Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3978: Kiếm không nghiêm túc (2)

Chương 3978: Kiếm không nghiêm túc (2)Chương 3978: Kiếm không nghiêm túc (2)
Hai nữ cởi y phục của Liễu Ngưng, giúp nàng trị thương, toàn bộ mật thất nhất thời sáng ngời, Trịnh Đán nhịn không được hừ một tiếng:
- Da thịt còn rất tốt, tuổi đã cao cũng không biết bảo dưỡng như thế nào, khó trách tiểu tử Tổ An kia nhịn không được.
Nghe nàng ngay cả A Tổ cũng không gọi, Tang Thiến không khỏi mỉm cười:
- Năm đó Thái Hậu vốn là mỹ nhân nổi danh kinh thành, hơn nữa nàng thân là Đại Tông Sư, thân thể tự nhiên không giống phụ nhân bình thường. - Cái mông lớn như vậy, không phải loại dễ dàng sinh nhi tử trong truyền thuyết sao, nhưng nhiều năm như vậy cũng không thấy nàng sinh con.
Trịnh Đán vừa lấy thuốc trị thương thoa lên vết thương trên người Liễu Ngưng, vừa vỗ mông đối phương, truyền đến co giãn kinh người, để trong lòng nàng cũng không khỏi run lên.
- Không được vô lễ với Thái Hậu.
Tang Thiến giật mình, vô ý thức khuyên nhủ. Trịnh Đán cười như không cười nhìn nàng:
- Thái Hậu cấu thí gì, hiện tại nàng là hồ ly tinh đoạt nam nhân của chúng ta.
Tang Thiến hơi đỏ mặt:
- Ngươi nói cũng có lý.
Sau đó nàng cũng vỗ mông đối phương một cái, kích thích sóng trắng chập trùng, không khỏi tắc lưỡi:
- Thật lớn!
Xuất thân quan gia, nàng từ nhỏ được giáo dục gò bó theo khuôn phép, trung với hoàng thất, không nghĩ tới cũng có ngày làm ra sự tình đại nghịch bất đạo như vậy.
- Cũng không biết nữ nhân này ăn cái gì to như vậy. Trịnh Đán hừ một tiếng, trên tay lại không ngừng, bôi một đống dược cao lên người Liễu Ngưng.
- Hừ, những linh dược này lúc trước chuẩn bị A Tổ cho chúng ta, không nghĩ tới tiện nghi nữ nhân này.
- Cũng phải!
Tang Thiến như mở ra một thế giới mới, lại vỗ mông đối phương mấy cái.
Trịnh Đán lại nhịn không được bóp ngực Liêu Ngưng, nghĩ thầm thật to, còn đàn hồi...
Trong hôn mê, Liễu Ngưng có cảm giác, không biết là bởi vì vết thương đau đớn hay động tác của hai người, nhịn không được rên rỉ thành tiếng.
Nghe mà hai nữ giật mình, gương mặt đỏ ửng.
- Rên dâm đãng như thế, khó trách A Tổ bị nàng mê hoặc. Khuôn mặt Trịnh Đán âm trầm, trực tiếp vung một đống dược cao lên người nàng.
Tang Thiến cũng buồn bực, suy nghĩ ngày thường mình và A Tổ ở chung một chỗ có phải quá ngượng ngùng hay không, thậm chí không dám phát ra tiếng, kết quả mỗi lần càng như vậy, tựa hồ A Tổ dập càng mạnh hơn, quyết để nàng rên rỉ, chẳng lẽ hắn thích tiếng rên rỉ như thế? Trong lúc nhất thời bầu không khí trong phòng có chút ngưng trọng, hai người chỉ yên lặng băng bó vết thương, bất quá đến lúc sau, thấy trên người nàng vết thương lít nha lít nhít, địch ý của hai nữ dần dần giảm bớt. - Nàng bị thương tổn nhiều như vậy, cũng không biết trải qua bao nhiêu chiến đấu và trùng vây, mới có thể chạy ra được.
Tang Thiến có chút u sầu.
- Đúng vậy, nàng là Đại Tông Sư, cũng bị thương thành như vậy, đổi lại chúng ta, chỉ sợ sớm đã chết tám trăm lần. Trong lòng Trịnh Đán có chút bội phục, những phản quân kia đã dám đối phó nàng, nhất định sẽ chuẩn bị đối thủ cùng cấp bậc, thậm chí nhân số còn chiếm ưu thế, kết quả nữ nhân này còn có thể trốn thoát, không hổ là nữ nhân của A Tổ.
A, sao ta lại cảm giác tự hào? Rất nhanh hai nữ đã băng bó kỹ vết thương, bất quá các nàng rõ ràng, vết thương nặng nhất trên người đối phương là bên hồng, lúc này nửa người hiện lên hàn băng, hẳn là trúng chưởng lực âm độc.
Hai nữ đồng thời vận công, một người nắm lấy một tay của nàng, vận chuyển nguyên khí đến trong cơ thể Liễu Ngưng.
Tư chất của hai người ở trong đồng lứa vốn là thiên tài, lại thêm đoạn thời gian trước Tổ An dùng bí pháp khai thông kinh mạch, đồng thời lấy linh dược đề cao tư chất, những ngày này hai người âm thầm cạnh tranh, tốc độ tu luyện có thể nói tiến triển cực nhanh. Ước chừng một canh giờ sau, hai nữ đầu rùng mình, sau đó buông tay Liễu Ngưng ra.
- Không được không được, quá lạnh, ta không kiên trì nổi.
Trịnh Đán xoa tay, thanh âm run run, hàn độc trong cơ thể đối phương quá lợi hại, hơn nữa người thi pháp tu vi cực cao, tuy tu vỉ của hai nữ không thấp, nhưng trở ngại tuổi tác, cùng với tư chất đề cao không bao lâu, lúc này còn kém xa tít tắp.
- Ta cũng không kiên trì nổi. Hàm răng của Tang Thiến run lên.
- Bất quá chúng ta đã giúp nàng loại trừ một chút hàn độc, tiếp xuống môi ngày lại giúp nàng xua tan một ít, còn lại vẫn phải dựa vào chính nàng.
- Nói cũng phải, hừ, đường đường Đại Tông Sư lại vô dụng như vậy.
Trịnh Đán nói xong chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, vội vàng giang hai tay ôm lẫy Tang Thiến.
- Thiến Thiến, ôm chút, ta lạnh quá.
- Ta cũng vậy.
Ngày thường Tang Thiến và Trịnh Đán ngủ chung, đối phương ôm tới ôm lui không ít, khi đó mọi người vẫn rất thẹn thùng, nhưng lúc này bản năng điều động, các nàng ôm thật chặt, mượn nhờ thân thể đối phương sưởi ấm.
Lúc này trong lòng hai người khẽ động, lấy ra Âm Dương Song Kiếm trước đó Tổ An đưa cho các nàng, song kiếm hợp lại cùng nhau, mượn nhờ Âm Dương chỉ khí luyện hóa hàn khí trong cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận