Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4146: Hắc thủ phía sau

Chương 4146: Hắc thủ phía sauChương 4146: Hắc thủ phía sau
- Như không có, vì sao ở Địa Phủ lại có các loại truyền ngôn!
Lý Kiến Thành nổi giận mắng. Tổ An nhìn Lý Nguyên Cát ở một bên, chỉ cảm thấy khuôn mặt kia rất đáng ghét, trong lòng dâng lên căm ghét, xem ra lúc Lý Thế Dân còn sống, không biết căm ghét đệ đệ buồn nôn này bao nhiêu, vì vậy thuận miệng nói:
- Chắc là nghe nhầm đồn bậy, ta cực kỳ cung kính tấu tẩu, chỉ nạp đệ muội mà thôi, khả năng bị người truyền nhầm là tấu tẩu.
Lý Nguyên Cát: - ???
Đang lúc ăn dưa sao tóc lại đổi xanh?
Tính cách của hắn vốn táo bạo, nghe vậy làm sao chịu được, liều mạng bóp cổ Tổ An:
- Lão tử giết chết ngươi!
Lúc này Thôi Phán Quan hừ lạnh, trực tiếp phái một quỷ sai mặt mũi hung dữ quát lui Kiến Thành, Nguyên Cát, Tổ An mới có thể thoát thân. Sau khi đi xa, ẩn ẩn nghe được Kiến Thành ở phía sau đang an ủi Nguyên Cát:
- Hắn cố ý khích ngươi, ngươi quên đệ muội...
Chỉ tiếc quỷ sai dẫn bọn hắn đi xa, lời nói đằng sau nghe không được.
Ai, thời gian không có tu vi thật khó chịu.
Đúng lúc này, hắn đã tới trước mặt một đại điện rộng rãi, tiếng cười truyền đến, nguyên lai là Tần Nghiễm Vương, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương, Ngỗ Quan Vương, Diêm La Vương, Bình Đẳng Vương, Thái Sơn Vương, Đô Thị Vương, Biện Thành Vương, Chuyển Luân Vương đi tới, nghênh đón Tổ An... Tổ An vừa đáp lễ, vừa dò xét hình dạng thập Vương, cả đám đầu uy nghiêm hung ác, người bình thường nhìn thấy, sợ rằng trong lòng sẽ run sợ. Nghĩ thầm hiện tại chỉ sợ là nội dung cốt truyện đặc thù, ta mới có thể nhìn thấy diện mạo chân thực của bọn họ... Lúc này thập Vương nói:
- Bệ hạ là Nhân Vương thế gian, chúng ta là Quỷ Vương Am Phủ, địa vị tương đương, không cần khiêm tốn?
Tổ An càng ngạc nhiên, nếu Thôi Phán Quan nhiệt tình như vậy còn có thể dùng quan hệ với Ngụy Chinh đến giải thích, nhưng Thập Điện Diêm Vương không khỏi nhiệt tình đến quá mức.
Tiếp xuống mọi người đi vào Sâm La Điện, cùng thập Vương phân chủ khách vào chỗ.
Sau đó là Tần Nghiễm Vương hỏi thăm sự tình Kính Hà Long Vương, Tổ An đầu đuôi giải thích một phen.
Thập Vương nghe vậy, thi lễ nói:
- Từ khi Long này chưa sinh, trên Nam Đẩu Tinh Tử Sổ đã định trước có một kiếp này, chúng ta sớm đã biết. chỉ là hắn ở đây ngụy biện, nhất định phải kéo bệ hạ tới đối chất, chúng ta đã đưa hắn vào Lục Đạo Luân Hồi chuyển sinh. Nay lại làm phiền bệ hạ xuống đây, mong lượng thứ. Nói xong nhìn Phán Quan chưởng quản Sổ Sinh Tử:
- Nhanh lấy Sổ Sinh Tử đến, xem bệ hạ còn bao nhiêu dương thọ?
Trong lòng Tổ An căng thẳng, đây chính là thời điểm mấu chốt nhất, nếu dương thọ đã hết, chỉ sợ vĩnh viễn không cách nào rời khỏi Địa Ngục. Lúc này Thôi Phán Quan trở lại Ti Phòng, lấy Sổ Sinh Tử tra duyệt. Chỉ thấy Nam Thiệm Bộ Châu, Đại Đường Thái Tông Hoàng Đế đã định trước ở năm Trịnh Quan thứ mười ba băng hà.
Thôi Phán Quan kinh hãi, vội vàng lấy bút viết thêm hai gạch ngang, lại trình Sổ Sinh Tử lên.
Thập Vương xem xét, thấy Thái Tông có đến 33 năm làm hoàng đế, Diêm Vương kinh hãi hỏi:
- Bệ hạ đăng cơ đến nay bao nhiêu năm?
Tổ An đáp: - Trẫm từ lúc đăng cơ, đến nay đã mười ba năm.
Diêm Vương nói:
- Bệ hạ yên tâm chớ lo, còn có 20 năm dương thọ. Hiện tại mọi chuyện đã xử lý xong, mời trở lại dương gian.
Tảng đá lớn trong lòng Tổ An rơi xuống, khom người cảm ơn.
Tiếp xuống Thôi Phán Quan mang Tổ An rời Địa Phủ, nhưng không đi con đường lúc trước tới, mà đến Âm Sơn, đi qua 18 tầng Địa Ngục, tình cảnh bên trong ngay cả kiến thức rộng rãi như Tổ An nhìn cũng run sợ, huống chỉ Lý Thế Dân vốn là phàm nhân. Tiếp xuống tới đi ngang qua Uổng Tử Thành, bên trong vô số ác quỷ kêu to “Lý Thế Dân đến”, có quỷ mị không đầu tìm Tổ An lấy mạng, Tổ An vội vàng gọi Thôi Phán Quan cứu giúp.
Thôi Phán Quan có chút khó khăn:
- Bệ hạ, những người kia đều là quỷ hồn của thảo khấu, các vương tử, đầu mục... đầu chết đã lâu, không thu không quản, không được siêu sinh, lại không có tiền lộ phí, đầu là quỷ đói nghèo khổ. Bệ hạ đưa chút tiền cho chúng, ta mới cứu được ngươi. Nhưng lúc này trên thân Tổ An không có tiền bạc, Phán Quan nói:
- Bệ hạ, trần gian có một người, kim ngân vô số, đang gửi ở trong Ẩm Ti. Bệ hạ có thể lập ước, tiểu phán làm chứng, mượn hắn một kho vàng, bố thí cho những quỷ đói này, mới qua được.
Tổ An hỏi:
- Người này là ai?
Phán Quan nói:
- Hắn là người Hà Nam Khai Phong Phủ, họ Tương tên Lương. Hắn có 13 kho kim ngân ở đây. Nấu bệ hạ mượn dùng, đến trần gian trả lại hắn là được.
Tổ An vội vàng lập văn thư với Phán Quan, mượn một kho kim ngân.
Nhưng trong lòng thì bình tĩnh không gì sánh được, tuy bây giờ hắn mất hết tu vi, nhưng tư duy lại cực kỳ nhạy bén, những ngày này nhớ lại Tây Du Ký, rất nhiều chỉ tiết vốn mơ hồ dần dần rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận