiên Tứ Đại Long Vương sớm đã không lo được nhiều như thế.
Được hắn nhắc nhở, Nhân Ngư Nữ Vương cùng Khổng Tước quận chúa tỉ mỉ quan sát, lúc này mới phát hiện ánh mắt của những thị vệ cuồng loạn kia đều có chút xám trắng, tựa hồ không có sức sống.
Nhưng bọn hắn rõ ràng chiến đấu dữ dội như vậy, nhưng lại không có sinh khí, hai loại trạng thái hoàn toàn khác biệt đồng thời xuất hiện, xem ra cực kỳ quỷ dị.
Hơn nữa bọn họ chú ý tới những thị vệ kia tựa hồ rất ít khi dùng binh khí chiến đấu, mà chính là liều lĩnh dùng tay không cào xé, phàm là những thị vệ bị bọn họ cào thương, cắn bị thương rất nhanh trên thân cũng sẽ xuất hiện một trận xám trắng chi khí, biến thành giống như bọn họ, chuyển qua hướng đồng bạn bên người đánh tới.
"Đây là trúng loại cổ độc gì sao?" Thấy cảnh này, Khổng Tước quận chúa nhịn không được nuốt nước miếng, có thể trong thiên hạ có loại cổ độc có tính truyền nhiễm lớn như vậy sao?
"Không phải cổ độc, mà chính là tử khí." Nhân Ngư Nữ Vương mặt trầm như nước, chỉ vào những luồng khí xám trắng không ngừng tuôn ra ở phía dưới hạp cốc, "Kia chính là tử khí ở Hải Nhãn mà các đời Hải tộc trấn áp, thứ dơ bẩn nhất, tà ác nhất trên đời này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận