Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4231: Tuyệt vọng (2)

Chương 4231: Tuyệt vọng (2)Chương 4231: Tuyệt vọng (2)
- Khương đại nhân, ngươi làm Đình Úy nhiều năm như vậy, lại đối kháng thánh chỉ, quả thực là biết pháp lại phạm pháp, tội thêm một bậc!
Ngô Vương lạnh giọng nói.
- Còn có người không thời thế, không chỉ giết chết tại chỗ, hơn nữa cửu tộc cũng bị liên lụy!
Bởi vì liên quan đến mưu phản, sĩ khí của Khương gia vốn sa sút, toàn bộ dựa vào Khương La Phu chiến đấu vãn hồi.
Vốn nhìn thấy Khương Bá Dương đột nhiên gây khó khăn, thần sắc hơi mừng rỡ, nhưng nhìn hắn bây giờ cũng trọng thương sắp chết, từng người triệt để tuyệt vọng, rốt cuộc không còn ý chí phản kháng.
Rất nhanh liên bị binh lính dưới trướng Ngô Vương gác đao lên cổ, thô bạo đá đầu gối bọn họ, ép bọn hắn quỳ trên mặt đất, mặt chạm đất. Có chút tâm cao khí ngạo phản kháng, nhưng nghênh đón bọn họ là một đao bay đầu, rất nhanh toàn bộ Khương phủ chỉ có cha con Khương La Phu còn đứng. Thấy cảnh này, trong lòng Khương La Phu rét lạnh, xem ra hôm nay Khương gia thật xong.
Khương Bá Dương cũng hối hận không thôi:
- Là phụ thân không tốt, vừa rồi lầm tin tiểu nhân, đợi lát nữa ta sẽ dùng hết chút công lực cuối cùng, yểm hộ ngươi giết ra trùng vây, sau khi rời nơi này, chạy về phía học viện, tương lai đi tìm Tổ An, hắn sẽ bảo vệ tốt ngươi. Khương La Phu lắc đầu:
- Con không điI
Nàng làm sao nhìn không ra, phụ thần định dùng bí pháp kích phát tiềm lực sau cùng, không nói trước làm như vậy nàng có thể thành công phá vây hay không, nhưng tính mạng của phụ thân tuyệt đối không gánh nổi, vừa rồi hắn đã tiếp cận đèn cạn dầu!
- Khương tiểu thư, nhanh thúc thủ chịu trói đi, đừng đẩy toàn bộ Khương phủ vào chỗ chết.
Ngô Vương vừa nói vừa nhìn tất chân bị rách, xém chút nhịn không được huýt sáo, nghĩ thầm là thiên tài nào phát minh vật này, quá đẹp. Đặc biệt là thời điểm bị thủng, khiến người ta kìm lòng không được có một loại xúc động muốn thô bạo xé rách. Hắn đã bắt đầu tưởng tượng chờ Khương Bá Dương rơi vào trong tay mình, Khương La Phu vì cứu phụ thân, không thể không khuất phục. Hắn rất thích loại cảm giác để nữ nhân cao ngạo cúi đầu xuống, đối phương rõ ràng khinh bỉ ta, rõ ràng chán ghét ta, nhưng lại không thể không thuận theo ta, tùy ý ta muốn làm gì thì làm.
Nghĩ đến chỗ kích động, hô hấp của hắn trở nên dồn dập. Lúc này một số lão giả trong Khương phủ khuyên Khương La Phu: - La Phu, ngươi không thể xúc động hại chúng ta chôn cùng ngươi, chuyện cho tới bây giờ, ngươi không trốn thoát được, còn không bằng sớm đầu hàng.
Khương La Phu vừa sợ vừa giận, đối phương là đường thúc trong tộc, vừa rồi hắn là đám đầu hàng trước tiên. Khương Bá Dương thấy thế quát mắng:
- Lão bát, ngươi nói bậy bạ gì đó!
- Ta nói bậy? Bát thúc kia cũng kích động. - Tộc trưởng, ngươi xem ngươi đưa Khương gia đến tình cảnh gì, ngày thường ngươi thanh cao, vì hư danh của mình, rõ ràng ngồi ở vị trí cao nhưng không thu lễ, cũng không cho chúng ta kiếm tiền, sợ chúng ta làm bẩn danh tiếng của ngươi, thời gian khổ cực này ai chịu được?
- Liễu gia dù sao cũng hưởng thụ qua, chúng ta phúc chưa hưởng đến, lại rơi vào kết cục giống như bọn họ, đây đầu là hậu quả khi ngươi tư lợi!
- Ngươi thanh cao, ngươi rất tốt, kết quả giả vờ giả vịt nhiều năm như vậy, sau cùng còn không phải bởi vì ngươi mưu phản mà hại tất cả chúng tai
Có hắn dẫn đầu, không ít người trong Khương phủ phụ họa, bây giờ luân lạc tới mức này, cả đám đầu thấp thỏm lo âu, muốn phát tiết tâm tình. Thấy cảnh này, nội tâm Khương Bá Dương rét lạnh, những năm qua mình kiên trì, thật sai sao.
Lúc này một con cháu trẻ tuổi ngày thường giao hảo với Khương La Phu, xưa nay chính trực, nhịn không được ngẩng đầu nói: - Này liên quan gì tới tộc trưởng, nói cho cùng còn không phải che giấu các ngươi tham sống sợ chết? Ngày sau lịch sử sẽ trả Khương gia chúng ta một cái công đạo. Bây giờ việc đã đến nước này, cần gì giống như đàn bà, làm trò cười cho người khác.
Thần sắc Ngô Vương phát lạnh, Xương Phúc hiểu ý, trực tiếp vung đao chém đầu thiếu niên kia xuống.
- A Nhạc!
Khương Bá Dương thấy thế tâm tình kích động, hắn vốn suy yếu, lúc này miệng phun lão huyết, cả người trực tiếp tức ngất.
Khương La Phu nhìn chằm chằm Xương Phúc:
- Ta tất giết ngươi!
Trên người Xương Phúc cũng dính đầy vết máu, nghe vậy cười gắn nói:
- Lời nói hung ác như thế ta nghe không biết bao nhiêu lần, thế nhưng mỗi lần đều là phân nộ vô năng mà thôi. Nói đến so với giết chết ta, ngươi dùng đôi chần dài kia kẹp chết ta có khả năng càng cao một chút. Lời vừa nói ra, những binh lính ở xung quanh huýt sáo, ánh mắt không ngừng liếc nhìn đùi Khương La Phu.
Nữ nhân này thật xinh đẹp, hai chân kia càng đẹp!
- Khương tiểu thư, hiện tại ta bắt đầu đếm ngược, mỗi một con số, nếu ngươi không bỏ vũ khí xuống đầu hàng, ta sẽ giết một con cháu Khương gia, xem ngươi hại chết nhiều tộc nhân như vậy, có áy náy hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận