Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4194: Truyền thừa (2)

Chương 4194: Truyền thừa (2)Chương 4194: Truyền thừa (2)
- Hắn hẳn muốn mọi người chỉ là quan hệ thầy trò thuần túy.
Tổ An an ủi.
- Ấn, tuy lão sư hiền hoà, nhưng thực chất là người kiêu ngạo, có lẽ hắn cho rằng đó là ân oán giữa hắn và Triệu Hạo, ngay từ đầu không có nghĩ để chúng ta tham dự. Trên mặt Thương Lưu Ngư lộ ra vẻ tưởng nhớ.
Tổ An nghĩ đến trước đó ở trong U Minh Địa Phủ, tựa hồ không thấy được vong hồn của lão Tế Tửu, không biết là đầu thai chuyển thế hay làm sao, bằng không sẽ chiếu cố hắn một chút.
Hai người thương cảm thật lâu, bỗng nhiên Thương Lưu Ngư hiếu kỳ nói:
- Đúng rồi, sao ngươi biết ta dùng tiếng ca công kích, trước đó ta chỉ ở điểm mới đối mặt hai yêu ma mới lộ qua những năng lực này.
- Đang muốn nói chuyện này với ngươi?
Tổ An áy náy nói.
- Thực ra ta sớm đã trở lại, mấy ngày nay ta một mực ở bên cạnh quan sát ngươi làm sao chống cự hai yêu ma kia tiến công. Thương Lưu Ngư:
- ???
Nàng nghi ngờ nhìn Tổ An, nhưng không có tức giận, bởi vì nàng rõ ràng đối phương khăng định có nguyên nhân. Quả nhiên, Tổ An nói:
- Sau khi ta giải quyết sự tình ở trong U Minh Địa Phủ, phát giác bên này có biến cố, vừa muốn trở về, lại bị một thanh âm ngăn lại...
- Tựa hồ ngươi đang trải qua thí luyện, nếu ta xuất hiện, thí luyện của ngươi sẽ không cách nào hoàn thành.
- Thí luyện?
Thương Lưu Ngư khẽ giật mình, bỗng nhiên nghĩ đến pho tượng thần bí lúc trước nói.
Tổ An giải thích:
- Một hư ảnh nói cho ta, nàng là Nhân Ngư thủy tổ lưu lại một sợi tàn niệm, bây giờ sắp triệt để tiêu tán, may mắn trước đó Phong... Khụ khụ, bằng hữu giúp nàng chọn ngươi làm người ứng cử, mở ra thí luyện. Chỉ bất quá năng lượng của nàng đã duy trì không được, cho nên ủy thác ta tiếp tục giúp nàng khảo nghiệm.
- Nhân Ngư tộc các ngươi tôn sùng nhất là ái tình, hữu tình trung trinh, rất hiển nhiên, những ngày này dù là thời điểm nguy cấp nhất, ngươi cũng không vứt bỏ ta chạy trốn, mà tận sức kiên trì thời gian dài hơn. Ngươi trung trinh, dũng khí, còn có trí tuệ, đều là phẩm chất quý giá nhất của Nhân Ngư tộc, cho nên hiện tại ta thay thế vị tiền bối kia tuyên bố, ngươi thông qua khảo nghiệm, được truyền thừa của Nhân Ngư thủy tổ.
Nói xong giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu xanh lam, sau đó nhẹ nhàng điểm một cái, quả cầu ánh sáng kia bay vào mi tâm của Thương Lưu Ngư. Trong nháy mắt đó, Thương Lưu Ngư cảm thấy thức hải mình xuất hiện vô số trí nhớ và tri thức, còn có một hư ảnh mỹ lệ đang nói gì đó với nàng.
Tổ An chờ một lát, có chút khẩn trương:
- Thế nào, hiện tại cảm giác thế nào?
Tuy trước đó hắn kiểm tra qua, trong quang cầu này không có ẩn tàng bẫy rập gì, nhưng nhìn thấy Thương Lưu Ngư bỗng nhiên ngẩn người, vẫn khó tránh khỏi bận tâm. Thương Lưu Ngư lấy lại tinh thần:
- Ân, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều tin tức, đầu là công pháp và kỹ năng đã sớm thất truyền của Nhân Ngư tộc, hơn nữa ta cảm giác, tựa hồ tu vi tăng trưởng không ít, chỉ bất quá Nhân Ngư thủy tổ nói ta không thể một lần là xong, bằng không sẽ căn cơ bất ổn, cần dựa theo kế hoạch của nàng từng bước tu luyện, mới có thể dần dần hấp thu cơ duyên.
- Là đạo lý này, trong thời gian ngắn tu vi của ngươi đột phá quá nhanh, tương lai sẽ xuất hiện các loại vấn đề, bây giờ vững vàng càng tốt hơn. Tổ An biểu thị đồng ý. Thương Lưu Ngư hé miệng cười nói:
- Nói giống như tu vi của ngươi đột phá chậm lắm vậy. Trước kia nàng nghe quá nhiều cố sự thiên tài, thậm chí nàng cũng là thiên tài nổi danh, nhưng so sánh với Tổ An, thiên tài gì cũng ảm đạm phai mờ.
Tổ An có chút xấu hổ:
- Tình huống của ta có chút đặc thù... - Được rồi được rồi, biết ngươi đặc biệt, chúng ta không thể so với ngươi. Thương Lưu Ngư cười híp mắt nhìn hắn, bỗng nhiên thần sắc trịnh trọng hỏi thăm.
- Đúng rồi, nếu trước đó ta không chịu đựng được khảo hạch, rất sớm đã không kiên trì nổi, ngươi sẽ làm sao?
- Ta sẽ lập tức tới cứu ngươi. Tổ An nhìn nàng nói.
- Hơn nữa trực tiếp tính ngươi thông qua thí luyện. Thương Lưu Ngư gắt giọng: - Ngươi như vậy là làm việc thiên tư!
Tổ An ôn nhu nhìn nàng:
- Vì Thương tỷ tỷ, làm việc thiên tư thì đã sao.
Thương Lưu Ngư đỏ mặt, trái tim đập bịch bịch, nghĩ thầm lời này của hắn rốt cuộc có ý gì?
- Chỉ bất quá ta cũng không nghĩ tới ngươi có thể kiên trì lâu như vậy, ta nghĩ lấy tính tình của ngươi, nếu biết hết thảy, khẳng định càng muốn dùng bản lĩnh của mình thông qua khảo nghiệm.
Tổ An nói.
Thương Lưu Ngư duỗi ngón tay điểm vào ngực hắn nói: - Ngươi quả nhiên hiểu tai Động tác này vừa làm xong, nàng liền hối hận, đây là động tác giữa người yêu với nhau nha.
Thương Lưu Ngư vội vàng nói sang chuyện khác:
- Tiếp xuống ta chỉ sợ phải ở trong Long Cung bế quan một đoạn thời gian, không thể cùng ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận