Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3313 - Tìm tới cửa




- Không có đạo lý, từ nơi sâu xa có đoạn ký ức, hậu thủ của Tiên Quân ở chỗ này, nhưng vì sao tìm không thấy.
Trong lòng Tổ An hơi động.
- Có phải cần thỏa mãn điều kiện gì mới có thể phát động hậu thủ hay không?
Cảnh Đằng sững sờ.
- Cái này cũng có khả năng.
Ngay sau đó nàng suy nghĩ tính tình của Tiên Quân lúc trước, xem hắn sẽ lưu lại điều kiện gì phán định.
Lúc này Triệu Hạo nhỏ giọng nói.
- Có phải cần cung cung kính kính dập đầu mấy cái không?
Nhìn thấy ánh mắt mấy người quỷ dị, hắn cũng đỏ mặt.
- Cái này rất bình thường nha, đường đường một vị Tiên Nhân, tự nhiên hi vọng kẻ đến sau tôn kính hắn, ta còn nghe nói qua thời kỳ Thượng Cổ, có người ở trước mặt pho tượng dập đầu ngàn lần, mới có thể được truyền thừa.
Tổ An cười híp mắt nói.
- Đã như vậy, không bằng hoàng thượng ngài thử một chút đi.
Triệu Hạo.
- ...
Nói đùa cái gì, hắn đường đường hoàng đế, cường giả đỉnh phong trong thiên hạ, là đối tượng vô số người quỳ bái sùng kính, sao có thể dập đầu cho người khác?
Thực ra nếu không có người khác, dập thì dập, dù sao không có người biết.
Nhưng bây giờ có người khác ở đây, hắn làm sao kéo được mặt mũi?
Mấu chốt là coi như dập cũng chưa chắc lấy được tiên duyên, hắn tự nhiên không muốn làm loại sự tình mất mặt kia.
Lúc này Tổ An giả vờ lơ đãng nói.
- Ai, bỏ lỡ lần này, không biết lần sau thời điểm nào mới có thể tìm được tiên duyên lần nữa, bất quá may mắn chúng ta còn trẻ, về sau còn cơ hội, Hồng Lệ, ngươi không cần thiết quá để ở trong lòng.
Thu Hồng Lệ biết hắn xấu tính, cố nén ý cười.
- Đúng vậy, coi như nơi này tìm không thấy, về sau chúng ta lại đi địa phương khác tìm là được, dù sao thời gian của chúng ta nhiều.
Da mặt của Triệu Hạo co giật, hai người này nói chuyện, câu câu đâm trái tim của hắn.
Bọn họ xác thực còn trẻ, có thời gian, nhưng mình Thiên Nhân Ngũ Suy càng ngày càng gần, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, trong vòng một hai năm sẽ đến, hắn đã không có thời gian.
Lúc này Tổ An vịn Cảnh Đằng đến ngồi xuống ở một bên, từ vừa mới bắt đầu, sắc mặt Cảnh Đằng có chút tái nhợt, cái trán thỉnh thoảng đổ mồ hôi, lo lắng nàng xảy ra vấn đề gì, nên cố ý mang nàng đến một bên nghỉ ngơi.
Còn thân mật lấy ra nước cho nàng uống.
Trong lòng Thu Hồng Lệ khó chịu, nhưng thân là yêu nữ Ma Giáo, làm sao có thể vào giờ phút như thế này cãi lộn? Cái kia còn không phải lưu lại hình tượng đố kị ở trong lòng A Tổ?
Thực ra đoạn đường này nàng ăn dấm cũng chầm chậm tỉnh táo lại mình, năm đó ở trong giáo học mị thuật, còn có trước đó ở Thần Tiên Cư thành Minh Nguyệt mưa dầm thấm đất, mình vậy mà quên sạch sẽ.
Nói cho cùng vẫn là quá để ý A Tổ, quan tâm sẽ bị loạn.
Nhưng nàng dù sao cũng là người thông tuệ, rất nhanh liền thu thập xong tâm tình, coi này là một trận chiến tranh.
Không chỉ không thể biểu hiện ra vẻ ăn dấm, còn phải lộ ra khéo hiểu lòng người, quan tâm tỉ mỉ, như vậy mới có thể để A Tổ càng ưa thích mình, thậm chí còn cảm thấy thua thiệt mình, hừ, đừng nói một dây leo tinh, đến thời điểm ngay cả đám người Sở Sơ Nhan cũng không phải đối thủ của ta.
Tên tuổi yêu nữ Ma Giáo cũng không phải trưng cho đẹp.
Nghĩ tới chỗ đắc ý, nàng kìm lòng không được lộ ra nụ cười.
- Cảnh muội muội, ta có chút linh dược dưỡng thần bổ khí, rất có ích lợi cho ngươi bây giờ.
Nàng lấy ra một viên thuốc đưa cho đối phương.
- Yên tâm, không có độc.
Thấy được vẻ chân thành trong mắt nàng, Cảnh Đằng ngoài ý muốn, trong lòng có chút áy náy, trước đó mình là làm sao vậy, vô duyên vô cớ lộ ra vẻ hẹp hòi.
- Đa tạ Thu cô nương, bất quá tình huống hiện tại của ta, đan dược bình thường không có ích lợi gì.
Cảnh Đằng có chút ngượng ngùng nói.
- Nếu Thu cô nương thật muốn giúp ta mà nói, có thể thi triển loại ánh sáng trước đó hay không, ánh sáng kia để cho ta rất dễ chịu.
Thu Hồng Lệ.
- ? ? ?
Bản cô nương hảo ý giúp ngươi, kết quả lại bị ngươi coi là bóng đèn dùng?
Trong chớp nhoáng này, nàng xém chút phá phòng, có điều nàng lập tức kịp phản ứng, nữ nhân này đẳng cấp thật cao, thiếu chút nữa đã trúng kế.
Hừ, ra vẻ yếu đuối không tâm cơ, thực là cực phẩm trong trà xanh.
Nghĩ tới đây, nàng cũng cười ngòn ngọt.
- Không có vấn đề, chỉ cần có thể giúp được muội muội liền tốt.
Sau khi nói xong nàng bắt đầu vận công pháp, nàng là Quang hệ, thiên tư xuất chúng, rất nhanh quanh người bao phủ từng trận quang mang nhu hòa.
Tắm rửa ở dưới quang mang kia, trên mặt Cảnh Đằng toát ra một tia say mê.
- Đa tạ Thu cô nương.
Thu Hồng Lệ miễn cường cười cười, tâm nghĩ cái trà xanh này, ngay cả tỷ tỷ cũng không chịu gọi, ta còn cố ý hô vài tiếng muội muội a.
Nàng đến cùng là không ý thức được, hay cố ý không tiếp chiêu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận