Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2173: Tiếc nuối (2)

- Có phải ngươi xảy ra chuyện gì không?
Vân Gian Nguyệt quá hiểu Yến Tuyết Ngân, nàng thực nghĩ mãi mà không rõ, vì sao đối phương lại làm ra sự tình như vậy.
Nếu đổi lại trước kia, nàng khẳng định sẽ cười trên nỗi đau của người khác, thậm chí còn đi tuyên dương khắp nơi, nhưng vừa rồi mọi người kề vai chiến đấu, hơn nữa đối phương là vì cứu Tổ An, nên nàng không cho phép mình làm ra sự tình như vậy.
- Không có.
Yến Tuyết Ngân không muốn giải thích.
- Ngươi muốn ở chỗ này một mực nhìn sao?
Vân Gian Nguyệt đỏ mặt, người ta muốn song tu, nàng xác thực không tiện ở bên cạnh nhìn.
Nhưng đi như thế, lại luôn cảm thấy thất lạc, trong lúc nhất thời suy nghĩ ngàn vạn, không biết nên đáp lại như thế nào.
Đúng lúc này, Tổ An phát ra một tiếng rên thống khổ, ngay sau đó thăm thẳm tỉnh lại.
Hai nữ giật mình:
- Ngươi tỉnh?
Khuôn mặt của Yến Tuyết Ngân nhất thời đỏ bừng, nàng nguyện ý ở dưới tình huống đối phương không biết cùng hắn song tu trị thương, nhưng không có nghĩa là ở thời điểm đối phương thanh tỉnh cũng được.
Hơn nữa hắn tỉnh thời cơ trùng hợp như vậy, không biết vừa rồi hai nữ đối thoại, hắn có nghe được hay không.
Nếu nghe được, mình thật đúng là không sống nổi.
Tổ An cười cười:
- Chẳng lẽ các ngươi còn muốn ta không tỉnh.
Thấy hắn cười kéo theo thương thế, đau đến nhếch miệng, Vân Gian Nguyệt nhịn không được oán giận nói:
- Đã bị thương thành như vậy, còn có tâm tư đùa giỡn.
- Cười dù sao cũng đẹp mắt hơn khóc nha.
Tổ An vui vẻ nói.
- A, vừa rồi các ngươi đang thảo luận cái gì?
- Chúng ta đang nói...
Vân Gian Nguyệt vô ý thức nhìn Yến Tuyết Ngân.
Yến Tuyết Ngân vội vàng cắt đứt:
- Không nói gì, chỉ đau đầu thương thế của ngươi.
- Ta không có gì đáng ngại.
Tổ An đáp.
- Ngươi biến thành như vậy, còn không có trở ngại, đừng thể hiện, để Băng Thạch Nữ cứu ngươi.
Vân Gian Nguyệt vội vàng nói.
Gương mặt Yến Tuyết Ngân đỏ bừng, dưới tình huống đối phương thanh tỉnh cùng hắn song tu, chỉ hơi nghĩ tràng cảnh kia, đã xấu hổ đến làm cho nàng muốn ngất.
Tổ An cúi đầu nhìn một chút, toàn thân mình máu tươi đầm đìa, xác thực rất đáng sợ, nhưng thân thể hắn trải qua Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh thối luyện nhiều lần, lại thêm sức khôi phục cường đại, cộng thêm bây giờ thần hồn đã thành, tuy vừa rồi vượt mức thi triển Toái Tinh Huyền Ấn, xém chút làm thân thể sụp đổ, nhưng qua khoảng thời gian này, đã chậm rãi khôi phục lại.
- Thật không có việc gì lớn.
Bỗng nhiên Tổ An sững sờ, nghi ngờ nhìn Yến Tuyết Ngân.
- Yến quan chủ làm sao cứu ta, chẳng lẽ ngươi cũng hiểu y thuật?
Sắc mặt của Yến Tuyết Ngân rất mất tự nhiên, đầu quay qua một bên khác:
- Đừng nghe yêu nữ kia nói vớ nói vẩn, ta không biết.
Vân Gian Nguyệt gấp:
- Đến lúc này ngươi còn thẹn thùng cái gì, lại không làm mạng hắn sẽ mất.
Yến Tuyết Ngân có chút do dự, hiện tại mình trúng độc, thời gian kéo càng lâu, chỉ sợ càng không còn khí lực.
Nhưng đối phương thanh tỉnh cùng hắn... trong óc nàng không ngừng hiện ra bộ dáng của Sơ Nhan, chỉ cảm thấy cả người muốn điên:
- Ta không cứu, ngươi cứu đi!
Sắc mặt của Vân Gian Nguyệt cũng mất tự nhiên:
- Phi, vừa rồi còn nói hay lắm, hiện tại sao lại thay đổi? Ta vẫn câu nói kia, thật muốn ta cứu mà nói, ngươi nhất định phải thêm vào, bằng không... bằng không ta mặc kệ...
Yến Tuyết Ngân gấp đến độ dậm chân:
- Loại chuyện này có thể cùng lên sao?
Tổ An mờ mịt:
- Các ngươi nói cái gì vậy?
Hai nữ rất ăn ý im lặng, đều không muốn nói rõ chân tướng với hắn.
Tổ An vội vàng nhìn bốn phía:
- Đúng rồi, Ngọc Yên La đâu? Vừa rồi giống như nàng cưỡng ép thi triển Mỹ Đỗ Toa Chi Nhãn...
Vừa nói đã thấy Ngọc Yên La ở một bên, vội vàng bò qua nhìn.
Chú ý tới động tác của hắn, tuy chậm chạp hơn ngày bình thường, nhưng nhìn làm sao cũng không giống như người sắp chết, hai nữ nhất thời khẽ giật mình.
Vân Gian Nguyệt kịp phản ứng, thở dài một hơi nói:
- Tình trạng cơ thể của nàng còn hỏng bét hơn ngươi, chỉ sợ không chịu nổi.
Tổ An chú ý tới hai mắt Ngọc Yên La nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch, khí tức yếu ớt, dường như tùy thời sẽ biến mất, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Yến Tuyết Ngân có chút áy náy:
- Thật xin lỗi, chúng ta cũng bất lực, duy nhất có thể làm là thử xem có thể cứu ngươi hay không.
Tổ An lại như không nghe thấy, bây giờ tất cả tinh lực đều đang điều tra tình huống của Ngọc Yên La, liên tục mấy lần cưỡng ép phát động Mỹ Đỗ Toa Chi Nhãn đối phó người cảnh giới cao hơn nàng, bây giờ trong cơ thể gần như sinh cơ đoạn tuyệt, coi như mình khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, cũng không cách nào từ phần ngoài chữa thương cho nàng.
Xem ra chỉ có biện pháp kia!
Hắn cũng không phải loại do dự thiếu quyết đoán, lập tức có kế hoạch, ôm Ngọc Yên La lên:
- Ta cứu nàng, các ngươi ở chỗ này chờ một lát.
Loại phương pháp cứu này dễ làm cho người ta hiểu lầm, hắn cũng không muốn hai nữ cho rằng hắn là biến thái, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận