Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3985: Hết thảy đều kết thúc (3)

Chương 3985: Hết thảy đều kết thúc (3)Chương 3985: Hết thảy đều kết thúc (3)
Tam đệ Liễu Tích thăng nhiệm thành Trung Lĩnh Quân, ngày bình thường ở ngoài kinh thành, tiết chế nhân mã các doanh, mặt khác do tâm phúc Liễu gia Viên Châu tiếp nhận Trung Hộ Quân, ngày thường trú đóng ở trong thành.
- Minh tiên sinh nói rất đúng. Liễu Quang không ngừng gật đầu, cảm thấy đối phương phân tích càng phù hợp tình lý.
Lúc này lại có người khác đứng lên nói:
- Kế này nhìn như ổn thỏa, nhưng thực quá tiêu cực, bây giờ thế cục trong kinh thành không rõ, mà cách hừng đông còn một đoạn thời gian rất dài, đầy đủ phát sinh quá nhiều biến số, bằng vào ta thấy, vẫn do đại tướng quân phát ra thủ lệnh, dẫn bọn ta chạy tới mở kho vũ khí, trang bị mỗi người đầy đủ, lại liên lạc đám người Viên tướng quân, cùng một chỗ hợp lực khống chế bốn cổng thành, ngăn phản quân ở trong thành, đợi đến hừng đông ngày mai nghênh Liễu Tam gia vào thành, đến thời điểm đóng cửa đánh chó, một mẻ hốt gọn những phản quân kia.
Hai mắt Liễu Quang tỏa sáng: - Tuyên tiên sinh xác thực suy nghĩ chu đáo, như vậy cam đoan cổng thành ở trong tay chúng ta, mặc kệ phát sinh biến cố gì chúng ta cũng có thể ứng phó.
Mọi người không khỏi nhíu mày, nghĩ thầm sao mỗi chủ ý Đại tướng quân đều cảm thấy tốt, quá không có chủ kiến. Lúc này lại có người nói:
- Ta lại cảm thấy các vị quá lạc quan, cách lâu như vậy, trong cung không có tin tức truyền tới, Cao Anh, Lý Miễn đều là người lão luyện thành thục, nếu có thể, bọn họ nhất định sẽ đưa tin tức tới. Còn có bộ đội của Viên tướng quân chậm chạp không xuất hiện, vừa rồi chúng ta đã phát tín hiệu cho Liễu Tam gia ở ngoài thành, nhưng ngoài thành từ đầu đến cuối không có động tĩnh, hết thảy đều biểu hiện không bình thường.
- Ngươi đến cùng có ý gì? Liễu Diệu có chút khó chịu, sao gia hỏa này nói để hắn nghe đến hoảng như vậy? Thần sắc người kia nghiêm lại:
- Bằng vào ta thấy, chỉ sợ những người làm loạn kia đã chiếm ưu thế tuyệt đối, chúng ta không có cơ hội thắng, cần phải thừa dịp bọn họ chưa khép lại vòng vây, trước tiên ra khỏi thành, trở lại đất phong, đến thời điểm hiệu triệu thiên hạ Cần Vương. Mặt khác chờ Nhiếp Chính Vương trở về, đến thời điểm có Nhiếp Chính Vương, mặc kệ tối nay trong thành là ai làm loạn, vấn đề cũng có thể giải quyết dễ dàng.
Nghe nói như thế, mọi người xôn xao, dù sao chuyện này nghe rợn cả người.
Liễu Diệu quát lớn:
- Duẫn tiên sinh chớ có nói lung tung dao động quân tâm, thế cục bây giờ đâu sụp đổ đến trình độ như ngươi nói.
Liễu Quang cũng mở miệng:
- Không sai, huynh đệ chúng ta khống chế binh mã thiên hạ, trong cung lại có Thái Hậu tọa trấn, ưu thế ở bên ta, sao có thể tuỳ tiện nói trốn, từ giờ trở đi, nếu ai lại nói chạy trốn, nhất định trảm không tha. Phải biết trước lúc này, hắn còn nghĩ vung sự tình viện quân ở Yêu tộc xảy ra chuyện lên người Nhiếp Chính Vương, những ngày này không thiếu phát động đại thần dưới trướng công kích quan viên thân cận Nhiếp Chính Vương, sao có khả năng tiếp xuống dựa vào hắn?
Tiểu tử miệng còn hôi sữa này, bất quá ÿ có chút kỳ ngộ, chúng ta ăn muối còn nhiều hơn hắn ăn gạo, còn cần hắn tới cứu.
Mưu sĩ họ Duẫn nghe vậy im lặng, thần sắc lại có chút hậm 8U
Tiếp xuống lại có không ít mưu sĩ, tướng lãnh lên tiếng, những tâm phúc Liễu gia này có vuốt mông ngựa, cũng có chân tài thực học, không ít người đề nghị rất có đạo lý. Liễu Quang Liễu Diệu một hồi cảm thấy đề nghị này rất tốt, một hồi cảm thấy đề nghị kia không tệ, thủy chung không cách nào hạ quyết định. Duẫn tiên sinh thấy thế âm thầm cười lạnh:
- Vô tri không đủ cùng mưu. Sau đó hắn đứng lên nói:
- Đại tướng quân, ta đi ra ngoài thám thính tình báo bên hoàng cung, thuận tiện triệu tập hộ vệ gia tộc đến đầy trợ giúp.
Liễu Quang gật đầu nói:
- Tốt, đi nhanh rồi trở về. Duẫn tiên sinh cười cười, nghênh ngang ởi ra ngoài. Đi nhanh trở về, trở về cùng các ngươi chịu chết sao?
Hắn vừa đi, giữa sân không ít nhân sĩ có tri thức nhất thời tỉnh táo lại, sau đó tìm lý do cáo từ.
Mới đầu Liễu Quang còn vô ý thức đáp ứng, đợi Chu sư gia nhắc nhở, hắn bỗng nhiên ý thức được trong đại sảnh ít gần nửa người.
Hắn rốt cục tỉnh táo lại:
- Những hỗn trướng này, ngày thường lão phu đối đãi bọn hắn không tệ, kết quả thời khắc mấu chốt lại bỏ đi, tiếp xuống nếu ai dám đi, đừng trách ta không khách khít
Lúc này không Ít người chưa kịp đi âm thầm kêu khổ, hối hận mình không có lập tức quyết đoán, bây giờ muốn đi cũng không đi được.
Thời điểm Liễu Quang chọn một phương án chuẩn bị đi ra ngoài, bỗng nhiên có gia đỉnh vội vàng hấp tấp chạy tới bẩm báo:
- Báo cáo lão gia, bên ngoài bỗng nhiên đến một đại đội nhân mã, vây Liễu gia ba tầng trong ba tầng ngoài nước chảy không lọt. - Cái gì?
Mọi người trong phòng sợ hãi, đặc biệt là Liễu Quang âm thầm hối hận vừa rồi mình không sớm quyết đoán. Lúc này Chu sư gia đề nghị:
- Tranh thủ thời gian triệu tập con cháu Liễu gia, thời khắc sinh tử tồn vong đã đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận