Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4047: Dưa lớn kinh thiên (2) |

Chương 4047: Dưa lớn kinh thiên (2) |Chương 4047: Dưa lớn kinh thiên (2) |
Nói đùa cái gì, bây giờ Tang gia và Tổ An sớm đã buộc chung một chỗ, hắn có thể ngồi yên không để ý đến sao. Lúc này Tần gia, Mộ Dung gia... cùng Tổ An giao hảo cũng mở miệng phụ họa, ngoài ra còn có không ít đại thần quan hệ thân mật với Quốc Lập Học Viện cũng lên tiếng.
Triệu Duệ Trí không nghĩ đến vừa rồi quần thần còn kính cẩn nghe theo, lúc này lại khí thế to lớn phản bác, nhìn bên trong không ít thế hệ có uy nghiêm, trong lúc nhất thời không khỏi chột dạ:
- Coi như các ngươi nói có lý, nhưng hắn khi dễ Linh Lung của trẫm, trẫm... trẫm làm sao có thể tha hắn.
Lời này nói đến không có chút uy thế của hoàng đế, ngược lại nói đến phần sau càng ngày càng ủy khuất, thanh âm bé không thể nghe. Chỉ bất đại thần quá có tư cách vào triều, ai không phải thế hệ tu vi tỉnh thâm, mỗi người đầu nghe được rõ ràng.
Vừa rồi triều đình còn quần tình xúc động, bỗng nhiên an tĩnh lại, khiếp sợ nhìn về phía Bích Linh Lung, nghĩ thầm sao đột nhiên tuôn ra dưa lớn kinh thiên như vậy? Bích Linh Lung xém chút tức ngất, vừa ngượng ngùng vừa phẫn nộ, có điều nàng phản ứng cũng nhanh, lập tức hừ lạnh:
- Đêm qua hoàng thượng chấn kinh, hôm nay thần trí có chút không rõ ràng, bắt đầu nói mê sảng, người đâu, đưa hoàng thượng hồi cung nghỉ ngơi.
- Vâng!
Rất nhanh có thái giám cung nữ đi qua nâng Triệu Duệ Trí, ngày thường uy vọng của Hoàng Hậu rất cao, trừ hôm qua chuyện đột nhiên xảy ra, tình huống đặc biệt, mọi người vẫn vô ý thức tuân thủ mệnh lệnh của nàng.
Triệu Duệ Trí lại mặc kệ:
- Ta không có hồ đồ, ta không muốn đi về nghỉ, họ Tổ khi dễ ngươi, ngươi đầu là vì bảo hộ ta...
Lúc này Nghi Vương ho nhẹ một tiếng đánh gãy hắn:
- Bệ hạ quả thật có chút hồ đồ, sớm hồi cung nghỉ ngơi đi.
Nơi này áp lực lớn nhất chính là hắn, phải biết tối hôm qua vì lừa gạt hoàng đế ngốc này, hai đứa con trai mình cầm Tổ An làm lý do, nếu thật truy tra, chỉ sợ nhà bọn hắn ăn không nổi.
Nếu như ngày thường, một thần tử nói chuyện với hoàng đế như vậy, đã tiếp cận đại nghịch bất đạo, nhưng bây giờ toàn bộ đại điện không có một người cảm thấy không ổn, ngược lại không ít người phụ họa, thúc giục hoàng đế về nghỉ ngơi.
Nói đùa cái gì, lại để cho hoàng đế ngốc này nói bậy, kế tiếp còn làm sao kết thúc? Trong đại điện nhiều người như vậy, ai dám cam đoan tin tức không tiết lộ ra ngoài? Đối phương dù sao cũng là hoàng đế danh chính ngôn thuận, hắn nói chuyện mọi người không thể bỏ mặc. Hơn nữa nếu chuyện hắn nói là thật, như vậy thần tử và Hoàng Hậu trộm tình, đây quả thực là scandal to lớn, bọn họ đầu sẽ bị đóng vào sách sỉ nhục lịch sử.
Mấu chốt là trong hiện thực xử lý sự kiện này như thế nào?
Thật trị tội Nhiếp Chính Vương?
Không nói Nhiếp Chính Vương ở trong triều có nhân mạch cường đại, còn là Tế Tửu của Quốc Lập Học Viện, coi như không có những thứ này, chỉ bằng vào thực lực bản thân hắn, ai dám động hắn, ai đánh được hắn?
Tấn Vương, lão tổ Mạnh gia, vô số cao thủ của Đại Vương phủ, còn có Hoàng Kim Cự Long khủng bố kia, hài cốt còn chưa lạnh đâu?
Ai dám đi chịu chết.
Lại nói, thật bức hắn đến bên Yêu tộc, đến thời điểm hắn dẫn quân xuôi nam, toàn bộ Đại Chu triều có thể tồn tại hay không cũng là vấn đề. Nếu hoàng đế ngốc nói là giả, vậy lan truyền ra ngoài cũng là đả kích vô cùng lớn, toàn bộ hoàng thất và chư công triều đình chỉ sợ sẽ trở thành trò cười.
Cho nên...
Bệ hạ ngài nhanh im miệng đi!
Đây là suy nghĩ chung của tất cả mọi người trên triều. Triệu Duệ Trí vốn còn muốn nói cái gì, kết quả Bích Linh Lung mắt phượng hàm sát nguýt hắn một cái, hắn nhất thời bị dọa đến ngậm miệng lại.
Từ thời kỳ Thái Tử đã bị đối phương quản giáo, đối phương có lúc tựa như mẫu thân, tự nhiên mang theo uy áp.
Đợi Triệu Duệ Trí bị thái giám cung nữ “mời” về tầm cung, Bích Linh Lung nhìn văn võ đầy triều, muốn nói gì, nhưng hai gò má nóng lên, thật nhiều năm không có quẫn bách như thế.
Nàng dù thông minh, lại có uy nghiêm của mẫu nghỉ thiên hạ, nhưng dù sao cũng chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi, sự tình như vậy để cho nàng làm sao trấn quyết định xuống được.
Nàng nghĩ tới vô số loại tình huống quan hệ với Tổ An bại lộ, duy chỉ không nghĩ tới loại tình hình này.
Hất thảy tới đột nhiên như vậy...
Nàng không nói lời nào, các đại thần càng không dám nói lời nào, từng người cần thận từng li từng tí, sợ không cẩn thận rủi ro.
Chỉ bất quá như vậy lại khổ những người vừa rồi đứng ra vì Tổ An, hiện tại tiếp tục nói cũng không phải, lui về cũng không được.
Thần sắc Tang Hoằng cổ quái, phải biết trước đó nghĩ đến nữ nhi và con dâu đều bị Tổ An tận diệt, trong lòng hắn luôn cảm thấy buồn bực, chỉ có thể không ngừng tự an ủi mình, con rể là nửa cái nhi tử, cũng coi như phù sa không lửu ruộng người ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận