Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4064: Ra ánh sáng (3) |

Chương 4064: Ra ánh sáng (3) |Chương 4064: Ra ánh sáng (3) |
Thương Lưu Ngư âm thầm buông lỏng một hơi, nghĩ thầm cuối cùng không có bị hắn nhìn ra.
Đi ra ngoài, khóe môi của Tạp Kỳ Nhĩ hơi giương lên:
- Nàng cho rằng ta không biết...
Tổ An và Thương Hồng Ngư nhìn Tạp Kỳ Nhĩ đi xa, thần sắc cũng nghiền ngẫm:
- Hắn cho rằng chúng ta không biết hắn biết.
Sau cùng phải xem ai kỹ cao hơn một bậc.
Sau khi Tạp Kỳ Nhĩ đi, rất nhanh có cung nữ tới hầu hạ Long Vương và Vương Hậu. Đồng thời không ít cung nữ căm thù nhìn Thương Lưu Ngư, nghĩ thầm đây là cung nữ nơi nào xuất hiện, vừa đến đã chiếm được Long Vương ưa thích?
Mấu chốt là nữ nhân này quá bình thường, không phải thời điểm đứng đấy lưng eo thẳng tắp chút, khí chất cao chút, dáng người xuất chúng một chút sao.
Nếu đối phương xinh đẹp, trong lòng mọi người có khả năng còn thoải mái.
Nhưng khuôn mặt như vậy, để một đám tiểu mỹ nữ sinh ra cảm giác ta cũng được. Tựa hồ phát giác được địch ý giữa các cung nữ, lo lắng các nàng nhằm vào muội muội, làm thân phận bại lộ, Thương Hồng Ngư do dự một chút, liên chỉ định nàng về sau phục thị ở bên người.
Đến lúc này các cung nữ càng ghen ghét, chỉ bất quá thần sắc của Thương Lưu Ngư bình tính, những người này cái gì cũng không biết, không cần thiết tranh giành với các nàng, thậm chí sinh ra cảm xúc tiêu cực cũng dư thừa. Rất nhanh có cung nữ đưa tới rất nhiều hộp gấm, muốn đưa cho Long Vương, Thương Lưu Ngư nhíu mày, ngăn các nàng lại:
- Đây là vật gì?
- Là Tạp Kỳ Nhĩ tướng quần đưa tới, cố ý căn dặn chúng ta phải giao cho Long Vương. Mấy cung nữ kia đáp.
Nghe là Tạp Kỳ Nhĩ đưa tới, Thương Lưu Ngư càng thêm lưu tâm:
- Giao cho ta đi, ta sẽ đưa cho Long Vương.
Mấy cung nữ có chút chần chờ, Thương Lưu Ngư nhàn nhạt hừ một tiếng: - Thế nào, còn sợ ta nuốt riêng?
Thấy nàng nói như vậy, mấy cung nữ kia đành phải giao đồ vật cho nàng, thời điểm quay người đi, trong miệng thì thầm:
- Thần khí cái gì!
- Phải, mới vừa được nương nương đề bạt, thì không biết mình họ gì.
Tuy thanh âm của các nàng nhỏ, nhưng lẫy tu vi của Thương Lưu Ngư làm sao có thể không nghe được, nàng cũng không để bụng, sau khi đi mấy người, mới mở hộp gấm ra, chuẩn bị kiểm tra bên trong rốt cuộc là thứ gì, miễn cho Tạp Kỳ Nhĩ đưa tới độc dược hại tỷ tỷ và tỷ phu. Trong hộp gấm yên tĩnh nằm mấy bình sứ, bên trong một bình sứ viết Tiêu Dao Lộ, bình khác thì viết Cửu Vị Địa Hoàng Hoàn...
Thương Lưu Ngư mờ mịịt, những thứ này là thuốc gì? Trước kia nàng chưa từng nghe nói, cái này thật liên quan đến điểm mù tri thức của nàng. Nghe tên tựa hồ là vật bổ dưỡng?
Có điều nàng vẫn không yên lòng, dự định trước kiểm tra một chút.
Tuy không thông dược lý, nhưng tu vi đến mức nhất định, đại khái vẫn có thể phán đoán ra thuốc có hại hay không.
Nàng đầu tiên mở bình Tiêu Dao Lộ, cái mũi tiến tới, đang muốn ngửi một chút.
Đúng lúc này, bên cạnh đưa qua một bàn tay, đoạt bình sứ lại, đồng thời đẩy nàng ra xa một chút. - Tỷ tỷ?
Thương Lưu Ngư hoảng hốt, nhìn thấy tỷ tỷ đang lo lắng. - Ngươi có ngửi được mùi vị kỳ quái gì không? Tỉ như thơm ngọt?
Thương Hồng Ngư khẩn trương nhìn nàng.
- Không có, ngươi đã đẩy ta ra.
Thương Lưu Ngư đáp, ánh mắt nhìn về phía bình sứ trong tay nàng.
- Đây là thuốc gì? - Không có gì, một số dược liệu bổ dưỡng mà thôi.
Ngữ khí của Thương Hồng Ngư có chút bối rối, nếu quả thật là cùng Long Vương, nàng ngược lại không có hoảng như thế, nhưng kia là nam tử mà muội muội thường xuyên nhắc tới. Mình làm tỷ tỷ, lại trước một bước ăn vụng nam nhân mà muội muội có hảo cảm, nghĩ như thế nào cũng là tỷ tỷ xấu. - Dược liệu bổ dưỡng?
Trong mắt Thương Lưu Ngư có chút nghiền ngâm. - Nhưng vừa rồi ta nhìn thấy có một đoàn sương đỏ toát ra.
Thương Hồng Ngư:
- Đó là dược khí phát ra. Thương Lưu Ngư yên tĩnh nhìn chằm chằm nàng, không nói chuyện, nhưng thần sắc rõ ràng là nói “ngươi thấy ta giống như kẻ ngu lắm sao”. Thương Hồng Ngư có chút chột dạ, rơi vào đường cùng đành phải nói: - Đầy là Tiêu Dao Lộ.
- Ta biết chữ.
- Ách... là một loại dược vật tỉnh luyện từ dịch nhờn của Bắc Hải Cự Yêu chế tạo thành. Thương Hồng Ngư cũng không tiện nói quá thẳng. Khuôn mặt Thương Lưu Ngư vốn có chút thanh nhã, nhất thời hiện lên vẻ đỏ ửng, may mắn có mặt nạ che giấu, nên nhìn không thấy nàng xấu hổ: - Tạp Kỳ Nhĩ kia lại cầm thuốc vô sỉ như vậy cho các ngươi? Tuy phương diện này nàng giống như một tờ giấy trắng, nhưng cũng không ngốc, lập tức kịp phản ứng thuốc này dùng làm gì, không khỏi vừa thẹn vừa giận.
Thương Hồng Ngư vội vàng ngăn nàng nói tiếp, nhìn hai bên một chút, lúc này mới kéo nàng vào nhà.
- Thuốc này có phải tỷ phu bảo hắn tìm hay không?
Sau khi vào nhà, Thương Lưu Ngư đột nhiên hỏi.
- Không trách tỷ phu ngươi, hắn... hắn cũng không có cách nào.
Thương Hồng Ngư nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận