Lục Địa Kiện Tiên

Chương 816: Biến nguy thành an

**Chương 816: Biến nguy thành an**
"Cái gì?" Nghe được điều này, các nàng đều vô cùng kinh hãi.
Tổ An giải thích: "Ta nãy giờ không nói gì, tuy các nàng đã giúp ta bịa ra một lý do có vẻ hợp lý, nhưng yêu ma xảo trá, làm sao có thể dễ dàng tin tưởng như vậy?"
"Vừa rồi, khi hắn đưa chúng ta đến cửa động phủ, hắn vẫn không chịu rời đi, mãi cho đến khi ta lấy ngọc bài động phủ ra thì hắn mới đi, điều đó chứng tỏ lúc đó hắn đã sinh lòng nghi ngờ."
"Vậy ta đuổi theo g·iết hắn!" Bùi Miên Mạn nói rồi định đi ra ngoài. Hiện giờ ở trong thế giới yêu ma này, một khi các nàng bị nhìn thấu, kết cục thê thảm thế nào không cần nói cũng biết.
Tổ An vội vàng k·é·o nàng lại: "Đừng nóng, hiện tại g·iết hắn thì dễ, nhưng rất dễ gây ra động tĩnh lớn hơn, dẫn tới sự chú ý của yêu ma. Rốt cuộc, một tên tâm phúc như vậy đột nhiên m·ất t·ích, thật sự không dễ giải thích."
"Nhưng mà cứ như vậy không làm gì cả sao…" Tạ Đạo Uẩn có chút lo lắng.
Tổ An an ủi: "Yên tâm đi, hắn cũng chỉ là có chút hoài nghi mà thôi. Vừa rồi ta có thể thành công mở cửa, cũng đã loại bỏ được một số lo lắng. Hắn muốn hoài nghi thì cứ mặc hắn, chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm."
"Là chỉ ngôn ngữ của yêu ma sao?" Khương La Phu hỏi thăm.
Tổ An gật đầu: "Trước kia, đám yêu ma ở thế giới của chúng ta đều nói tiếng của chúng ta, cho nên ta có chút xem thường, cứ tưởng ngôn ngữ của yêu ma cũng giống như chúng ta. Hiện tại nhất định phải học được ngôn ngữ của yêu ma, nếu không thì sau này chẳng làm được gì cả."
"Không chỉ có là ngôn ngữ của Chân Ma nhất tộc, mà còn cả tiếng thông dụng của yêu ma nữa, biết đâu chúng lại không giống nhau."
Mọi người ào ào gật đầu, nếu như ngôn ngữ bất đồng, chỉ có thể mỗi ngày ở trong động phủ, thì còn năng lực đâu mà ra ngoài tra xét sự tình.
Tiếp đó, tất cả mọi người nhìn về phía Tác Luân t·h·i: "Vậy làm phiền quận chúa dạy cho chúng ta."
Tác Luân t·h·i mặt đỏ lên: "Ta tự nhiên sẽ dốc toàn lực, chỉ có điều học một môn ngôn ngữ không phải chuyện có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, ta sợ không có nhiều thời gian như vậy."
"Không sao, có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu." Tổ An vừa nói vừa đi tới bên cạnh Tác Luân t·h·i, vỗ vai nàng.
Qua tiếp xúc, quả nhiên không có kỹ năng nào xuất hiện để có thể học được ngôn ngữ của nàng. Xem ra, hệ thống kỹ năng bàn phím cũng có chút tùy duyên, không phải mọi kỹ năng của mục tiêu đều có thể phân biệt được, hoặc là không cho rằng môn ngôn ngữ này là một kỹ năng.
Cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay Tổ An, trên mặt Tác Luân t·h·i thoáng hiện một tia ửng đỏ, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, bắt đầu dạy mọi người Thượng Cổ ngữ của Ma tộc.
Vân Vũ Tình học nhanh nhất, dù sao nàng cũng là Ma tộc, có nền tảng ngôn ngữ tương ứng.
Tổ An đứng thứ hai, hắn cùng các nàng tốc độ cũng không chậm, suy cho cùng đều là những t·h·i·ê·n tài đứng đầu đương thời, năng lực học tập đều khác hẳn người thường.
Có thể tốc độ có nhanh đến đâu, ngôn ngữ không phải thứ có thể hoàn toàn học được trong một chốc một lát.
Hiện tại, mọi người cũng chỉ mới học được một vài câu đối thoại cơ bản thường ngày như "How are you? I'm fine, and you?" (Bạn khỏe không? Tôi khỏe, còn bạn?)
Nhưng muốn giao lưu với những yêu ma bản địa sinh trưởng ở nơi này thì vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Có một khoảnh khắc, Tổ An dường như trở lại thời kỳ tr·u·ng học kiếp trước, bị nỗi sợ ngoại ngữ chi phối.
Trong lúc mọi người không biết làm thế nào, Tổ An bỗng nhiên trong lòng khẽ động, nhìn ra bên ngoài động phủ: "Có yêu ma tới, số lượng còn không ít."
Sắc mặt các nàng nhất thời khẩn trương, vội vàng đứng dậy theo hắn đi tới cửa động.
"c·ô·ng t·ử, các trưởng lão nghe nói ngài bị thương, cố ý mang thánh dược chữa thương đến thăm ngài." Âm thanh vừa cười vừa nói của A Giang truyền đến.
Các nàng liếc nhau, với sự nhạy bén của mình, các nàng tự nhiên không tin lý do này. Hiển nhiên đúng như A Tổ sở liệu, A Giang này đã sinh lòng nghi ngờ, tìm đến trưởng lão trong tộc tới để dò xét, muốn xem xem hắn có phải là kẻ mạo danh hay không.
Mọi người nhất thời cảm thấy một loại nguy cơ khó hiểu, bên ngoài có không ít Chân Ma, thực lực chưa rõ.
Một khi p·h·át hiện Tổ An là giả mạo, chắc chắn chúng sẽ hợp lực tấn công.
Tổ đại ca tu vi tuy cao, nhưng ở thế giới yêu ma này, thực lực không bị thế giới bình chướng áp chế, thắng thua thế nào còn chưa biết được.
Cho dù Tổ đại ca thắng, chắc chắn cũng sẽ kinh động đến cả tòa yêu ma thành dưới đất, đến lúc đó Yêu Ma chi chủ mang theo vô số yêu ma chạy tới, tất cả mọi người vẫn sẽ chỉ có con đường diệt vong.
"Tổ đại ca, hay là ta nói với bọn họ thân thể ngươi không được khỏe, đã nghỉ ngơi rồi, bảo bọn họ hôm khác hãy đến?" Tác Luân t·h·i vội vàng nói, nàng muốn tranh thủ thêm chút thời gian để Tổ đại ca học thêm ngôn ngữ yêu ma.
Tổ An lắc đầu, trực tiếp đi ra ngoài: "Bọn họ lần này đã huy động nhân lực đến, nếu chúng ta đóng cửa không gặp, sẽ chỉ càng làm vững thêm suy đoán trong lòng bọn họ, chúng ta sẽ càng bất lợi hơn."
Hiện tại, những người này chỉ là có chút hoài nghi mà thôi, cho nên thực lực của đám Chân Ma này cũng không quá ghê gớm. Nếu thật sự xác định mình là kẻ giả mạo, thì bọn chúng tuyệt sẽ không lơ là cảnh giác mà chỉ cho có bấy nhiêu người này tới.
"Có thể Tổ đại ca ngươi…" Tác Luân t·h·i lo lắng, hắn còn chưa học được ngôn ngữ yêu ma, ra ngoài chỉ càng dễ lộ tẩy hơn.
Nàng còn chưa nói xong, Tổ An đã đi ra ngoài trước.
Các nàng thấy thế cũng ào ào theo sau, việc đã đến nước này, chỉ có thể cùng Tổ đại ca cùng tiến cùng lui, sống c·h·ết có nhau.
Ra khỏi động phủ, chỉ thấy mười tên Chân Ma vây quanh bên ngoài, mấy tên đi đầu tuổi tác xem chừng không nhỏ. A Giang ở bên cạnh bọn họ cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt, hiển nhiên phần lớn là do hắn mời đến đám trưởng lão Chân Ma này.
Trong lòng các nàng có chút bất an, bởi vì căn bản các nàng không có cách nào cảm nhận được cảnh giới chân thực của mấy vị trưởng lão này. Hiển nhiên là so với các nàng cao hơn không ít mới có tình huống này.
So với Địa Tiên còn lợi hại hơn…
Chúng nữ cảm thấy tuyệt vọng, bất quá vừa nghĩ tới bên cạnh mình còn có Tổ An, nhất thời trấn tĩnh lại, người thường gặp phải tình huống này đương nhiên không có cách nào, nhưng A Tổ là một người đàn ông giỏi tạo ra kỳ tích.
Thấy hắn đi ra, trên mặt A Giang thoáng hiện một tia mờ mịt, hiển nhiên có chút ngoài dự liệu, có điều rất nhanh đã che giấu đi. Vội vàng hướng Tổ An thi lễ: "Ra mắt c·ô·ng t·ử!"
Lúc này, mấy vị trưởng lão kia cũng chắp tay hành lễ với Tổ An.
Tổ An khẽ giật mình, thầm nghĩ Đa Nạp Nhĩ này có địa vị cao như vậy trong Chân Ma nhất tộc sao?
Bất quá lập tức phản ứng lại, đám người này sống quá khổ cực ở thành dưới đất, đồ ăn cũng không có, cơ bản chỉ có thể dùng Ích Cốc Đan cầm hơi. Đa Nạp Nhĩ mang đến cho bọn họ thức ăn tươi mới và các loại tài nguyên Nguyên thạch, không coi hắn như cha mà cúng bái đã là tốt lắm rồi.
Lúc này, vị trưởng lão dẫn đầu mở miệng: "Nghe nói c·ô·ng t·ử bị thương trong lúc chiến đấu với thổ dân của thế giới tu hành, không biết có nghiêm trọng không?"
Vừa nói vừa nhìn chằm chằm cổ Tổ An.
Tác Luân t·h·i vốn định dùng nguyên khí truyền âm, nhưng lại bị Tổ An ngăn lại. Mấy vị Chân Ma trưởng lão này quá mạnh, với tu vi của Tác Luân t·h·i, nguyên khí truyền âm sinh ra ba động không thể qua mặt được bọn họ.
Tác Luân t·h·i hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, chỉ có thể lo lắng nhìn hắn.
Vừa rồi tuy đã dạy đối phương một số câu đối thoại cơ bản thường ngày, nhưng còn xa mới đủ để hắn hiểu được những gì vị trưởng lão kia nói.
Chỉ có điều Tổ An đã quen đối mặt mưa to gió lớn, không hề nao núng, căn cứ vào ánh mắt đối phương, lập tức đoán được đại khái hắn đang nói gì. Sau đó, hắn ậm ừ một tiếng mơ hồ, đồng thời khoát tay ra hiệu không có gì đáng ngại.
Lúc này, trưởng lão dẫn đầu kia liếc nhìn A Giang, nghĩ đến những điểm khả nghi mà hắn vừa mới trình bày, ánh mắt trở nên có chút hồ nghi: "Hiện tại, an nguy của c·ô·ng t·ử có liên quan đến vô số người, không thể chủ quan, để tam đệ xem xét thương thế cho ngài."
Nói xong, liền ra hiệu bằng mắt, một trưởng lão khác ở bên cạnh mỉm cười, đi về phía Tổ An: "Lão phu đến giúp ngươi xem xem."
Thấy cảnh này, các nàng đều căng thẳng đến mức khô cả cổ, trước đó các nàng tuy đã băng bó qua loa cho Tổ An để che mắt, nhưng lại không thể giấu giếm được việc xem xét ở cự ly gần.
Mọi người toàn thân căng thẳng, chờ Tổ An ra lệnh, mọi người cùng nhau xuất thủ.
Ngay cả A Giang đối diện cũng không nhịn được nuốt nước bọt, nếu đối phương thật sự có vấn đề, vậy hắn sẽ lập được đại công.
Nhưng nếu đối phương không có vấn đề, vấn đề của bản thân hắn sẽ rất lớn.
Tổ An lại âm thầm ra thủ thế, trấn an các nàng không được hành động thiếu suy nghĩ.
Rồi chủ động đi về phía đối diện.
Hành động của hắn khiến đám Chân Ma trưởng lão đối diện có chút căng thẳng, ào ào siết chặt nắm đấm trong tay áo, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Chỉ có điều, Tổ An cũng không có bất kỳ dị động nào, ngược lại là đi thẳng tới trước mặt A Giang, lấy một khối ngọc giản trên lưng hắn, xem xét một hồi, t·i·ệ·n tay đưa cho Tác Luân t·h·i.
Lúc này mới lên tiếng, dùng ngôn ngữ Chân Ma nói: "Sao ta cảm giác các ngươi không phải tới thăm ta, mà là hưng sư vấn tội?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận