Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4082: Bó tay toàn tập

Chương 4082: Bó tay toàn tậpChương 4082: Bó tay toàn tập
Tổ An giật mình, thật hay giả, nàng lại để ta đi ngủ với tỷ tỷ nàng?
Lúc này nhãn châu của Thương Hồng Ngư xoay động, bỗng nhiên cười híp mắt nói:
- Không bằng tiểu muội ngươi bồi tỷ phu ngủ đi, ta ngủ bên ngoài là được. Dù sao những yêu ma kia đầu biết, đồ giả mạo kia rất háo sắc, ngủ chung với ngươi cũng phù hợp thiết lập.
Tổ An:
Hai tỷ muội này mỗi cái đều là e sợ cho thiên hạ không loạn.
Ai biết Thương Lưu Ngư bỗng nhiên đáp ứng:
- Tốt, vậy ta cùng tỷ phu ngủ. Tổ An:
Còn có chuyện tốt bực này? Thương Hồng Ngư cũng trợn tròn mắt, nàng vốn chỉ muốn trêu đùa muội muội, bởi vì biết nàng tuyệt đối sẽ không đáp ứng, ai biết chơi thoát? Lúc này Thương Lưu Ngư cười khúc khích: - Lừa ngươi, nhìn ngươi không nỡ kìa, ngươi coi hắn là bảo bối, ta lại xem như cỏ mà thôi.
Lúc này Thương Hồng Ngư mới biết mình bị trêu đùa, xấu hổ hừ một tiếng:
- Dù sao đầu là tỷ muội của mình, ta sẽ không để ý, cũng đừng đẩy tới đầy lui, đi vào ngủ chung đi, Bạch Ngọc Sàng kia nằm thoải mái hơn nhiều.
Ánh mắt Tổ An nhất thời sáng lên, cái này cũng không phải không thể được... Trên mặt Thương Lưu Ngư lóe lên vẻ đỏ ửng, tức giận bóp tỷ tỷ một cái:
- Ta không hồ nháo với các ngươi!
Nói xong nằm xuống giường, bộ dáng chợp mắt.
Tổ An nhịn không được nhìn chân trần như bạch ngọc của nàng, thật sự là tác phẩm nghệ thuật.
Tựa hồ phát giác được ánh mắt của hắn, Thương Lưu Ngư co chân vào trong quần, sau đó truyền âm nói:
- Không cho phép lại khi dễ tỷ tỷ tal
Tổ An tự nhiên minh bạch nàng nói khi dê là có ý gì, nghĩ thâm bây giờ ngươi đã biết thân phận của ta, ta còn không biết xấu hổ ở sát vách tìm đường chết.
Thương Hồng Ngư và Tổ An trở về phòng, bỗng nhiên nàng tiến đến bên người Tổ An:
- Nói thật, vừa rồi ta đề nghị muội muội ngủ cùng, có phải ngươi rất động tâm hay không?
- Không có.
Tổ An ra vẻ chính trực, chuyện này tự nhiên là không thể thừa nhận.
- Nhưng ta nhìn lúc đó ánh mắt ngươi sáng rực.
- Ngươi nhìn lầm.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
- Nếu không ngươi chạy tới nói rõ thân phận đi, lấy quan hệ của các ngươi, nói không chừng nàng thực sẽ tiến đến. Tổ An thầm nghĩ ngươi suy nghĩ nhiều, nàng đã biết, không chém ta đã là nàng rất nể tình.
- Ngươi và nàng đến cùng quan hệ như thế nào? Thấy hắn không để ý, Thương Hồng Ngư lại gần, tò mò bát quái.
- Thì là quan hệ bạn tốt.
Tổ An đáp, trong đầu hiện ra lần thứ nhất gặp gỡ, trên mặt hiện lên nụ cười ôn nhu.
- Hừ, nhìn nụ cười của ngươi thì không giống bằng hữu đơn giản, tiểu muội cũng thường xuyên nhắc ngươi, nói đến những năm này, ta còn không thấy nàng để ý nam nhân nào như vậy. Thương Hồng Ngư hừ một tiếng. - Phải không?
Tổ An vẫn cảm thấy tuy Thương Lưu Ngư tốt với hắn, nhưng không có tốt quá nhiều, quan hệ giữa hai người như tồn tại một màng mỏng, cảm giác có chút xa cách, không thể đến gần một bước.
Nói đến vẫn là trước đây không lâu, đối phương biết mình và tỷ tỷ nàng ân ái, sau đó phá phòng, ngược lại làm cho người cảm thấy càng thêm thân thiết hơn.
Ý nghĩ này cũng không thể để cho nàng biết, bằng không thực sẽ chém ta.
- Có muốn ta giúp ngươi hay không?
Thương Hồng Ngư ủi đến ủi đi ở trong ngực hắn, ngửa đầu cười híp mắt nhìn hắn.
- Giúp cái gì?
Tổ An giật mình, vô ý thức nhìn môi đỏ bóng nước kia. Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Thương Hồng Ngư không khỏi xấu hổ:
- Đương nhiên là giúp ngươi truy tiểu muội, ngươi đang suy nghĩ gì đấy! Tổ An xấu hổ, ai bảo trước kia nàng cũng nói lời giống như thế:
- Ách, cái này thì không cần. Nói đùa cái gì, bây giờ Thương Lưu Ngư đã biết thân phận của hắn, lại để cho tỷ tỷ nàng đến tác hợp hai người? Tìm đường chết cũng không cần làm như vậy?
- Tại sao vậy, có tỷ tỷ như ta giúp đỡ, cam đoan làm ít công to.
- Hi vọng tương lai ngươi không xấu hổ chết. - Ngươi nói cái gì?
- Không có gì.
Hai người trò chuyện một hồi, bông nhiên Thương Hồng Ngư khẽ cắn môi đỏ, hôn lên cổ và bên tai của hắn.
- Ách, muội muội ngươi còn ở sát vách, đừng...
Thấy đôi mắt ngập nước của nàng, Tổ An nghĩ đến Thương Lưu Ngư cảnh cáo, vội vàng nói.
- Sợ cái gì, nàng không biết ngươi là ai.
Thương Hồng Ngư tiến đến bên tai hắn nhẹ nhàng thổi một hơi.
- Lại nói, trước đó như thế, ngươi không phải càng hưng phấn hơn sao?
Bị nàng câu lên hồi ức, Tổ An cũng không nhịn được nuốt nước miếng.
Lúc này Thương Hồng Ngư cảm nhận được hắn biến hóa, si ngốc cười một tiếng, sau đó cúi người hôn lên.
- Á...
Tổ An hít sâu một hơi, Thương tỷ tỷ a Thương tỷ tỷ, không phải ta không muốn tuân thủ lời hứa, mà là tỷ của ngươi quá... chủ động.
- Uhm...
Thương Hồng Ngư kêu nhẹ, dục hỏa mãnh liệt làm cho Tổ An không chần chừ thêm nữa, hai tay nhanh chóng giải trừ y phục ở trên người nàng, lụa mỏng bay phấp phới, một đôi chân trắng như tuyết hiện ra! Nhìn thân thể hoàn mỹ, da thịt kiều nộn trơn nhẫn, trong trắng lộ hồng, quả thực không hổ danh là Mỹ Nhân Ngư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận