Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4063: Ra ánh sáng (2) |

Chương 4063: Ra ánh sáng (2) |Chương 4063: Ra ánh sáng (2) |
Lúc này Thương Hồng Ngư nắm tay muội muội:
- Nếu ngươi muốn lưu lại, chúng ta lập tức trở về cung, chắc hẳn lúc này những tên kia đã kịp phản ứng, rất có thể đi điều tra ta.
Thương Hồng Ngư nghe vậy cũng có chút khẩn trương, cùng nàng nhanh chóng trở lại tẩm cung.
Thương Hồng Ngư mở ra một ngăn tủ ẩn nấp, từ bên trong tìm ra một bộ y phục cung nữ đưa cho đối phương:
- Vốn dự định dùng khi ta chạy, hiện tại vừa vặn cho ngươi. Thương Lưu Ngư cười cười, cũng không do dự, rất nhanh liền đổi y phục.
Nàng vừa đổi y phục xong không bao lâu, bên ngoài liền truyền đến tiếng huyên náo. Ngay sau đó Tạp Kỳ Nhĩ dẫn một đám người xông tới. Thương Hồng Ngư xụ mặt tiến lên nói:
- Tướng quân, nơi này dù sao cũng là tẩm cung của bản cung, ngươi mang nhiều người như vậy ban đềm xông vào, không biết có chuyện gì. Tạp Kỳ Nhĩ âm thầm bật cười, nữ nhân này thật biết diễn, rõ ràng đã bị chơi thành sủng vật, còn ở nơi này trang Vương Hậu cao quý?
Có điều giờ phút này hắn sẽ không vạch trần đối phương, mà ánh mắt sắc bén liếc nhìn xung quanh một vòng, giả vờ như điều tra cái gì.
Nơi xa, Thương Lưu Ngư tự động lẻn vào trong đám cung nữ, vội vàng cúi đầu xuống, miễn cho ánh mắt bị hắn nhìn ra sơ hở gì.
Tạp Kỳ Nhĩ lên tiếng:
- Vừa rồi Vương Hậu đang làm gì?
- Đương nhiên là đang nghỉ ngơi, lại nói bản cung cần phải giải thích cho ngươi sao? Vẻ mặt Thương Hồng Ngư sương lạnh, không e then giống như ở trước mặt Tổ An chút nào.
Tạp Kỳ Nhĩ hừ một tiếng, có lẽ những cung nữ bên cạnh sẽ bị ngươi cao quý hù dọa, nhưng ta biết trước đây không lâu, ngươi hèn mọn quỳ gối ở trước mặt Long Vương giả phục vụ cho hắn? Nếu không phải bây giờ đại sự quan trọng, hôm nay sẽ để nàng hối hận vì dám nói chuyện với mình như vậy. - Không có ra ngoài chứ? Hắn nhìn những cung nữ và thị vệ kia nói.
- Tựa hồ Vương Hậu một mực ở trong tẩm cung.
Những người kia đáp. Thương Hồng Ngư dù sao cũng là Đại Tông Sư, lại thêm hôm nay Tạp Kỳ Nhĩ cố ý thư giãn phòng ngự bên này, cho nên vừa rồi nàng vụng trộm ra ngoài, vụng trộm trở về, ngược lại không có bị người phát hiện.
- Như vậy sao. Tạp Kỳ Nhĩ trầm ngâm.
Nơi xa, Thương Lưu Ngư ở trong góc trái tim nhấc lên, nếu bị hắn phát hiện mà nói, không chỉ nàng, ngay cả tỷ tỷ, tỷ phu, chỉ sợ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Những gia hỏa giả mạo này thực quá thần bí, bây giờ cơ bản đã chặt đứt liên lạc giữa Long Cung cùng với bên ngoài, tỷ phu tỷ tỷ căn bản không kịp điều động lực lượng Hải tộc, đã bị bọn họ giải quyết trước.
Nghĩ tới đây, nàng âm thầm hối hận, mình quá manh động, vạn nhất thật hại tỷ tỷ và tỷ phu, thì muôn lần chết cũng khó thoát tội trạng. Đúng lúc này, Tổ An mang theo một đội binh lính trở về: - Có chuyện gì, sao nơi này nhiều người như vậy. Thương Hồng Ngư hừ một tiếng:
- Ngươi hỏi hắn.
Tổ An nhìn về phía Tạp Kỳ Nhĩ.
Tạp Kỳ Nhĩ có chút vui, nữ nhân này ở trước mặt Long Vương là sủng vật, ở trước mặt ta vân là Hoàng Hậu cao quý đoan trang.
Hắn rất phối hợp diễn xuất:
- Vừa rồi có người cướp... Khụ khụ, ta qua bên này xem xét tình huống một chút.
- Vừa rồi ta cũng nghe được động tĩnh, đi điều tra một phen, không có phát hiện tung tích tặc tử, nghĩ đến đối phương hẳn đã sớm chuẩn bị, bây giờ chúng ta cần phải mau chóng phong tỏa các tuyến đường giao thông quan trọng, miễn cho bị nàng chạy đi.
Tổ An đáp.
- Lần trước truy nã Vương Hậu đã làm ra mưa gió, lại tới một lần nữa, chỉ sợ... được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.
Tựa hồ Tạp Kỳ Nhĩ có chút do dự, cuối cùng vẫn quyết định rời đi.
Thời điểm đi đến bên người Thương Lưu Ngư, bỗng nhiên dừng bước:
- Sao phẩm vị của bệ hạ lại kém như vậy, cung nữ tướng mạo bình thường như thế, cũng xứng phục thị ngươi? Thương Lưu Ngư nghe vậy trái tim không khỏi nhấc lên, a nha, quên tỷ phu là sắc quỷ, cung nữ phục thị tất cả đầu là mỹ nữ tướng mạo động lòng người, mà lúc này khuôn mặt mình phổ thông, ngược lại cực kỳ chói mắt.
Thương Hồng Ngư cũng nhìn chằm chằm nàng, trái tim sắp nhảy ra.
Tổ An liếc nhìn nàng một cái, thuận miệng đáp:
- Tuy mặt bình thường, nhưng thắng ở dáng người đỉnh cấp.
Thương Lưu Ngư:
Nàng không nghĩ đến có một ngày sẽ cảm kích người khác "khích lệ” như vậy.
Tạp Kỳ Nhĩ dò xét nàng một phen:
- Dáng người quả thật không tệ, không bằng bệ hạ ban cung nữ này cho ta đi.
Nghe vậy, Thương Lưu Ngư vừa thả lỏng bị dọa đến xém chút nhảy dựng lên.
- Ngươi ưa thích thì tự mình đi tìm, cái này ta nhìn trúng. Tổ An che ở trước người Thương Lưu Ngư.
Thương Lưu Ngư: Cũng có ngày sẽ cảm động tỷ phu háo sắc với mình...
- Được được, bệ hạ nhìn trúng, ty chức sao dám đoạt. Tạp Kỳ Nhĩ vốn chỉ dự định dọa Thương Lưu Ngư một chút mà thôi, cũng không phải thật muốn nàng, mượn cơ hội này thuận thế rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận