Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1540: Bí mật của văn bia (2)

Tổ An giải thích:
- Ngươi cũng biết ta và Hoàng Hậu của Triệu Hạo phát sinh qua cái gì, đối phương cũng là Hoàng Hậu, mỗi lần ta gọi Hoàng Hậu thì sẽ nghĩ tới nàng, luôn cảm thấy như vậy có chút bất kính với ngươi, cho nên đổi một cái tên, sư phụ vốn là đại mỹ nhân, ta gọi như vậy cũng là lời nói thật nha.
Khóe môi của Mị Ly hơi vung lên, bất quá lập tức bị nàng khắc chế:
- Sư phụ thì sư phụ, không cho phép thêm từ khác.
- Vâng, mỹ nhân sư phụ.
Tổ An thành khẩn.
Mị Ly:
- ...
Lúc này thanh âm của Triệu Duệ Trí truyền đến:
- Nếu ngươi có thể giúp ta trường sinh, ân oán ngày xưa lại tính là gì, ta đương nhiên sẽ không để ở trong lòng, cam đoan lưu ngươi một mạng. Nếu ngươi không tin, ta có thể lập xuống Thiên Đạo thệ ngôn.
Trong lòng hắn âm thầm cười lạnh, dù sao đến thời điểm chém đứt tứ chi của ngươi, cũng là lưu ngươi một mạng, tự nhiên không tính trái với điều ước.
- Hoàng Thượng nhất ngôn cửu đỉnh, ta tự nhiên tin được.
Tổ An vui vẻ, trong lòng thì âm thầm cười lạnh, tin ngươi mới lạ.
Bất quá dù song phương từng người mang ý xấu riêng, nhưng cuối cùng vẫn đạt thành hiệp nghị.
Tổ An đi tới trước mặt thạch trận:
- Những thứ này ám chỉ tinh không trên trời, chỉ cần dựa theo quy luật phù hợp bày lại, hẳn sẽ qua được.
Hắn vừa nói, vừa di chuyển bàn đá trên mặt đất, những phiến đá này quả nhiên có thể hoạt động trên dưới trái phải.
- ... Trái Thanh Long Mạnh Chương Giáp Dần, phải Bạch Hổ Giam Binh Giáp Thân, trên Chu Tước Lăng Quang Giáp Ngọ, dưới Huyền Vũ Chấp Minh Giáp Tử, nguyệt thành quý nhân nhập trung ương...
Trong lòng hắn nhớ lại khẩu quyết lúc trước nhìn thấy, dần dần xếp những bàn đá kia ra hình dáng đối ứng.
Thời điểm bàn đá cuối cùng hợp lại, rõ ràng có thể nghe được thanh âm cơ quan thanh thúy, toàn bộ bàn đá, thậm chí khắp nơi đều lắc lắc.
Mọi người nhìn xung quanh, nhưng sau khi lắc lư, lại không có bất kỳ biến hóa gì khác.
Hà Lệ cười hắc hắc nói:
- Tổ đại nhân, đây chính là ngươi nói biết làm sao phá giải cơ quan này?
Triệu Duệ Trí nhìn về phía Tổ An, ánh mắt cũng lăng lệ.
Tổ An không có phản ứng đến bọn hắn, tỉ mỉ quan sát bàn đá trên mặt đất, bỗng nhiên tầm mắt rơi xuống rất nhiều hố tròn.
Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, từ trong ngực lấy ra 81 viên dạ minh châu.
Thả những hạt châu này vào lỗ, quả nhiên cực kỳ kín kẽ.
Lúc này lòng đất truyền đến thanh âm kèn kẹt, những bàn đá kia không ngừng chập trùng di động, sau đó một số bàn đá chìm xuống, một bàn đá khác chậm rãi dâng lên, sau cùng hình thành rất nhiều thạch trụ hình vuông.
Mỗi thạch trụ đều khắc đồ án khác biệt, giống như Thần thú, lại như ký hiệu tinh không.
Cuối cùng tiếng oanh minh biến mất, hết thảy lại trở nên yên ắng.
Tổ An cau mày, cơ quan còn chưa giải khai?
Hắn thử di động những thạch trụ kia, phát hiện những thạch trụ này không thể di động, nhưng có thể chuyển động, hơn nữa thời điểm chuyển động, sẽ dẫn tới mấy cây thạch trụ khác chuyển động đối ứng.
- Thì ra là thế...
Tổ An giật mình, bất quá lập tức nhíu mày, mặc dù hắn biết phương pháp phá giải đại khái, nhưng không rõ ràng những thạch trụ này phải thỏa mãn điều kiện gì mới được, trước đó ở trong miếu tìm được bia đá, rất nhiều đã thiếu thốn.
Đúng lúc này, Triệu Duệ Trí cười ha ha:
- Thì ra là thế thì ra là thế, thiên mệnh quả nhiên ở bên ta, họ Tổ, ngươi đã không còn giá trị lợi dụng.
Nói xong sắc mặt bất thiện nhìn hắn, dường như tùy thời sẽ xuất thủ, dù sao vừa rồi hắn cũng không có chính thức thề, không sợ lật lọng.
Tổ An lại không chút hoang mang, dường như những thứ này đều ở trong dự liệu của hắn:
- Ngươi đừng vội qua sông đoạn cầu, không có ta, coi như ngươi biết khẩu quyết chính xác cũng không giải được cơ quan này.
Hắn đã tỉnh ngộ lại, mình một đường đi tới có thể được khẩu quyết quan trọng, đối phương làm sao có thể không có thu hoạch, xem ra khẳng định cũng được khẩu quyết gì.
Triệu Duệ Trí lộ vẻ do dự, không có vội vã xuất thủ, mà ra hiệu Hà Lệ:
- Ngươi dựa theo văn bia lúc trước nói vẽ lên đi.
Hắn đã hạ quyết tâm, chờ Hà Lệ mở cơ quan, mình trước thiến Tổ An lại nói.
- Tốt!
Cơ hội lập công như thế Hà Lệ làm sao có thể buông tha, vội vàng hấp tấp chạy tới, trong lòng âm thầm nhớ lại khẩu quyết lúc trước.
- Hỗn loạn ta ngồi Huyền Vân, mở rộng Thiên Môn… mặt trời về Kim Khuyết, nam tinh lượn quanh Ngọc Hành; lọng che thì Tử, nhã âm vào Trịnh...
Trên những trụ đá này quả nhiên có Huyền Vân, Thiên Môn, mặt trời, kim khuyết, hắn nỗ lực sắp xếp đồ án đối ứng.
Đáng tiếc hắn vừa lắp tốt hai cái, thời điểm đi lắp đồ án khác, lại làm đồ án trước đó tiếp tục chuyển động, mất đi vị trí.
Hắn không ngừng thí nghiệm, đáng tiếc mỗi lần đều chú ý đầu không để ý đít, đến sau cùng mồ hôi lạnh chảy ròng.
Triệu Duệ Trí nhìn ở trong mắt, đi qua hắn đẩy ra:
- Phế vật, đơn giản như vậy cũng làm không được.
Sau khi nói xong hắn cũng bắt đầu xoay tròn cây cột, rất nhanh liền đối ứng được bốn cái, hiển nhiên vừa rồi ở bên cạnh quan sát, cũng tìm ra một ít quy luật.
Bất quá chờ hắn đối ứng đồ án đằng sau, phát hiện chuyển động những cái khác sẽ dẫn đến cây cột lúc trước xoay tròn rối loạn trình tự.
Hắn chau mày, lại điều chỉnh mấy lần, đằng sau lắp trúng, phía trước lại không khớp, trong lúc nhất thời để hắn luống cuống tay chân.
Hà Lệ ở một bên cố nén cười, nghĩ thầm vừa rồi ngươi mắng ta, còn tưởng ngươi lợi hại bao nhiêu, kết quả chỉ như vậy?
Đương nhiên những lời này hắn là không dám nói ra khỏi miệng.
Trên mặt của Triệu Duệ Trí cũng có chút không nhịn được, quay đầu nhìn về phía Tổ An:
- Ấn, vừa rồi ngươi nói, ngươi biết giải cơ quan này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận