Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2675: Không phải còn có ngươi sao

Đúng lúc này, thanh âm của Tổ An truyền đến:
- A, sao ta nhìn hình dáng có chút quen mắt thế nhỉ.
Trong lòng Kim Ô Thái Tử vốn khó chịu, nghe vậy cười lạnh nói:
- Đồ vật trong bảo khố của hoàng gia ta, ngươi lại nói nhìn quen mắt, khoác lác cũng phải dùng não chứ.
Tổ An nghĩ thầm bảo khố hoàng gia không tầm thường sao, giường của tiểu mụ ngươi ta còn lên nướng khoai đây.
Hắn không thèm để ý đối phương, cẩn thận quan sát lỗ chìa khóa.
- Đừng giả vờ giả vịt, nếu ngươi có thể nhìn ra cái gì, ta ăn hết mấy tảng đá kia.
Kim Ô Thái Tử mừng thầm, lúc này đã kịp phản ứng, phụ hoàng không thể ở trong bí cảnh đạt được lực lượng đột phá, như vậy hắn thọ nguyên sắp hết, sẽ truyền hoàng vị và một thân công lực cho mình.
Cho nên tự nhiên phải ra sức ngăn cản Tổ An, tuy hắn không cho rằng đối phương có thể lấy ra đồ vật có giá trị gì.
Ai biết một giây sau, Tổ An móc ra một cái chìa khoá hình dáng quái dị:
- Các ngươi nhìn xem là cái này sao?
Nụ cười của Kim Ô Thái Tử nhất thời cứng lại.
Yêu Hoàng vốn không hề để ý, nghĩ thầm chìa khoá trong bảo khố của mình làm sao có thể tới chỗ người khác.
Bất quá sau khi thấy rõ, hắn vừa mừng vừa sợ:
- Ngươi lấy được từ chỗ nào?
Thậm chí sợ hãi cả kinh, chẳng lẽ gia hỏa này ra vào cung đình dễ dàng như vậy?
Trộm chìa khoá trong bảo khố ta cũng không biết chút nào, vậy có trộm vật trân quý khác không?
- Ta từ chỗ Hắc Xỉ Cổ ngẫu nhiên lấy được.
Tổ An thầm hô may mắn, may mắn lúc trước phát hiện Bạch Liên Thánh Hỏa không thiêu được cái chìa khoá này, mới thu lại cất giữ.
Không nghĩ tới vừa vặn dùng ở nơi này, sự tình quá trùng hợp, dường như từ nơi sâu xa có một bàn tay an bài hết thảy.
- Hắc Xỉ gia quả nhiên đều là thứ ăn cây táo rào cây sung!
Sắc mặt Yêu Hoàng khó coi, Hắc Xỉ gia tộc được cắt cử trông giữ bảo khố hoàng cung, kết quả trông giữ đến đồ vật trong bảo khố xuất hiện ở trên người Hắc Xỉ Cổ, đây không phải biển thủ thì là cái gì?
Trong lòng Kim Ô Thái Tử cuồng loạn, Hắc Xỉ gia là cữu cữu của hắn, có thể nói là minh hữu và hậu thuẫn kiên định nhất của hắn.
Từ góc độ của hắn mà nói, người Hắc Xỉ gia tham một chút thì tham, so với bọn họ trợ lực, chút tổn thất này không tính là gì.
Huống chi nhà cậu cũng không phải ngoại nhân, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.
Nhưng từ góc độ của Yêu Hoàng lại không giống, hắn và Hắc Xỉ gia không có thân thiện như thế, loại hành vi này nói rõ là bất trung.
Dọa đến Kim Ô Thái Tử vội vàng nói sang chuyện khác, phẫn nộ trừng Tổ An:
- Khó trách trước đó Vương Đình tra sự tình Hắc Xỉ Cổ mất tích, tra như thế nào cũng không ra kết quả, nguyên lai là ngươi mưu sát hắn!
Đến từ Kim Ô Thái Tử, điểm nộ khí +110 +110 +110...
Tổ An lạnh nhạt nói:
- Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung, cẩn thận ta tố cáo ngươi phỉ báng.
- Cái chìa khoá này rõ ràng ở trên người Hắc Xỉ Cổ, sao lại tới chỗ ngươi?
Kim Ô Thái Tử cười lạnh.
- Cái chìa khoá này có thể từ trong bảo khố chạy đến chỗ Hắc Xỉ Cổ, vì sao không thể ở chỗ của ta?
Tổ An giống như cười mà không phải cười, dù sao lúc trước Hắc Xỉ Cổ muốn mưu hại hắn, mình phòng vệ chính đáng mà thôi, nhưng muốn để cho chính miệng thừa nhận là không thể nào.
Đương nhiên đám người Yêu Hoàng có thể khẳng định là mình giết, dù sao đã làm mất lòng, nợ nhiều không sợ đòi, chỉ cần không lưu lại chứng cứ trên mặt nổi là được.
Kim Ô Thái Tử còn muốn nói nữa, Yêu Hoàng lại ngăn cản:
- Sự tình trước kia tạm dừng không nói, hiện tại mấu chốt là mở đại môn.
Tổ An búng ngón tay một cái, chìa khoá trực tiếp cắm vào trong lỗ thủng ở trung ương.
Hắn cũng không tranh mở cửa trước, dù sao ở dưới loại tình huống này, mở cửa nói không chừng còn sẽ có nguy hiểm.
Yêu Hoàng kẻ tài cao gan cũng lớn, không chút lo sợ, nắm chuôi chìa khoá chậm rãi chuyển động.
Thời điểm xoay tới góc độ đặc thù nào đó, răng rắc… bốn viên bảo thạch tản mát ra quang mang lần nữa, đường nét xung quanh sáng lên, sau cùng hội tụ thành bốn cột sáng, rót vào vị trí chìa khoá.
Chìa khoá vốn đen thui, bây giờ toàn thân phát ra ánh sáng năm màu, sau đó những ánh sáng này tứ tán, dọc theo những đường vân trên cửa chính biến mất đến chỗ sâu trong lăng mộ.
Sau đó từng trận thanh âm ầm ầm truyền đến, dường như toàn bộ lăng mộ thức tỉnh.
Tổ An âm thầm suy nghĩ, cái chìa khóa này đặc thù như thế, tại sao lại rơi vào trong tay Kim Ô tộc?
Nghĩ đến hẳn là ở thời đại Thượng Cổ, Kim Ô tộc đời đời truyền lại.
Nhưng niên đại của Đại Vũ ở sau Hậu Nghệ Xạ Nhật nha...
Càng nghĩ càng hỗn loạn, dứt khoát không còn hao tâm tốn sức, mà chuyên tâm nhìn đại môn phía trước.
Một trận cát đá vụn vặt rơi xuống, cả đại môn một phân thành hai, chậm rãi mở rộng, lộ ra đường vào mộ sâu thẳm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận