Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3988: Hết thảy đều kết thúc (6)

Chương 3988: Hết thảy đều kết thúc (6)Chương 3988: Hết thảy đều kết thúc (6)
Liễu Tích nghĩ thầm chẳng lẽ trước đó vài ngày Thái Hậu nói những sự tình kia, lo lắng kinh thành có dị động gì, để cho chúng ta nhìn kỹ?
Nghĩ tới đây hắn liên chắp tay:
- Còn mời Lữ tướng quần chờ một lát, ta an bài mọi việc quân doanh xong sẽ đi.
- Đầy là tự nhiên.
Lữ Hà cũng không thúc giục, rất thức thời chạy ra ngoài chờ đợi.
Lúc này Liễu Tích mới triệu tập tướng lãnh tâm phúc, để bọn hắn lưu thủ đại doanh, cẩn thận đề phòng....
Những người kia biết Liễu Tích trong đêm tiến cung, vội vàng khuyên nhủ:
- Lĩnh Quân đại nhân, cần thận có trá.
- Xác thực, Thái Hậu có việc lúc nào không thể triệu kiến, nhất định phải đêm khuya cho gọi?
- Việc này lộ ra quỷ dị, không thể không đề phòng.
Liễu Tích cười nói:
- Thực ra ngay từ đầu nghe được tin tức này, ta cũng có cố ky, nhưng người đến là Lữ Hà Lữ tướng quân, lo nghĩ đầu tán đi. Nếu bàn về người trung thành với Thái Hậu nhất trong thiên hạ, không phải Lữ công công không còn ai khác. Xưa nay cảm tình giữa huynh đệ Lữ Hà và Lữ công công rất tốt, hắn làm sao có thể hại ta.
Nghe hắn nói như vậy, mọi người không cách nào phản bác.
Lữ công công được công nhận là tử trung của Thái Hậu, Lữ gia và Liễu gia quan hệ một mực rất tốt, đối phương tự mình đến đây, xác thực không có gì phòng bị. Sau đó Liễu Tích dẫn chút ít thân tín, theo Lữ Hà tiến đến kinh thành.
Một đường Lữ Hà và hắn cười cười nói nói, ngược lại hoà thuận vui vẻ.
Cách một đoạn thời gian, bông nhiên Liêu Tích nhìn xung quanh, chỉ thấy nơi này vắng vẻ hoang vu, hiển nhiên rời xa đường lớn:
- A, đây giống như không phải đường hồi kinh.
- Vào đêm cửa thành đóng, bên này có một lối nhỏ, càng nhanh một chút. Lữ Hà đáp.
Liễu Tích không có tiếp tục đi theo, ngược lại rơi vào trầm tư, hắn không ngốc, chỉ là trước đó quá mức tin tưởng Lữ Hà mà thôi, bây giờ lại ý thức được không ổn.
Lữ Hà thấy thế nhịn không được thở dài:
- Liễu gia ba huynh đệ, quả nhiên chỉ có Tam gia tính toán là nhân tài, nếu không phải ta tự mình xuất mã, chỉ sợ rất khó đối phó ngươi. Liễu Tích biến sắc: - Lữ Hà, vì sao ngươi phản bội Thái Hậu?
- Cái này chờ Tam gia đến Địa Phủ chậm rãi nghiên cứu đi. Một giây trước trên mặt Lữ Hà vần còn nụ cười, giờ phút này lại lạnh lùng không gì sánh được.
- Động thủ!
Thủ hạ của hắn đã sớm chuẩn bị, ào ào rút vũ khí bổ về phía binh lính của Liễu Tích.
Thủ hạ của Liễu Tích vốn ít, hơn nữa địch nhân trăm phương ngàn kế, bọn họ làm sao phản ứng kịp, vừa đối mặt thì chết hơn phân nửa Cũng không lâu lắm, Liễu Tích toàn thân là máu, chỉ có dựa vào đao đặt trong tay đống đất mới không ngã xuống, hắn oán hận nhìn Lữ Hà:
- Những phản đồ các ngươi, chờ Nhiếp Chính Vương trở về, sẽ không bỏ qua các ngươi.
Trong lòng hắn rõ ràng, Lữ Hà làm phản, Lữ công công hơn phân nửa cũng có vấn đề, như vậy Thái Hậu không biết rõ tình hình tự nhiên dữ nhiều lành ít. Đối phương khẳng định còn có bố trí khác, lần này chỉ sợ Liễu gia thật xong, bây giờ duy nhất có thể trông cậy vào chỉ có Nhiếp Chính Vương Tổ An.
Buồn cười lúc trước đại ca nhị ca còn muốn cắt đứt quan hệ với Nhiếp Chính Vương, cũng không biết bọn họ nghĩ như thế nào.
- Nhiếp Chính Vương, lâu như vậy không tin tức, chỉ sợ hắn sớm đã chết ở Yêu tộc.
Lữ Hà không để bụng, một đao lóe qua, trực tiếp chém đứt đầu Liễu Tích. Hơn nữa lui vạn bước mà nói, coi như Nhiếp Chính Vương trở về cũng không sợ, bọn họ còn có Hoàng Hậu? Lẫy quan hệ của Hoàng Hậu và hắn, Tổ An còn không phải chỉ có thể tiếp nhận hiện thực?
Chỉ bất quá lúc này tất cả mọi người trong kinh thành không biết, biến cố lần này sẽ mở màn cho thiên hạ đại loạn.
- Hắt xì!
Đông Hải, Tổ An xoa mũi, miệng lầu bầu nói: - Là ai đang nhớ tới ta.
Lúc này trên mặt hắn mang mặt nạ dịch dung, cũng không phải hắn sợ Hải tộc, mà là bây giờ hắn kiêm nhiệm Nhiếp Chính Vương của Yêu tộc, Nhân tộc, đột nhiên xuất hiện ở địa bàn Hải tộc, lo lắng gây nên sóng gió không nhỏ.
Đến thời điểm quan viên Hải tộc ven đường chắc chắn sẽ tới đón tiếp hắn.
Mà hắn bây giờ lo tìm Thần Long Bất Tử Dược cứu Thu Hồng Lệ, không nguyện ý bốc lên mạo hiểm hoặc chậm trễ thời gian.
Hắn đi tới một hòn đảo nhỏ gần biển, chỗ đó có tửu lâu, trước kia nghe Tiểu Yêu Hậu, Thương Lưu Ngư nhắc qua, muốn đi Hải tộc, phải tới tửu lâu này trước, bọn họ cách một đoạn thời gian có thuyền chuyên môn vào biển.
Ngẩng đầu nhìn tửu lâu trước mắt, so với những quán rượu ở kinh thành thậm chí Minh Nguyệt thành, tửu lâu này thật quá đơn sơ, xưng là tửu lâu rất miễn cưỡng, chuẩn xác mà nói phải gọi là quán rượu.
Chỉ bất quá phong cách của tửu lâu ngược lại có một loại cảm giác mới mẻ, cả tửu lâu tựa hồ giống như khung xương của một con cá lớn tạo thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận