Lục Địa Kiện Tiên

Chương 939: Đánh cược chính mình hết thảy

**Chương 939: Đánh cược tất cả**
Lúc này, Nhân Ngư Nữ Vương khẽ mím môi, đại não trong khoảnh khắc trống rỗng.
Ngay sau đó, vô số suy nghĩ ập đến trong đầu.
Khó trách đêm qua hắn không hề có động tĩnh gì, mình còn ở trong phòng đợi rất lâu, còn tưởng rằng đối phương sẽ tìm đến mình trò chuyện.
Đáng tiếc đợi mãi vẫn không thấy, nàng thậm chí còn nảy sinh ý định đi tìm hắn.
Nhưng cuối cùng vẫn không đi, một là vì thân phận nữ nhân, hơn nửa đêm đi gõ cửa phòng nam nhân khác có vẻ hơi quá đáng, hai là nàng cũng có kiêu ngạo của riêng mình, không muốn quá mức nhún nhường.
Hiện tại nàng cuối cùng đã hiểu, hóa ra đối phương cả một đêm đều ở cùng Khổng Tước quận chúa mây mưa vui vầy?
Mặc dù chính mình không nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì, nhưng với tu vi của đối phương, muốn giấu diếm người khác không phải là việc khó.
Lúc này nàng thực sự hoài nghi về cuộc đời.
Mình rốt cuộc kém Khổng Tước quận chúa ở điểm nào?
Hơn nữa, hắn từ đầu đến cuối gạt mình, làm cho ta giống như một tên hề vậy.
Đúng lúc này, lý trí của nàng dần quay trở lại, bắt đầu nhận ra điểm không đúng. Trước đó đối phương còn cùng mình thương nghị cứu Khổng Tước quận chúa, hơn nữa vừa mới đi vào phòng hắn, thấy hắn đang luyện công, trong phòng cũng không có bất kỳ mùi vị kỳ lạ nào —— nữ nhân đối với mùi hương không thuộc về mình là tương đối mẫn cảm.
Kết hợp với ánh mắt kinh ngạc của Khổng Tước quận chúa lúc này, trong lòng nàng bỗng nhiên giật mình.
Trên mặt dần hiện lên một ý cười, hóa ra hắn định dùng biện pháp này để cứu người.
Quả thực rất khéo, chỉ là. . . Tổn hại có hơi lớn một chút.
Hơn nữa chính mình hình như cũng bị liên lụy theo. . .
Lúc này, toàn bộ đại điện, ánh mắt mọi người không ngừng đổ dồn về phía mấy người, phần lớn là tập trung vào nàng.
Gia hỏa này tại trang viên của ngươi cùng nữ nhân khác tiêu dao vui vẻ, chuyện vượt quá giới hạn như vậy ngươi cũng có thể nhẫn nhịn được sao?
Tuy rằng những người kia không nói ra, nhưng Nhân Ngư Nữ Vương cũng đại khái đoán được suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Mặt nàng dần nóng lên, chỉ sợ sau này danh tiếng của chính mình thực sự sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ. . .
Ngay khi Bắc Hải Long Vương còn đang tiếp nhận nỗi đau mất con, hắn là người đầu tiên kịp phản ứng: "Ngươi nói bậy nói bạ, chúng ta rõ ràng bắt được nàng ở ngoài trăm dặm, nàng làm sao có thể ở cùng với ngươi tối hôm qua được!"
Đông Hải Long Vương cũng không nhịn được lên tiếng: "Các hạ, lý do này quả thực không được thuyết phục cho lắm."
"Chuyện này có gì khó hiểu, đêm qua ta đã cứu nàng ta khỏi Tứ Phương Điện, nàng vốn đã ái mộ ta, sau khi được ta ra tay cứu giúp như một anh hùng, nàng càng không nhịn được lấy thân báo đáp, cho nên đêm qua chúng ta ở cùng nhau suốt đêm. Nhưng sáng nay nhìn thấy Nhân Ngư Nữ Vương, nàng không khống chế nổi cơn ghen, tức giận bỏ nhà đi, ta cũng không biết nàng làm sao lại chạy đến ngoài trăm dặm, rồi bị các ngươi coi là hung thủ." Tổ An không hề nao núng, kể lại sự thật.
Khổng Tước quận chúa trợn tròn mắt, người này nói chuyện thật quá vô lý.
Cái gì mà đối với hắn mang trong lòng ái mộ, còn lấy thân báo đáp, cái gì mà ở cùng nhau suốt một đêm. . .
Đều là những lời lẽ thô tục gì thế này!
Giá trị phẫn nộ từ Khổng Thanh Vũ +100+ 100+ 100. . .
Có điều, nàng dù sao cũng là người thông minh, lập tức ý thức được đối phương là vì muốn cứu nàng, cho nên tuy rằng tức giận, nhưng không hề phản bác.
Trong điện, mọi người nghe xong những lời này nhất thời kinh ngạc đến ngây người, có Nhân Ngư Nữ Vương như vậy mà còn không thỏa mãn ư?
Phải biết nửa đêm trước bọn họ còn nghe được Nhân Ngư Nữ Vương chính miệng thừa nhận cùng hắn ở trong phòng thân mật mà.
Kết quả hắn nửa đêm sau lại ở trong phòng nàng cùng một nữ nhân khác điên loan đảo phượng?
Còn nữa, câu nói kia của hắn là có ý gì, cái gì gọi là sáng sớm nhìn thấy Nhân Ngư Nữ Vương?
Rốt cuộc là Nhân Ngư Nữ Vương sáng sớm đến phòng bọn họ tìm bọn họ, hay là cả đêm hôm đó cũng ở trên giường của bọn họ, Khổng Tước quận chúa buổi tối quá mơ hồ, không hề ý thức được trên giường có thêm một nữ nhân, mãi đến sáng sớm mới phát hiện ra?
Không!
Tuyệt đối không thể là vế sau, nếu không thì sẽ quá nổ tung mất, ta nữ thần ta vẫn hằng đêm mong nhớ a, sao có thể bị ngươi đối xử như vậy chứ!
Bọn họ nhớ lại tình hình vừa nãy, thầm nghĩ khó trách gia hỏa này vừa mới tiến vào liền nhìn chằm chằm Khổng Tước quận chúa, hóa ra hai người đã sớm có gian tình.
Cẩu nam nữ, cẩu nam nữ, vậy mà dám chà đạp Nhân Ngư Nữ Vương của chúng ta!
Lúc này sắc mặt Nhân Ngư Nữ Vương cũng vô cùng đặc sắc, nàng hiện tại đã đại khái đoán được dụng ý của đối phương, nhưng mình dường như vì vậy mà bị mang tiếng xấu không ít.
Nhìn những ánh mắt hâm mộ ngày thường, bây giờ lại xen lẫn đồng tình, trào phúng, chấn kinh đủ loại cảm xúc, nàng cả người đều hoàn toàn tê dại.
Nàng há miệng, cuối cùng vẫn không phản bác đối phương.
Thôi được rồi, ngươi muốn làm thế nào thì làm.
Vẻ mặt có chút xấu hổ lại mang theo ủy khuất của nàng rơi vào trong mắt mọi người, tất cả mọi người, lửa giận trong lòng đều bùng cháy lên.
Ào ào căm tức nhìn Tổ An.
Một nữ nhân hoàn mỹ như vậy, ngươi sao nỡ đối xử như thế chứ!
Kẻ đồi bại!
Cẩu tặc!
Nếu không phải nghĩ đến chiến lực mà hắn đã thể hiện tối hôm qua, mọi người tự thấy không đánh lại hắn, thì chỉ sợ sớm đã cùng nhau xông lên xé hắn thành từng mảnh.
Nhìn giá trị phẫn nộ ở hậu trường không ngừng tăng lên, Tổ An cảm thán nhân khí của Nhân Ngư Nữ Vương quả nhiên cao tới đáng sợ, chỉ trong chớp mắt, giá trị phẫn nộ thu thập được đã phá mốc 100 ngàn.
"Ngươi nói những lời này bất quá chỉ là lời nói từ một phía, nhưng nữ nhân này giết con trai ta, bị cao thủ Long Cung vây bắt là chuyện vô số người chứng kiến." Bắc Hải Long Vương chỉ vào thiếu nữ trong lồng giam, nghiến răng nghiến lợi, hắn làm sao có thể không nhìn ra gia hỏa kia là muốn cứu nàng, những lời vừa rồi bất quá chỉ là những lời bịa đặt mà thôi.
Mọi người qua lời nhắc nhở này, lập tức tỉnh táo lại, đúng vậy, Nhân Ngư Nữ Vương đường đường sao có thể đồng ý hai nữ nhân cùng hầu hạ một chồng, hơn nữa còn ở tại chỗ ở của chính mình cùng hắn làm loạn như vậy chứ?
Hắn coi như có lợi hại hơn nữa, thì Nhân Ngư Nữ Vương xưa nay phẩm hạnh cao khiết sao có thể vì tu vi của hắn cao mà dễ dàng tha thứ cho hắn được chứ?
Đúng, nhất định là hắn đã bịa đặt ra những lời dối trá này.
Ai mà không mơ tưởng vừa có được đệ nhất mỹ nhân, lại được hưởng tề nhân chi phúc chứ?
"A, có điều tất cả những chuyện này ta đều có nhân chứng, vật chứng." Tổ An không hề nao núng, mỉm cười với Nhân Ngư Nữ Vương, "Nữ Vương có thể chứng minh tất cả những chuyện này cho ta."
Nhìn thấy tất cả ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía mình, Nhân Ngư Nữ Vương không khỏi có chút bối rối.
Chuyện này trước kia chưa từng có, nàng vẫn luôn rất hưởng thụ cảm giác được chú ý như vậy.
Nhưng tình cảnh hiện tại. . .
Nàng chỉ muốn che mặt bỏ chạy!
Gia hỏa này không hề bàn bạc trước với ta, lấy đâu ra tự tin là ta nhất định sẽ giúp hắn?
Phải biết nếu ta giúp hắn chứng minh, chẳng phải là trong sạch và danh tiết đều bị hủy hết sao?
Trong lòng nàng rơi vào tình thế lưỡng nan, giãy dụa.
Lúc này, giọng nói của Đông Hải Long Vương vang lên: "Nữ Vương cứ nói đừng ngại, toàn bộ cao thủ Hải tộc đều là hậu thuẫn vững chắc nhất của người, người không cần phải sợ."
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ mong đợi, bởi vì hắn chú ý tới sự do dự trong nháy mắt của Nhân Ngư Nữ Vương.
Chẳng lẽ quan hệ giữa hai người bọn họ không hề giống như đã nghĩ trước đó?
Hay là nàng cũng không phải thực sự thích gia hỏa thần bí này, mà chỉ là bị bức h·iếp?
Nói ra đi, mau nói ra đi!
Hắn xưa nay vốn có chút ẩn nhẫn, vững vàng, nhưng lúc này bỗng nhiên nhiệt huyết sôi trào, chỉ cần trong miệng nàng thốt ra hai chữ kia, chính mình hôm nay không thèm đếm xỉa, dẫn theo ngàn vạn cao thủ Hải tộc đại chiến với gia hỏa thần bí này.
Trước kia hắn không hiểu tại sao lại có chuyện vì hồng nhan mà nổi giận, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối, đáng yêu của Nhân Ngư Nữ Vương, hắn đã ngộ ra.
Khó trách trước đó Nữ Vương vẫn luôn không chấp nhận tình cảm của hắn, hóa ra là hắn không đủ dũng khí.
Hắn dự định thừa cơ hội này liều mạng, nhất định phải cứu người trong mộng khỏi ma trảo.
Nhìn ánh mắt chờ mong của mọi người, còn có ánh mắt như cười mà không phải cười của gia hỏa kia, Nhân Ngư Nữ Vương cắn chặt môi, cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Không sai, ta có thể làm chứng cho hắn, tối hôm qua chúng ta ở cùng nhau."
Lời vừa nói ra, ánh sáng trong mắt Long Vương lập tức biến mất.
Toàn bộ đại điện trong nháy mắt như vỡ tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận