Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4152: Phong Đô Đại Đế

Chương 4152: Phong Đô Đại ĐếChương 4152: Phong Đô Đại Đế
Lúc này bỗng nhiên có quang mang hội tụ thành một bóng người, chậm rãi đi về phía hắn.
Chỉ thấy người này y phục Đế Vương màu đen, đầu đội lưu miện, cả người đứng ở nơi đó, khí thế lại vượt qua tất cả Diễm Vương trước đó nhìn thấy ở U Minh Địa Phủ...
- Ngươi là... pho tượng?
Tổ An có chút không xác định hỏi thăm, rõ ràng có thể thấy rõ khuôn mặt của đối phương, nhưng hắn phát hiện trong đầu của mình lại không cách nào nhớ kỹ gương mặt này, thậm chí ngay cả tìm từ hình dung để miêu tả khuôn mặt này cũng làm không được.
Hư ảnh kia khẽ cười nói:
- Không sai, ta là pho tượng như lời ngươi nói, bất quá nói đúng ra, mọi người xưng ta là Phong Đô Đại Đế, chúa tế chính thức của U Minh Địa Phủ.
- Phong Đô Đại Đế?
Tổ An chấn động, hắn tự nhiên nghe qua truyền thuyết tương quan, nói trên Ngũ Phương Quỷ Đế, còn có một địa phủ chí tôn, có truyền thuyết là Địa Tạng Vương, có truyền thuyết là Phong Đô Đại Đế, chỉ bất quá đây đầu là một số thần thoại kiếp trước, cho tới bây giờ đến thế giới tu hành, tên của những tồn tại cường đại này có uy năng lớn lao, không thể tùy tiện nói ra miệng.
Nghĩ tới đây hắn không khỏi biến sắc, loại tồn tại này một khi nói ra miệng, mình chẳng phải sẽ...
Tựa hồ đoán được hắn lo lắng, Phong Đô Đại Đế cười nhạt:
- Không cần lo lắng, ở thế giới này của ta, ta có thể che chở ngươi.
Nói xong hắn phất tay áo, giữa hai người bỗng nhiên xuất hiện bàn đá ghế đá, trên bàn còn có một bầu rượu, hai ly rượu.
Phong Đô Đại Đế ngồi xuống, tự mình rót một ly rượu:
- Lão bằng hữu, ngồi xuống uống một chén đi.
Trong lòng Tổ An vừa mừng vừa sợ, ngồi xuống cùng đối phương cụng một ly.
- Rượu ngon.
Không thể không nói, rượu này ngon hơn tất cả rượu mà hắn đã từng uống, dùng Quỳnh Tương Ngọc Dịch để hình dung cũng không đủ. - Rượu này là năm đó ngươi tặng ta.
Phong Đô Đại Đế cười cười. Tổ An lấy lại tỉnh thần:
- Ngươi một mực gọi ta lão bằng hữu, nhưng ta ngay cả mình là ai cũng không biết, phương thiên địa này đã có thể che đậy thiên cơ, vậy nói thân phận chân thật của ta được không?
Đây là lần đầu tiên nhìn thấy hi vọng a, trước kia nói đến chuyện này, mặc kệ là MỊ Ly cũng tốt, hay tồn tại khác cũng được, đều không thể nói ra miệng, nhưng hôm nay ở trong thế giới đặc thù, ngay cả Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế đều có thể nói ra, nghĩ đến rất nhiều bí mật rốt cục có thể biết rõ.
Ai biết Phong Đô Đại Đế khẽ lắc đầu:
- Không được, trên người ngươi liên lụy quá nhiều nhân quả, tình huống trước mắt, ta không thể nói cho ngươi thân phận.
Tổ An:
Tựa hồ nhìn ra hắn bất mãn, Phong Đô Đại Đế cười nói: - Yên tâm đi, bây giờ nhìn thấy ngươi, chứng minh năm đó chúng ta quyết định là đúng, ngươi sẽ càng ngày càng mạnh, cuối cùng sẽ cải biến vận mệnh vốn có.
Tổ An thở dài:
- Các ngươi đầu là người thích đố, ta đến hiện cái gì cũng không rõ ràng, làm sao thay đổi vận mệnh.
- Ngươi chỉ cần một mực mạnh lên là được.
Phong Đô Đại Đế nói.
- Cái bàn phím kia ở trên người ngươi a, có nàng, sẽ dẫn đạo ngươi đi ra mê vụ, đến bờ thành công.
Tổ An giật mình:
- Ngươi biết Hệ Thống Anh Hùng Bàn Phím?
Phải biết đây là át chủ bài cao nhất của hắn, không nghĩ đến sẽ bị người xem thấu.
- Ngươi gọi là hệ thống? Phong Đô Đại Đế cười ha hả. - Ta làm sao không biết, năm đó ta cũng là người tham dự chế tạo nó, nói đến ta còn cống hiến một đồ chơi nhỏ nha? Nói xong hắn khẽ vẫy tay, một thanh dao găm đen nhánh từ trong ngực Tổ An bay ra, nổi giữa không trung, tựa hồ hết sức kích động. Trong lòng Tổ An hơi động:
- Dao Găm Có Độc là của ngươi?
- Dao Găm Có Độc?
Phong Đô Đại Đế nhíu mày.
- Ngươi lấy tên vẫn tùy hứng trước sau như một, đây là Tất... được rồi, tùy tiện ngươi gọi sao cũng được.
Hắn nhẹ nhàng sờ Dao Găm Có Độc:
- Chư thiên vạn giới, chỉ cần là sinh linh, mặc kệ tồn tại gì, một khi bị dao găm này làm bị thương, tử vong là kết cục duy nhất của hắn. Bất quá bây giờ nó còn chưa hoàn toàn giải phong, không thể triệt để phát huy uy lực.
Sau khi nói xong nhẹ nhàng vỗ võ nó, Dao Găm Có Độc rất mau trở lại trong ngực Tổ An. - Làm sao mới có thể hoàn toàn giải phong?
Tổ An hiếu kỳ nói, khó trách tử vong nguyần rủa của Dao Găm Có Độc mạnh như vậy, nguyên lai là vũ khí của Phong Đô Đại Đế.
- Thuận tự nhiên, tương lai ngươi sẽ biết. Hiện tại nếu hoàn toàn giải phong, sẽ đưa tới địch nhân hoàn toàn không cách nào đối kháng, ngược lại bất lợi.
Phong Đô Đại Đế nói.
- Ngươi cần phải rõ ràng cho dù có nó, ngươi cũng không phải thiên hạ vô địch.
Tổ An gật đầu, tuy kỹ năng của Dao Găm Có Độc nghịch thiên, nhưng cũng có thiếu hụt, đó là ngươi nhất định phải thương tổn được đối phương, nếu song phương chênh lệch quá lớn, ngươi thương không được đối phương, kỹ năng này tự nhiên không cách nào phát động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận