Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4061: Ủy khúc cầu toàn (4) |

Chương 4061: Ủy khúc cầu toàn (4) |Chương 4061: Ủy khúc cầu toàn (4) |
Đúng lúc này, bỗng nhiên bên ngoài vang lên hai tiếng kêu đau đớn, tuy thanh âm rất thấp, nhưng bây giờ nàng cực kỳ cảnh giác, lập tức kịp phản ứng.
- Người nào?
Thần sắc nàng lạnh lẽo, lấy ra vỏ ốc trong ngực, đang muốn thổi, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới thanh âm quen thuộc,
- Tiểu muội, là ta.
Ngay sau đó một người áo đen nhảy ra cửa sổ, tuy che mặt, nhưng vẫn có thể nhìn ra dáng người ngạo nhân cùng đường cong thướt tha của đối phương.
- Tỷ tỷ?
Nhìn thấy đối phương gỡ xuống khăn che mặt, bỗng nhiên trong lòng Thương Lưu Ngư âm thầm đậu đen rau muống, dáng người này, coi như mặc y phục dạ hành cũng không cách nào che dấu thân phận, dù sao toàn bộ Long Cung, chỉ nàng có dáng người này.
- Đợi lát nữa lại nói chuyện phiếm, nhanh theo ta đi. Thương Hồng Ngư kéo nàng chạy ra ngoài, lúc gần đi liếc nhìn bức họa trên bàn, tuy chỉ vẽ một nửa, nhưng những ngày này hai người sớm chiều ở chung, nàng làm sao nhìn không ra đối phương vẽ là Tổ An.
Ai nha, nếu để muội muội biết tình giữa mình và Tổ An sự, thì quá xấu hổ...
Thương Lưu Ngư không có chú ý phản ứng của nàng, nàng cũng rất quả quyết, trực tiếp cuốn bức họa vào trong lòng, cùng tỷ tỷ xông ra ngoài.
Trên đường nàng nhìn thấy rất nhiều thị vệ ngã trên mặt đất, hiển nhiên đã bị giải quyết.
Trong nội tâm không khỏi nghi hoặc, số lượng thị vệ tựa hồ ít hơn bình thường.
Ý nghĩ này vừa hiện lên, phía trước toát ra mấy thị vệ, tựa hồ cũng có chút hoảng hốt vì các nàng xuất hiện, bất quá lập tức kịp phản ứng, trực tiếp rút vũ khí:
- Chạy đi đâu!
Thương Hồng Ngư hừ lạnh, phảng phất như muốn phát tiết ủy khuất mấy ngày này tích lũy ra ngoài, xuất thủ cực kỳ tàn nhần vô tình.
Tuy tu vỉ của mấy thị vệ này không tệ, nhưng làm sao địch nổi Đại Tông Sư! Lại thêm Thương Lưu Ngư ở một bên tương trợ, rất nhanh liên đánh giết sạch.
Lúc này thị vệ khác tựa hồ cũng kịp phản ứng, vội vàng chạy tới bên này.
Thương Hồng Ngư không có ham chiến, kéo tay muội muội nhảy qua tường vây, ở trong Long Cung bảy rẽ tám chuyển, nhanh chóng tới một nơi hẻo lánh, triệt để hất ra truy binh.
- Nơi này hẳn đã an toàn. Thương Hồng Ngư vỗ võ ngực mình, vừa rồi chạy kịch liệt, rung động thật quá dữ dội.
- Tỷ tỷ, sao ngươi tới cứu ta? Trong mắt Thương Lưu Ngư có chút ngoài ý muốn, cũng hơi nghi hoặc.
- Ngươi là muội muội ta, ta không tới cứu ngươi, thì ai tới cứu ngươi?
Thương Hồng Ngư bóp bóp gương mặt của muội muội, nàng từ nhỏ đã thích làm như thế, có lúc còn nhịn không được nói, gương mặt đối phương co dãn, thật khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Cảm nhận được cử động quen thuộc của tỷ tỷ, trong lòng Thương Lưu Ngư ấm áp: - Nhưng ngươi không phải cũng bị những tên kia bắt lại sao, sao có thể tự do hoạt động, còn có thể tới cứu ta? Bị con ngươi thanh lãnh của nàng nhìn chằm chằm, Thương Hồng Ngư âm thầm thở dài, nghĩ thầm muốn giấu diếm được muội muội thông minh này, thật không dễ dàng.
May mắn nàng đã sớm chuẩn bị, đáp:
- Ngươi đừng quản nhiều như vậy, ngươi nhần cơ hội này đi nhanh đi. Quả nhiên, Thương Lưu Ngư bị treo lên lòng hiếu kỳ, làm sao bỏ được rời đi như thế:
- Không được, ta đi ngươi làm sao bây giờ, muốn ởi cùng đi. Thương Hồng Ngư lắc đầu:
- Ta không thể đi.
- Vì sao?
Thương Lưu Ngư càng không hiểu, bây giờ thật vất vả có cơ hội trốn thoát, vì sao nàng còn muốn lưu lại?
Chẳng lẽ đây chỉ là một cảnh phim do những đồ giả mạo kia tự biên tự diễn?
Thương Hồng Ngư do dự, qua rất lâu mới nhỏ giọng nói:
- Bởi vì ta phải bồi tỷ phu của ngươi.
- Tỷ phu?
Thương Lưu Ngư nhíu mày. - Ngươi nói là đồ giả mạo kia? - Không phải, đó là thật. Thương Hồng Ngư đáp.
- Thật?
Thương Lưu Ngư trừng to mắt, trong lúc nhất thời không thể lý giải.
Thương Hồng Ngư giả vờ do dự, cuối cùng lên tiếng:
- Vừa rồi ta có thể dễ dàng cứu ngươi như vậy, là bởi vì có hắn ở trong bóng tối tương trợ, không chỉ mượn cớ điều đi một số thủ vệ, hơn nữa còn âm thầm hấp dẫn chủ lực chú ý, ta mới có thể thành công ẩn vào, cứu ngươi ra ngoài.
Nghe xong nàng giảng thuật cả sự tình, Thương Lưu Ngư rơi vào trầm tư, sau một lúc lâu bỗng nhiên nói:
- Tỷ tỷ, có phải tỷ phu thực ngươi nói, vẫn là đồ giả mạo kia hay không, chỉ bất quá bọn hắn vì được Vương Quan trong tay ta, cố ý giả thành tỷ phu thật, lợi dụng ngươi diễn màn kịch lừa gạt ta?
Tạp Kỳ Nhĩ và Tổ An núp trong bóng tối liếc nhau, nghĩ thầm nữ nhân này quả nhiên giảo hoạt, may mắn bọn họ có chuẩn bị, bằng không thật bị nhìn thấu.
Lúc này Thương Hồng Ngư tức giận nói:
- Dĩ nhiên không phải giả, ta ngay cả nam nhân của mình cũng nhận không ra sao?
- Ngươi làm sao xác định như vậy?
Thương Lưu Ngư vẫn cảm thấy cả sự tình điểm đáng ngờ trùng điệp.
- Chờ về sau ngươi có trượng phu sẽ biết.
Thương Hồng Ngư có chút lúng túng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận