Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4013: Nguyên lai là Tào tặc (4)

Chương 4013: Nguyên lai là Tào tặc (4)Chương 4013: Nguyên lai là Tào tặc (4)
- Khó trách Lưu Ngư nói ngươi ở Nhân tộc rất được nữ nhân ưa thích.
Thương Hồng Ngư chuyển buồn thành vui.
- Ta thích đáp án này, cạn thêm chén nữa.
Thời điểm hai người chạm cốc, bỗng nhiên thân tàu lay động kịch liệt, vô số chén dĩa trong nhà ăn rơi ở trên mặt đất vỡ nát, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
Thương Hồng Ngư có thương tích trong người, vừa rồi không chú ý, xém chút bị lay động này làm ngã, bất quá một bàn tay lớn rất kịp thời ôm lẫy nàng, giúp nàng ổn định thân hình.
- Xảy ra chuyện gì?
- Chẳng lẽ va phải đá ngầm? - Nơi này đã cách xa bờ, làm sao có đá ngầm.
- Có phải đụng núi băng hay không? Trước đó vài ngày xem một tiểu thuyết của Nhân tộc, kể sự tình nhân vật chính nam nữ ngồi đại thuyền ra biển, buổi tối đụng phải núi băng...
- Ngươi cảm thấy mình là nam chính hay nữ chính? Trong nhà ăn không ít người ào ào nghị luận, thần sắc của Thương Hồng Ngư lại ngưng trọng.
Phải biết loại thuyền này là Hải tộc chuyên môn chế tạo ra, dùng để đón đưa khách nhân tới giao lưu với Long Cung, đại biểu cho thể diện của Hải tộc, tài liệu đều cực kỳ thượng thừa, không chỉ phân phối các loại vũ khí cường đại, còn có rất nhiều trận pháp đỉnh phong, ngay cả thủy thủ tu vi cũng không kém.
Có những trận pháp đỉnh phong kia, dù chiếc thuyền này đi ở trong giông bão sóng thần, khách nhân bên trong cũng như giẫm trên đất bằng, bây giờ lại xuất hiện lay động kịch liệt như thế, đâu thể nào chỉ là va phải đá ngầm, đụng núi băng đơn giản như vậy?
Thấy Tổ An vẫn không chút hoang mang ăn uống, Thương Hồng Ngư có chút ngoài ý muốn:
- Ngươi không lo lắng?
Tổ An bình tĩnh hỏi:
- Ta tại sao phải lo lắng?
Lúc này Thương Hồng Ngư mới nhớ, gia hỏa đối diện là tồn tại đỉnh phong đương thời, thật đụng phải cái gì, lo lắng cũng là địch nhân mới đúng.
Nhìn nam tử đối diện mây trôi nước chảy, nàng không khỏi có chút thất thần, tuy ngày thường Long Vương uy nghiêm, nhưng khí độ tựa hồ không bằng.
Lúc này lại có tiếng rít lên, chỉ thấy một xúc tu to lớn đánh vỡ cửa sổ phòng ăn, trực tiếp bắt đi một khách nhân dáng dấp dữ tợn ở phụ cận, trên thân người kia có sát khí nồng đậm, hiển nhiên những năm này trên tay dính không ít huyết án. Người kia kinh hô một tiếng, bất quá cũng là thế hệ hung hãn, vội rút ra đại đao chém tới xúc tu.
Trên đao phóng ra sát khí đằng đẳng, nhìn ra được tu vi của hắn không thấp.
Nhưng thanh đao chém vào xúc tu, xúc tu kia lại không chút tổn thương.
Nguyên lai trên xúc tu có một tầng chất nhầy thật dày, đao quang đụng phải chất nhầy, trực tiếp tan rã, chỉ còn lại lưỡi đao chặt lên, nhưng bị chất nhầy cổ quái ảnh hưởng, không cách nào tạo thành thương thế cho xúc tu. Nhưng một kích này để cho quái vật kia bị đau, bỗng nhiên một xúc tu khác xoắn tới, khách nhần tướng mạo dữ tợn vốn còn muốn vung đao công kích, kết quả cả người bị xúc tu bao phủ. Tiếng hét thảm truyền đến, người kia lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy được tan rã, toàn bộ thân thể hóa thành dòng máu, sau đó giác hút trên xúc tu giống như từng cái miệng, tham lam hút dòng máu kia, rất nhanh một đại hán cường tráng đã bị xúc tu thôn phệ.
- Bắc Hải Cự Yêu, là Bắc Hải Cự Yêu!
Khách nhân trong nhà ăn không thiếu thế hệ kiến thức rộng rãi, rất nhanh nhận ra lai lịch của quái vật, thanh âm có chút tuyệt vọng, vội vàng chạy ra ngoài, toàn bộ phòng ăn chỉ còn lại Tổ An và Thương Hồng Ngư còn ngồi. - Chuyện này không đúng, sao Bắc Hải Cự Yêu lại xuất hiện ở đây.
Thương Hồng Ngư khẽ nhếch môi đỏ, biểu tình kia tựa hồ như nhìn thấy sự tình khó tin. - Bắc Hải Cự Yêu?
Thần sắc Tổ An có chút cổ quái, ban đầu ở trong bí cảnh gặp qua quái vật này, nói đến tựa hồ nó còn có một công năng đặc biệt...
Đúng lúc này, cửa sổ bên cạnh nứt ra, một xúc tu cuốn tới hai người, hiển nhiên là phát giác được khí tức của huyết nhục.
Thấy xúc tu sắp tới bên cạnh bàn, Tổ An tiện tay vung lên: - CútI
Đũa trong tay giống như vệt ánh sáng bắn ra, trước đó nhiều khách nhân thi triển công kích cũng không thể phá phòng ngự, lại bị chiếc đũa này trực tiếp xuyên qua, đâm vào trong cơ thể, những chất nhầy đặc biệt kia dường như không có tác dụng.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, toàn bộ cửa sổ pha lê của phòng ăn trực tiếp nổ bể ra, xúc tu kia bị đau, trong nháy mắt thu Về.
Ngay sau đó, vô số xúc tu vốn ở trên thân tàu uy phong bát diện dường như chấn kinh, tất cả đều lùi về trong biển lần nữa, một bóng người to lớn hốt hoảng bỏ chạy ở dưới mặt biển.
Thủy thủ trên boong tàu, còn có vô số người tu hành sống sót sau tai nạn, đầu kinh ngạc nhìn xem một màn này:
- Sao bỗng nhiên quái vật kia rời đi?
- Có thể là do vừa rồi chúng ta công kích có hiệu quả, nó biết chúng ta không dễ trêu. - Ha ha, so với chuyện này, ta càng tin tưởng nó ăn no, vừa rồi không biết bao nhiêu khách nhân và thủy thủ bị xúc tu của nó hút khô huyết nhục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận