Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4018: Xấu hổ (2)

Chương 4018: Xấu hổ (2)Chương 4018: Xấu hổ (2)
Không có cách, nàng chỉ có thể tiếp tục, cẩn thận từng li từng tí di động, mắt thấy sắp thành công, bỗng nhiên gia hỏa sau lưng lầm bẩm một tiếng, thân thể ủi ủi, lại đổi tư thế thoải mái hơn, kết quả cánh tay còn lại phủ lên ngực nàng, còn nhẹ nhàng bóp bóp mấy cái, làm bầu vú nàng biến hình, núm vú bị kích thích nhanh chóng cứng lên. Thương Hồng Ngư:
- ???
Nàng nhịn không được quay đầu trừng đối phương, nhưng nhìn không ra chút dị dạng, còn có thể cảm nhận được hô hấp của hắn bình tĩnh, hẳn còn ở trong giấc mộng.
Lúc này nàng mới buông lỏng một hơi, rơi vào đường cùng, lại bắt đầu cẩn thận từng li từng tí di động tay trái của hắn.
Toàn bộ quá trình rất khó khăn, mỗi lần di động biên độ không thể quá lớn, quá lớn sẽ làm đối phương tỉnh, chỉ có thể giống như con kiến dọn nhà, xê dịch từng xíu, hơn nữa chuyển một chút, còn phải thả xuống nghỉ ngơi, cảm thụ đối phương có tỉnh hay không, lúc này mới dám tiếp tục động.
Sau một phen giày vò, trên người nàng đã có mồ hôi. Bỗng nhiên sắc mặt nàng đỏ bừng, nắm lẫy tay đối phương không dám tiếp tục di động.
Hai người ôm nhau thật chặt, gian phòng rơi vào yên tĩnh quỷ di.Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Thật lâu sau, Thương Hồng Ngư cuối cùng nhịn không được:
- Có phải ngươi đã tỉnh hay không?
Không có trả lời.
Nàng hít sâu một hơi, cắn môi, lúc này mới để mình bình tĩnh lại:
- Ngươi đâm tai
Nàng cũng không phải tiểu cô nương cái gì cũng không hiểu, dù sao cũng là Vương Hậu Hải tộc, làm sao có thể hiểu lầm trong quần đối phương cất giấu một thanh kiếm?
Lúc này thứ kia đang cứng rắn ép vào khe mông nàng, thậm chí trong nháy mắt vừa rồi, rõ ràng còn cọ cọ lên khe hoa huyệt của nàng mấy cái. Tổ An thăm thắm tỉnh lại, rất tự nhiên duôõi cái lưng mệt mỏi: - A, ngươi đã tỉnh rồi sao? Hôm này trời khí giống như không tệ.
Thương Hồng Ngư cười lạnh: - Giả vờ, tiếp tục giả vờ, thân thể ngươi phản ứng đã bán ngươi.
Tổ An xấu hổ:
- Cái này cũng không trách ta được, nam nhân sáng sớm tỉnh lại, phản ứng bình thường mà thôi.
- Biên, tiếp tục biên.
Thương Hồng Ngư nhìn chằm chằm hắn. Tổ An đành phải nói:
- Ta cũng không có cách nào, ai bảo ngươi một mực uốn qua uốn lại ở trong ngực ta, nữ nhân xinh đẹp như vậy, nếu ta một chút phản ứng cũng không có, chăng phải là không tôn trọng ngươi sao? Thương Hồng Ngư:
Nàng tức đến bật cười:
- Làm sao, làm nửa ngày, ngươi lấy thứ kia đâm ta, chính là tôn trọng ta? - Đương nhiên.
Tổ An mặt không đỏ tim không nhảy.
Thương Hồng Ngư:
Nàng nỗ lực khắc chế thân thể phát run:
- Ngươi tỉnh lúc nào?
- Vừa rồi, thời điểm ngươi nói chuyện ta tỉnh.
- Ha ha.
- ẺÁch, trước một chút. - Ha ha.
- Lại trước một chút.
- Cụ thể trước bao nhiêu? Thương Hồng Ngư cảm thấy mình sắp bạo phát.
- Chính là... thời điểm ngươi bắt đầu xê dịch tay ta.
Tổ An nói nói, thanh âm nhỏ xuống, tựa hồ chính mình cũng cảm thấy đuối lý.
- Ngươi ngay từ đầu đã tỉnh? Thương Hồng Ngư cảm thấy mình sắp tức choáng. - Vậy sao ngươi không nói gì, cố ý cười nhạo ta đúng không?
Vừa nghĩ tới vừa rồi mình lén lén lút lút, nàng xấu hổ đến muốn đào hang.
Đến từ Thương Hồng Ngư, điểm nộ khí +300 +300 +300... Tổ An cười ngượng nói:
- Ta nhìn thấy ngươi để ý như vậy, lo lắng lên tiếng sẽ làm ngươi xấu hổ, cho nên chỉ có thể giả vờ ngủ.
- Vậy hiện tại ta không xấu hổ? Thương Hồng Ngư phát điên. Tổ An lầu bầu nói:
- Thực ra nếu vừa rồi ngươi không hô lên, thì không cần xấu hổ như hiện tại.
Thương Hồng Ngư tức giận mà cười:
- Ngươi một mực đâm ta, ta làm sao giả vờ không biết? Lời vừa nói ra, hai người có chút xấu hổ.
Bỗng nhiên Thương Hồng Ngư nghĩ đến cái gì, ánh mắt có chút nguy hiểm nhìn hắn: - Vừa rồi nửa đường ta rõ ràng sắp thành công, kết quả ngươi duôi người, lại dùng một tay khác... ngươi cố ý?
- Đây chẳng qua là trùng hợp mà thôi.
Biểu lộ của Tổ An có chút cứng ngắc.
- Thật trùng hợp?
Thương Hồng Ngư nhích đến, mặt hai người sắp dán lại với nhau.
- Thật trùng hợp.
Tổ An không thể không thừa nhận, đối phương có khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, khoảng cách gần như vậy cũng nhìn không ra tì vết. - Sờ thoải mái không? Thương Hồng Ngư bỗng nhiên nhanh chóng nói ra.
- Thoải...
Tổ An đáp một nửa liền kịp phản ứng, vội vàng nói.
- Ách, lúc đó vừa tỉnh, mơ mơ màng màng, thật không có chú ý tới cảm giác gì.
Nhìn bộ dáng của đối phương, Thương Hồng Ngư rốt cục nhịn không được bật cười:
- Được rồi được rồi, sự kiện này coi như thôi, dù sao bây giờ chúng ta là vợ chồng, ôm ấp một chút là khó tránh khỏi.
Tổ An buông lỏng một hơi, không khỏi bội phục nàng thoải mái.
- Chỉ bất quá...
Lúc này lời nói của Thương Hồng Ngư xoay chuyển, biểu lộ giống như cười mà không phải cười, trong đôi mắt dường như được một tầng nước đọng.
- Ngươi dự định bóp tới khi nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận