Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1590: Thẩm vấn

Bất quá bọn hắn bình an chung quy là chuyện vui, trước đó còn có chút áy náy không chiếu cố tốt bọn họ.
Tiếp xuống Chu Tà Xích Tâm lưu lại một vài thủ hạ tìm tòi bốn phía, xem còn có người khác sống sót hay không, mình thì mang theo đại bộ đội hộ tống đám người Bích Linh Lung ra bí cảnh, rất hiển nhiên, tìm được Thái Tử và Thái Tử Phi, nhiệm vụ của hắn coi như hoàn thành, còn có thể tìm được người khác hay không, hắn không thèm để ý.
Ở lối vào bí cảnh, đám người trông mong nhìn, có ít người mặt lộ vẻ sầu thảm, có ít người lo lắng dạo bước, có ít người thì âm thầm vui vẻ.
Mừng thầm tự nhiên là người Tề Vương nhất mạch, trước đó trong bí cảnh động tĩnh lớn như vậy, đám người Thái Tử hiển nhiên là dữ nhiều lành ít, như vậy về sau sẽ không có người tranh giành với Tề Vương.
Còn mấy nhi tử khác của Hoàng Đế, không có thân phận trưởng tử, ở trước mặt Tề Vương căn bản không đáng giá nhắc tới.
Càng mấu chốt là, từng ấy năm rất nhiều đại thần đều tụ tập ở bên người Thái Tử phất cờ hò reo, bây giờ muốn thay người, nào có dễ dàng như vậy.
A, hôm nay ánh sáng mặt trời thật rực rỡ.
Đương nhiên bọn họ là chính trị gia thành thục, tuy trong lòng cười nở hoa, nhưng mặt ngoài lại bi thương, không cho đối thủ chính trị bắt được tay cầm.
Bất quá trong nhóm người này, vẫn có người thực bi thương, một thiếu niên môi hồng răng trắng mí mắt đỏ hồng, không ngừng lau nước mắt, không phải Sở Ấu Chiêu thì là ai?
- Sở ca ca, ngươi không cần quá lo lắng, Tổ đại ca người hiền tự có thiên tướng, nhất định sẽ không có việc gì.
Mộ Dung Thanh Hà khuyên.
Một đệ tử Mộ Dung thế gia nhỏ giọng lầu bầu:
- Nam tử hán đại trượng phu động một chút lại chảy nước mắt, giống như đàn bà vậy.
- Ngươi biết cái gì, Sở ca ca là tình cảm tinh tế, trọng tình trọng nghĩa, đâu dã man giống các ngươi.
Mộ Dung Thanh Hà hung hăng trừng đối phương, sau đó lại bắt đầu ôn nhu an ủi Sở Ấu Chiêu.
Trong lòng Sở Ấu Chiêu lại rét lạnh, trong khoảng thời gian này nàng một mực chờ ở bên ngoài, nghe được rất nhiều người phân tích và phỏng đoán sự tình liên quan tới bí cảnh, nhưng có vài điểm được mọi người công nhận, là tựa hồ trong bí cảnh tao ngộ tai nạn diệt thế, tu vi của tỷ phu lại cao hơn, chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít.
Thần sắc của Tạ Đạo Uẩn lo lắng hỏi thăm Khương La Phu:
- Khương lão sư, ngươi nói hiện tại Tổ đại ca còn sống không?
Tạ Tú há hốc mồm, nếu là ngày bình thường nhìn thấy tỷ tỷ như vậy, hắn sẽ đậu đen rau muống Tổ An không có muội muội, mình lỗ lớn, bất quá hiện tại hắn không có tâm tình.
Khương La Phu cũng có chút đau đầu:
- Những ngày qua ngươi một mực quấn lấy ta hỏi những vấn đề này, ta cũng không biết, luận quen thuộc bí cảnh, ai cũng không bằng tiểu sư muội, ngươi đi hỏi nàng đi.
Tạ Đạo Uẩn trông mong nhìn về phía Thất Dao Quang, Thất Dao Quang xoa xoa tóc:
- Trước đó bên trong không gian hỗn loạn, ta không cách nào điều tra, chẳng qua hiện nay bí cảnh mở ra, Chu Tà thống lĩnh đã đi vào, hẳn không bao lâu sẽ có kết quả.
Tuy nàng có ấn tượng không tệ với Tổ An, nhưng cũng chỉ thế thôi, dù sao song phương thời gian nhận biết ngắn, còn không có tình cảm quá sâu sắc, nếu đối phương chết ở bên trong, nàng cũng chỉ biểu thị tiếc nuối, thương tâm mấy ngày liền quên, so sánh mà nói, nàng quan tâm hơn là bí cảnh đột biến, đến cùng do cái gì dẫn đến, tương lai có phương pháp gì để tránh không, nếu xuất hiện vấn đề này lần nữa, thì nên làm cái gì.
Khương La Phu vỗ vai Tạ Đạo Uẩn:
- Yên tâm đi, trên người hắn có Lạc Tử mà Hắc Bạch Tử cho hắn, còn có Nhất Ti Sinh Cơ Phù của ngươi, coi như gặp phải nguy hiểm, hẳn cũng có thể gặp dữ hóa lành.
Dù nàng an ủi như vậy, nhưng trong lòng không có cơ sở gì, dù sao một thế giới hủy diệt, những vật kia có thể làm được cái gì?
Đúng lúc này, lối vào chấn động, Thất Dao Quang đứng lên:
- Có người đi ra.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm cửa vào, thấy thế như ong vỡ tổ đi tới, may mắn có Tú Y Sứ Giả đang duy trì trật tự, không để bọn hắn áp sát quá gần, miễn cho lặng lẽ động tay chân gì.
Rất nhanh đoàn người Chu Tà Xích Tâm đi ra, nhìn thấy bóng người mập mạp kia, người Thái Tử nhất mạch đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó bộc phát ra tiếng hoan hô to lớn.
Nói thật, bọn họ đã cảm thấy Triệu Duệ Trí chết chắc, dù sao bí cảnh động tĩnh lớn như vậy, Tông Sư ở bên trong hơn phân nửa cũng thập tử vô sinh, hắn một kẻ ngu làm sao sống được.
Trong khoảng thời gian này người Thái Tử nhất mạch tâm tình sa sút, có ít người thậm chí đang nghĩ thay trận doanh.
Bây giờ bỗng nhiên nhìn thấy hắn bình an trở về, sao có thể không kích động?
Người Tề Vương phủ thì sắc mặt đại biến, nụ cười còn chưa kịp tiêu tán, trong lòng cực kỳ chấn động:
- Làm sao có thể, hắn làm sao có thể còn sống!
Không ít tâm phúc của Tề Vương nhất mạch biết càng nhiều nội tình, coi như không có bí cảnh sụp đổ, Thái Tử cũng phải chết ở bên trong mới đúng, hắn làm sao ra được?
Tuy trên mặt hắn nhìn rất phong trần, y phục rách tung toé, nhìn ra được bị không ít thương tổn, nhưng hiển nhiên không có nguy hiểm tính mạng, bằng không hắn làm sao còn ồn ào muốn ăn.
Không giống Tề Vương nhất mạch như cha mẹ chết, người Thái Tử nhất mạch thì sắp cười nở hoa.
Gia chủ Bích gia Bích Tề vội vàng đi tới bên nữ nhi:
- Linh Lung, ngươi có bị thương không... a, tóc ngươi?
Thái Tử sống sót, nếu Thái Tử Phi chết, như vậy Bích gia vất vả nhiều năm cũng chỉ làm áo cưới cho người khác.
Bích Linh Lung lắc đầu:
- Không có việc gì, về sau lại giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận