Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4121: Vong hồn vô tận (2)

Chương 4121: Vong hồn vô tận (2)Chương 4121: Vong hồn vô tận (2)
Những Thủy Quỷ này vĩnh thế không cách nào thoát ly Vong Xuyên, cho nên khuôn mặt vặn vẹo ngoan độc, nỗ lực kéo càng nhiều người xuống nước.
Thấy có người vận mệnh bi thảm giống bọn họ, trong lòng sẽ có chút an ủi.
- Vong Xuyên ở phía trước, chúng ta không tiễn Tổ huynh đệ nữa.
Thời điểm Hắc Bạch Vô Thường nói chuyện, kìm lòng không được liếc nhìn Vong Xuyên một cái, trên mặt có vẻ sợ hãi.
Tổ An nghĩ đến bọn họ nhắc qua uy lực của Vong Xuyên, coi như bây giờ bọn họ là quan lại trong U Minh Địa Phủ, nhưng một khi rơi vào cũng sẽ bị rửa đi tất cả thần trí, sau đó bị những Thủy Quỷ kia cuốn lấy, vĩnh thế không được giải thoát, khó trách không muốn tới gần.
- Đa tạ hai vị ca ca, chờ bên ta thu xếp tốt, ngày sau mời hai Vị ca ca uống rượu.
Tổ An chắp tay thành khẩn nói, may mắn có hai người bọn họ mở khóa, nếu không mình không biết gì về U Minh Địa Phủ, muốn tìm hiểu những tin tình báo này, không biết phải ngày tháng năm nào. Thấy hắn lễ phép như thế, Hắc Bạch Vô Thường cũng mặt mày hớn hở:
- Huynh đệ khách khí, chờ ngươi thu xếp tốt, chúng ta lại họp gặp.
Nói xong phất tay cáo từ Tổ An, sau đó tựa hồ chỉ bước ra hai ba bước, nhưng mỗi một bước thân hình đầu đi xa vài dặm, rất nhanh đã nhìn không thấy bóng lưng.
Tổ An âm thầm tắc lưỡi, thực lực của Hắc Bạch Vô Thường này lợi hại hơn đám người Diễm Ma Hải Yêu nhiều. Vừa nghĩ tới trong Địa Phủ, Hắc Bạch Vô Thường như vậy còn có rất nhiều, trên cơ bản chỉ là nhân viên cấp thấp, hắn không khỏi chấn kinh thực lực của U Minh Địa Phủ.
Chỉ là một Bác Bì Quỷ Vương, thật có thể ở chỗ này lật ra sóng lớn sao?
Mình lại làm sao ở trong môi trường này, thắng được thí luyện kia?
Nói đến, mình ngay cả thí luyện kia ở nơi nào, làm sao bắt đầu cũng không biết, vừa rồi trên đường nói bóng nói gió qua, chỉ bất quá tựa hồ bọn hắn cũng không biết có thí luyện gì.
Kỳ quái...
Bất tri bất giác hắn đã đi tới bên bờ Vong Xuyên Hà, nhìn nơi xa có vô số vong hồn đứng xếp hàng ở nơi đó, leo lên từng con thuyền nhỏ.
- Cái kia chính là Vong Xuyên Độ Chu Giả?
Tổ An chú ý tới thuyền nhỏ không có nhỏ như mình tưởng tượng, vốn nghĩ là loại chỉ có thể ngồi một hai người, kết quả tựa hồ có thể ngồi mấy chục cái.
Người đưa đò mặc áo tơi màu đen, trên đầu đội mũ rộng vành, thấy không rõ hình dạng.
Tay cầm một mái chèo, tiện tay vạch ở trong Vong Xuyên, cũng không thấy hắn ra sức như thế nào, chiếc thuyền lung la lung lay đi qua bờ bên kia.
Không ít vong hồn vì một danh ngạch lên thuyền, mà ở bên bờ ra tay đánh nhau.
Sự tình ngươi tranh ta đoạt cũng thường phát sinh, Vong Xuyên Độ Chu Giả chỉ lạnh lùng nhìn hết thảy, đồng thời không có ý tứ ngăn cản.
Dù sao chỉ cần có tiền, người nào cũng có thể lên thuyền. Tổ An nhìn mà lắc đầu, Vong Xuyên Độ Chu Giả tự nhiên không cần quản, dù sao đằng sau còn có mấy Diêm Vương Điện chờ những vong hồn này, bây giờ ở nơi này cướp đoạt tạo thành ác nghiệt, đằng sau bọn họ sẽ hối hận. Thậm chí có không ít vong hồn thấy Tổ An, nhìn hắn khí độ bất phàm, hẳn là một con dê béo, liền không hẹn mà cùng vây quanh muốn đánh cướp.
Đáng tiếc vừa mới tới gần hắn phạm vi nhất định, từng cái đều biến sắc, bọn họ cảm giác được trên người Tổ An có một cỗ uy áp không hiểu, đó là một loại lực lượng không cách nào kháng cự, phảng phất như trước đó đụng phải những thần quan của U Minh Địa Phủ kia.
Cả đám sợ chất khiếp quay đầu bỏ chạy, rõ ràng lại tới gần nữa, chỉ sợ bọn họ sẽ sụp đổ.
Lúc này cách đó không xa, Vong Xuyên Độ Chu Giả kia nhìn thấy động tĩnh bên này, liếc nhìn Tổ An:
- A? Nguyên lai là đồng liêu. Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Tổ An chắp tay, phóng thích thiện ý: - Vị huynh đài này...
Ai biết đối phương trực tiếp quay đầu đi, không thèm để ý.
Biểu lộ của Tổ An nhất thời cứng đờ, xem ra bọn gia hỏa này không ở chung tốt như Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện, khó trách trước đó Hắc Bạch Vô Thường nhắc tới Vong Xuyên Độ Chu Giả đều nói từng cái quái gở, không dễ ở chung.
Có điều tâm hắn như ngộ ra, đi tới bên cạnh Vong Xuyên, giơ tay triệu hoán, quả nhiên, rất nhanh một chiếc thuyền nhỏ trống rỗng xuất hiện, chậm rãi đi tới bên bờ.
Tổ An nghĩ thầm đây chính là thuyền mà U Minh Địa Phủ phân phối cho ta?
Tựa hồ không cần ai bảo, hắn rất tự nhiên đạp vào thuyền, cầm lấy mái chèo, xung quanh vốn còn có không ít Thủy Quỷ bơi tới, nỗ lực lôi kéo hắn xuống nước, chỉ bất quá cảm nhận được thuyền kia cùng mái chèo, từng cái sợ hãi co rụt, nhưng lại không nỡ đi quá xa.
- Lại thêm một người đưa đòi Lúc này có vong hồn nhìn thấy tình huống bên này, ào ào chạy qua.
Bên người đưa đò khác xếp hàng thật dài, muốn qua sông không biết năm nào tháng nào, bên này có thông đạo mới đương nhiên như ong vỡ tổ chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận