Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4143: Ăn dưa làm sao tóc đổi xanh?

Chương 4143: Ăn dưa làm sao tóc đổi xanh?Chương 4143: Ăn dưa làm sao tóc đổi xanh?
Tổ An nhìn về phía Ngụy Chinh, Ngụy Chinh trực tiếp hành lễ thỉnh tội, nói vừa rồi là hắn ở trong mộng trảm. Sau đó nhân cơ hội này hỏi thăm Ngụy Chinh vì sao có thần lực này.
Ngụy Chinh do dự một chút, giải thích nói:
- Không dám lừa gạt bệ hạ, thần bởi vì tính cách cương trực không thiên vị, đã được Thiên Đình chọn vào Thưởng Thiện T¡ trong U Minh Địa Phủ, ghi chép tất cả thiện công của vong hồn ở trần gian, chỉ chờ tương lai dương thọ hết, sẽ tiến đến nhậm GInUIC" - Lại có chuyện lạ như vậy! Tổ An xuất phát từ nội tâm cảm thán, trước đó nghe Hắc Bạch Vô Thường nói Thưởng Thiện Phạt Ác trong Âm Tào Ti, không nghĩ đến Thưởng Thiện Ti¡ là Ngụy Chinh. Ngụy Chinh tựa hồ lo lắng hắn cảm thấy hứng thú với những chuyện này, vội vàng nói:
- Bệ hạ thân là Chân Long thiên tử, có khí vận Nhân Hoàng, chỉ cần chuyên cần chính sự yêu dân, không cần quá chú ý sự tình Quỷ Thần, từ có thiên địa che chở. Tổ An cười ha hả:
- Có thầy tốt bạn hiền như ái khanh, giang sơn Đại Đường ta lo gì bất ổn.
Tuy ngữ khí của Ngụy Chinh nghiêm khắc với mình, nhưng trong lòng mang thiện ý, cái chân to này phải ôm chặt. Thời điểm nói chuyện trời đất, hắn giả vờ trong lúc lơ đãng hỏi thăm:
- Ái khanh có nghe qua Trường An có tiên sinh xem bói tên Viên Thủ Thành, nghe nói thần cơ diệu toán, quẻ quẻ tất nghiệm không? Ngụy Chinh trầm giọng nói:
- Viên Thủ Thành là thúc phụ của Khâm Thiên Giám Viên Thiên Cương đương triều, quả thật có chút bản lĩnh.
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai Viên Thủ Thành là thúc phụ của Viên Thiên Cương, vậy có phải nên tìm một cơ hội tìm Viên Thiên Cương đến hỏi thăm, đây là kỳ nhân nào hay không.
Đợi đưa Ngụy Chinh đi, Tổ An lập tức hạ chỉ triệu kiến Viên Thiên Cương, kết quả biết Viên Thiên Cương đến nơi khác xem tinh tượng, đoạn thời gian gần đây không ở trong kinh thành.
Trong lòng Tổ An có chút tiếc nuối, vốn định đi tìm Viên Thủ Thành, nhưng sắc trời đã tối, thực không tiện, chỉ có thể đi nghỉ ngơi.
Đêm đó canh hai, chỉ nghe ngoài cửa cung có thanh âm khóc lóc, không ít cung nữ sợ hãi, ngay cả Nguyên Cát Vương phi cũng run lẩy bẩy: - Bệ hạ, bên ngoài... bên ngoài có quỷ?
- Đừng nói bậy, nghỉ ngơi thật tốt đi, trên đời nào có quỷ thần gì. Thần sắc Tổ An bình tĩnh, tiếp tục ngủ.
Hắn đương nhiên biết là chuyện gì xảy ra, ở trong mộng chờ đợi Kính Hà Long Vương đến.
Quả nhiên, thời điểm ngủ mông lung, bỗng nhiên phát giác được xung quanh âm phong trận trận, nhiệt độ thoáng cái hạ xuống, cả người như rớt vào hầm băng. Tổ An mở to mắt, chỉ thấy cung điện vốn tráng lệ lúc này đã âm trầm, khắp nơi là ánh sáng màu xanh lam, còn tràn ngập sương mù trắng. Tâm nhìn rất thấp, rất khó thấy được tình hình ngoài vài mét.
Nơi xa đen nhánh, thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu rên quỷ khí âm trầm:
- Trả mạng cho ta, trả mạng cho tai
Tổ An nghĩ nếu thật là người bình thường, cho dù là Đường Thái Tông, lúc này cũng sợ đái trong quần.
Có điều hắn ngay cả U Minh Địa Phủ chính thức cũng xông qua, làm sao có thể bị chút tràng diện này hù dọa? Lúc này hắn đang suy tư một chuyện khác, đối phương đã có thể xuất hiện ở đây, xem ra xác minh suy đoán trong lòng ta.
Đúng lúc này, thi thể không đầu của Kính Hà Long Vương từ đằng xa chậm rãi hiện hình, tay mang theo một cái thủ cấp đẫm máu, nhìn cực kỳ khiếp người.
Cái đầu lâu đẫm máu kia gào to:
- Đường Thái Tông! Trả mạng cho ta! Trả mạng cho ta! Đêm qua ngươi hứa hẹn cứu ta, sao lúc trời sáng lại để Tào Quan đến trảm ta? Ngươi đi ra! Ngươi đi ra! Ta và ngươi đến chỗ Diêm quân phân xử! Tràng cảnh kinh khủng hơn Tổ An cũng gặp qua, đương nhiên sẽ không bị một màn này hù sợ, trầm giọng đáp:
- Hôm nay ta vì cứu ngươi, cố ý gọi Ngụy Chinh vào cung, một mực lôi kéo hắn đánh cờ, là không muốn cho hắn cơ hội đi chém ngươi, vốn thấy hắn ngủ rã rời, còn tưởng việc này đã xong, nào ngờ hắn ở trong mộng nguyên thần xuất khiếu đi trảm ngươi, ta đã hết sức.
- Hết sức?
Khuôn mặt dữ tợn của Kính Hà Long Vương mắng lên.
- Ngụy Chinh kia thân là thần tử của ngươi, ngươi lại không biết thủ đoạn khác? Ngươi trực tiếp hạ lệnh không cho phép hắn trảm ta, hắn dám vi phạm mệnh lệnh của ngươi sao? Ta bây giờ bị chém trở thành oan hồn, ngươi một câu hết sức liền muốn đuổi ta?
Tổ An sầm mặt lại:
- Long Vương ngươi thật không có đạo lý, thường nói oan có đầu nợ có chủ, hại... Khu khu, tại sao ngươi lại xúc phạm luật trời, ngươi cần phải rõ ràng, chém giết ngươi là ai ngươi cũng rõ ràng, ngươi không đi tìm những người kia báo thù, ngược lại tìm người duy nhất trợ giúp ngươi, có phải ngươi bị bệnh hay không?
Kính Hà Long Vương khẽ giật mình, tựa hồ bị đâm trúng tâm sự, bất quá vừa nghĩ tới mấy người khác căn bản không thể trêu vào, đành phải la mắng:
- Những người kia hại ta là quang minh chính đại, duy chỉ có ngụy quân tử ngươi, một mặt đáp ứng cứu ta, một mặt lại ngồi nhìn thủ hạ hại ta mới ghê tởm nhất, ta muốn ngươi đền mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận